Top 17 Bài Thơ Ý Nghĩa Về Ngày Thầy Thuốc Việt Nam 27/2: Những Lời Tri Ân Đặc Sắc
Nội dung bài viết
1. Bài Thơ Mừng Ngày Thầy Thuốc 27/2
Ngày Thầy thuốc Việt Nam đến,
Chúc các đồng nghiệp tràn đầy niềm vui,
Ngày ngày bệnh nhân đến thăm,
Chúc các bạn chăm sóc thật chu đáo, tận tâm.
Gái thì duyên dáng, tươi tắn,
Trai thì mạnh mẽ, quý phái như ngọc,
Mong mọi người, ai cũng vui vẻ,
Đừng quên giữ gìn sức khỏe, nhé!
Cảm ơn bạn Phạm Thắng đã tặng hoa,
Lời cảm ơn chân thành gửi đến các thầy cô, anh chị em!
Chúc mừng ngày thầy thuốc 27/2,
Ngày mai lại tiếp tục thành công rực rỡ!
Thật vui khi được đồng hành cùng nhau!
Người viết: Sưu tầm

2. Bài Thơ Ngày Thầy Thuốc 27/2: Tình Yêu Nghề Y
Ai bảo nghề y là cao quý,
Nhất y nhì dược ai vui hơn?
Có ai thấu hiểu bao nhọc nhằn,
Giữa đêm khuya không trọn giấc ngủ?
Mong rằng mọi người luôn nỗ lực,
Mặc dù nghề y đầy thử thách, nhưng chúng ta vẫn kiên cường với nó.
Người viết: Sưu tầm

3. Bài Thơ Sâu Lắng Về Ngày 27/2: Lời Tri Ân Gửi Những Người Thầy Thuốc
Trái tim ươm mầm những nụ cười rạng rỡ,
Trái tim ngăn dòng nước mắt, nỗi đau khôn xiết,
Trái tim thắm sắc hoa hồng nở rộ,
Trái tim Thầy thuốc, rộng mở tình người bao la...
Người viết: Sưu tầm

4. Bài Thơ Thầy Thuốc: Những Lời Tri Ân Đến Người Thầy Thuốc Tận Tâm
Tà áo trắng vẫn vẹn nguyên màu sắc,
Lời nói dịu dàng và ánh mắt ấm áp,
Nhẹ nhàng từng bước, thanh thoát trong mọi cử chỉ,
Người bệnh nào cũng cảm thấy bình yên.
Khi đặt ống nghe lên trái tim người bệnh,
Nhịp đập yếu ớt như làm đau chính trái tim ta,
Tiếng mạch đập như lời mệnh lệnh phải thực hiện,
Khó khăn nào cũng không thể ngăn ta vượt qua!
Ta chưa phải là người giàu có,
Vẫn còn lo toan muôn vàn nỗi niềm cuộc sống,
Con cái học hành bao khoản phải lo,
Bố mẹ vất vả ngoài quê xa.
Nhưng tất cả những gì tốt đẹp nhất,
Ta dành trọn cho những người bệnh hôm nay,
Ai không hiểu, trời xanh vẫn thấu,
Khi ánh sáng trời đang chiếu rọi đất này.
Vì thế, ta không từ chối lời gọi,
Dù đêm khuya, dù mưa hay gió,
Vì người bệnh, lòng ta không ngần ngại,
Giúp họ được yên bình, là lẽ sống của ta.
(Lê Duy Phương)

5. Bài Thơ: Bông Hoa Của Cuộc Đời - Lời Ca Từ Tâm Hồn Người Thầy Thuốc
Như bông hoa nở giữa đời,
Em đến nhẹ nhàng, như làn gió xuân,
Không cần phép thuật diệu kỳ nào,
Chỉ cần tấm lòng của người thầy thuốc.
Thương người bệnh, không ngại gian nan,
Sớm khuya chăm sóc, từng lời hỏi han,
Bàn tay dịu dàng, tình cảm ấm áp,
Em mang đi mọi nỗi lo âu, vất vả.
Bước ra, em dặn dò ân cần,
Bước vào, em xua đi nỗi buồn khổ của người.
Ơi bông hoa của cuộc đời này!
“Lương y từ mẫu” như lời dạy của Người,
Dù cuộc sống còn bao khó khăn,
Tấm lòng của em vẫn trong sáng, như ánh trăng.
Trăm năm qua, sen vẫn là sen,
Tấm lòng thầy thuốc - như người mẹ hiền, ngát hương.
(Người lính)

6. Bài Thơ: Trái Tim Người Thầy Thuốc - Tình Người Bao La
Áo trắng tinh khôi của người Thầy,
Trái tim nhân hậu luôn tỏa hương ngát,
Giúp người bệnh vững bước trên con đường sống,
Lương y - Từ Mẫu, luôn khiêm nhường trong hành trang.
Lá tươi xanh, rồi sẽ ngả vàng,
Vượt qua bao gian khó, cuộc sống vẫn tươi đẹp...
Trái tim ươm mầm nụ cười,
Trái tim ngăn nỗi buồn, ngăn giọt lệ rơi,
Trái tim bừng sáng như hoa hồng,
Trái tim thầy thuốc, mênh mông tình người vô bờ...
(Chưa rõ tác giả)

7. Bài Thơ: Áo Trắng Ngành Y - Tấm Lòng Tận Tụy Của Người Thầy Thuốc
Đã bao lần em thao thức suốt đêm dài,
Trăn trở, nghĩ suy về từng căn bệnh nặng,
Chứng kiến những chiến công thầm lặng,
Cũng là những nỗi đau mà em phải gánh.
Nhẫn nại, ân cần, trái tim ấm áp,
Nhẹ nhàng từng bước, dõi theo hơi thở,
Để bình minh lên, là niềm vui ngọt ngào,
Để cuộc đời vơi bớt bao ưu phiền.
Chiến công em âm thầm nối tiếp mãi,
Áo trắng tinh khôi, trái tim trong sáng,
Mang niềm vui âm thầm giữa cuộc sống,
Bởi em – “Mẹ hiền” của ngành y vĩ đại.
(Chưa rõ tác giả)

8. Bài Thơ: Đời Áo Trắng - Tình Yêu Nghề Y
Mộng áo trắng, một đời tận tâm bác sĩ,
Thành lương y, vui mừng cứu giúp người bệnh,
Ai cũng phải chăm chỉ học hành,
Để rồi gắn bó với ngôi nhà thương đầy thương yêu.
Đem những gì học được vào cứu chữa,
Những bệnh nan y dần dần hồi phục,
Niềm vui ấy, hạnh phúc ấy thật lớn lao,
Ngày đêm chăm sóc, chẳng ngại gian khó.
Nhưng có lúc nào mà mọi chuyện êm đềm?
Những ca bệnh tưởng chừng như không thể chữa,
Chúng ta chỉ có thể an ủi khi lòng đã hết,
Mong mệnh trời định đoạt, chúng ta không thể làm gì hơn.
Chúng ta hết lòng, không bỏ qua một ai,
Cứu chữa bệnh nhân là điều chúng ta nguyện thề,
Mong mọi người luôn khỏe mạnh, bình an trong cuộc sống.
(Nguyễn Ngọc René)

9. Bài Thơ: Bông Hoa Của Cuộc Đời - Tình Thầy Thuốc Sâu Lắng
Như bông hoa nở giữa cuộc đời này,
Em đến nhẹ nhàng, chăm sóc người đau ốm,
Không cần phép thuật nào huyền bí,
Em là nàng tiên áo trắng, đến bên nhân gian...
Thương người bệnh, em chẳng ngại khó khăn,
Sớm, khuya đều ân cần thăm hỏi,
Bàn tay nhẹ nhàng, dịu dàng xoa dịu nỗi lo,
Em mang đi mọi nỗi lo âu của bệnh nhân.
Bước ra, em để lại lời dặn dò dịu dàng,
Bước vào, em xua đi mọi nỗi buồn trong người bệnh.
Ơi bông hoa của cuộc đời này!
“Lương y từ mẫu” là lời dạy cao quý,
Dẫu còn nhiều gian khổ, khó khăn,
Nhưng tình yêu nghề không phai nhạt,
Vẫn sáng trong em, như ánh trăng tròn.
Trăm năm qua, sen vẫn là sen,
Tấm lòng thầy thuốc như người mẹ hiền, ngát hương.
(Người lính)

10. Bài Thơ Vui Về Ngành Y - Hài Hước Cuối Tuần
CHỮ NGHÀNH Y ...
.... thăm dò đôi chút, vui vẻ cuối tuần
Ai đọc được thì giúp tôi nhé..
Còn tôi thì chỉ biết lắc đầu thôi..
Cứ nhìn vào chữ là thấy lạ kỳ..
Nét lên, nét xuống chẳng khác gì mạch máu chằng chịt...
Đơn thuốc Bác sĩ viết cho...
Ra quầy thuốc, chẳng lo gì cả...
Chỉ cần xem đơn, bốc thuốc ngay tức khắc,
Nhanh chóng, dễ dàng, có gì đâu mà khó!
Cô ơi, tôi hỏi một câu.
Tôi đọc không được, đau đầu quá thôi ..
Thế là bác hổng biết rồi..
Trong ngành y, chúng tôi thuộc hết mà..
Đại học, trung cấp, hay khoa y..
Viết chữ thì thật đáng chê..
Hay tôi dốt, quê mùa quá..
Không đọc nổi chữ của ngành y.

11. Bài Thơ: Em Là Người Thầy Thuốc - Tấm Lòng Cao Quý
Em luôn là người thầy thuốc tận tâm,
Như người mẹ hiền, ngành dược em yêu thương.
Áo blouse tinh khiết, em dâng tặng đời,
Âm thầm cứu sống, mang lại niềm vui sống.
Đời vô tận, em không ngừng học hỏi,
Muốn thành thầy thuốc giỏi, không ngừng phấn đấu.
Ngành y rộng lớn, nhiều khoa đón đợi,
Tận tâm cống hiến, tâm hồn em thanh thản.
Em nuôi dưỡng tình yêu trong trái tim,
Huyết mạch cuộc đời, bắt nguồn từ tấm lòng.
Mồ hôi rơi, em vẫn ân cần chăm sóc,
Âm thầm phát thuốc, dù ca trực đã muộn.
Bao thế hệ đi trước, gương sáng soi đường,
Em băn khoăn, cứu lấy mạng sống con người.
Gạt bỏ “tôi” riêng, em làm người từ mẫu,
Suốt đời vị tha, trong ngành y sáng ngời…
Người viết: Sưu tầm

12. Bài Thơ: Nữ Y - Thiên Thần Áo Trắng
Phải chăng em là cô gái ngành y?
Áo trắng tinh khôi, dáng dịu dàng như thiên thần,
Ra tay cứu giúp, chữa lành những nỗi đau,
Đêm trực, canh gác, không quản khó khăn.
Người bệnh đau đớn, thể xác rã rời,
Lăn lộn trong cơn đau, bệnh tình dữ dằn,
Cuộc đời phó mặc, mọi điều trôi qua,
Vào viện, gặp em – ánh sáng hy vọng cho tôi.
Ống thuốc, tai nghe, bao công cụ bên mình,
Bơm tiêm, panh kẹp – nghề thầy thuốc em yêu.
Ngày đêm phiêu bạt khắp hành lang bệnh viện,
Chuyên tâm, tận tình khám phá bệnh lý,
Đêm thức trắng, chờ đợi ánh bình minh.
Ngày nghỉ, cũng như những ngày làm việc,
Giúp đời thêm sáng tươi, như ánh nắng ban mai!
Người viết: Sưu tầm

13. Bài Thơ Hay Về Ngành Y Nhân Ngày 27/2
Biết rằng chiếc áo trắng thanh cao,
Khi khoác lên là gánh nặng trách nhiệm,
Cứu sống bao nhiêu người mà chẳng ai hay,
Nhưng một mạng sống mất đi, cả thế giới quay lưng.
Một năm dài mới bước qua nửa chừng,
Nhưng vẫn còn vô vàn nỗi đau mất mát.
Trách nhiệm, lương y, nhưng lại bị người đời khinh miệt,
Nỗi đau này, ai sẽ hiểu cho thấu?
Chết trẻ sơ sinh, chết người mẹ mang thai,
Phải chăng do sự bất cẩn hay lãng quên y đức?
Nhiều nguyên nhân, đâu là sự thật?
Danh lợi, đồng tiền khiến lương tâm bị đánh đổi.
Bác sĩ nào lại nhẫn tâm ném người xuống sông,
Phi nhân tính, đau lòng người áo trắng.
Đời quay lưng, xỉ vả với đầy cay đắng,
Đòi công bằng cho những kẻ đã ra đi.
"Sống làm gì, để họ mang đi tử hình!"
Miệng lưỡi thế gian đầy khinh miệt,
Bao đồng nghiệp chỉ lặng lẽ suy tư.
Hãy giữ vững lòng mình, tránh xa thị phi.
Hỡi những người khoác áo trắng ngành y,
Xin bình tâm, để vì bệnh nhân,
Đừng để con sâu làm rầu nồi canh,
Hãy giữ ấm trái tim bằng tình thương chân thành.
Chiếc áo blouse, đi qua muôn ngả đường,
Tai biến không lường trước được,
Nhưng hãy vững vàng nhìn về phía trước.
Nguồn sưu tầm

14. Bài Thơ: Em Là Cô Gái Dược Khoa
Em không xinh, không điệu như anh mong,
Quần áo em mặc, chẳng sang chảnh,
Đơn giản áo blouse trắng hàng ngày,
Thời gian chẳng nhiều để em đi chơi,
Vì em phải rèn luyện chuyên môn miệt mài,
Dược liệu, dược lý, marketing.
Kiểm nghiệm, bào chế, hóa sinh, lâm sàng,
Em không ngại vất vả, khó khăn.
Thêm bao kiến thức để mong giúp đời,
Miệng luôn nở nụ cười tươi,
Như bông hoa đẹp, xuân mãi không tàn.
Nguồn sưu tầm

15. Bài Thơ Về Ngày 27/2 Hay Nhất
Nhân ngày Thầy thuốc 27/2,
Chỉ có một ngày duy nhất trong năm này,
Hay là mình sẽ chia sẻ đôi lời,
Công việc thầy thuốc có thật sự hạnh phúc không?
Sạch sẽ, công việc nhẹ nhàng mỗi ngày,
Không sợ nắng mưa, bão giông kéo tới,
Vui vẻ bán thuốc, tiền đầy túi?
Lúc chưa vào nghề, tôi cũng đã nghĩ như vậy,
Nhưng ai ngoài nghề mới hiểu được điều này?
Để mở quầy thuốc, cần biết bao nhiêu tiền,
Vào nghề rồi, thử thách cứ nối tiếp không ngừng.
Giám sát chặt chẽ từ cơ quan chức năng,
Quy định nào cũng đầy khó khăn.
Khách hàng đến, mỗi người một tính cách,
Cách xử lý phải linh hoạt theo tình huống.
Mười lần bán thuốc, chín lần phải vắt óc,
Chọn thuốc sao cho hiệu quả, giá hợp lý.
Đôi khi chẳng lãi được đồng nào,
Hàng nhập về, giá lại tăng vù vù.
Bán hàng ấy, mang tiếng oan vào mình,
Giữa quầy thuốc, thuốc bày ngập tràn.
Tâm trí tôi mệt mỏi, không biết có ai hiểu không?
Làm sao thấy được những điều này,
Khi không có mồ hôi nào rơi ngoài cửa?
Công việc này, nghề nghiệp này, dài lâu mãi,
Chỉ cần kiên nhẫn, làm lặng lẽ, mặc ai nói gì.
Nguồn sưu tầm

16. Thơ chế về ngày 27/2
Em học ngành Quốc tế kinh doanh,
Đa khoa, y dược, ngành anh chuyên môn.
Chúng ta gặp nhau ở quán cà phê,
Em ngồi bàn một, anh ngồi cạnh bàn hai.
Bạn anh hầu hết đều là con trai,
Đề tài bàn luận toàn chuyện mang thai, chu kỳ.
Bọn anh cười vang, hả hê,
Còn tụi em nóng mặt, nghĩ: “Trai gì mà vô duyên!”
Đã vậy, anh cứ nói luyên thuyên,
Ngày nào rụng trứng, cộng trừ thế nào mà chẳng hay.
Người gì “trơ trẽn” như thế thật ghê,
Chuyện tế nhị mà cũng đem bàn, kể cả khi uống cà phê.
Với chiếc sơ vin áo trắng tinh tươm,
Một hồi sau, em mới nhận ra, anh là sinh viên ngành Y.
Anh kể chuyện bài thi, em đỏ mặt,
Không hiểu sao lại kỳ cục đến thế.
Sau này, anh hay đưa đón em về,
Chọc em quê, vô cùng ngại ngùng.
Lâu dần, không còn e dè nữa,
Chỉ còn niềm vui, anh giảng về buồng trứng, tử cung – em cười.
Thật kỳ diệu, cơ thể con người,
Là tim, là thận, điểm mười “isô”.
Chung nhau, là mạch điện tâm đồ,
Lúc chính trực, lúc dịu dàng và ngây ngô.
Sáu năm học y khoa lâm sàng,
Và anh luôn trìu mến, nhẹ nhàng bên em.
Tình yêu này, vững bền mãi mãi,
Như con dấu đỏ in trên giấy tờ.

17. Bài thơ chúc mừng ngày thầy thuốc Việt Nam 27/2
Mừng ngày Thầy thuốc hôm nay,
Chúc các dược sĩ, tận tâm từng ngày,
Áo blouse trắng, âm thầm cống hiến,
Cứu người khỏi bệnh, như tình mẫu thân tràn đầy.
Yêu nghề, mến khách, chuyên tâm không ngơi,
Sáng trong, sạch sẽ, là dấu hiệu của người ngành y.
Bao lần mệt mỏi, nhưng lòng vẫn kiên cường,
Vì yêu nghề, nên lặng lẽ bước đi không ngừng.
Mong sao các bạn trẻ hôm nay,
Với nhiệt huyết vươn xa, đổi thay cuộc đời.
Danh y vang vọng, tiếng tăm rạng ngời,
“Mẹ hiền”, “Thầy thuốc” là phúc trời ban cho.
Huỳnh Thị Viết

Có thể bạn quan tâm

Cách khắc phục lỗi Camera trước bị lật ảnh trên điện thoại Samsung

Bí quyết duy trì sức khỏe răng miệng khi tuổi tác ngày càng cao

Danh sách 8 phòng khám thú y đáng tin cậy hàng đầu tại quận Bình Thạnh, TP.HCM

Cách Nhận biết Nhiễm Virus HPV ở Nam Giới

Top 6 Studio chụp ảnh cưới đẹp tại Gò Vấp được nhiều cặp đôi yêu thích lựa chọn
