Top 25 bài viết xúc động nhất về mái trường cấp hai thân thương dành cho học sinh lớp 7
Nội dung bài viết
4. Bài văn tri ân mái trường cấp hai - Tác phẩm chọn lọc
Mái trường là nơi thiêng liêng ghi dấu những năm tháng đẹp nhất đời học sinh. Nơi ấy không chỉ dạy ta con chữ mà còn là nơi chắp cánh những ước mơ, nuôi dưỡng tình bạn và lưu giữ biết bao kỷ niệm khó phai với thầy cô, bè bạn.
Ngôi trường cấp hai của tôi mới được xây dựng nên vẫn giữ nguyên vẻ khang trang, hiện đại. Tọa lạc ngay mặt tiền đường quốc lộ, trường có khuôn viên rộng rãi được bao quanh bởi bức tường kiên cố. Những bức tranh tường sinh động gần cổng trường như lời chào đón nồng nhiệt.
Bước vào bên trong, các dãy nhà vàng rực như nắng thu tạo nên không gian ấm áp. Mỗi tòa nhà bốn tầng với những phòng học khang trang đầy đủ tiện nghi nhưng vẫn mang nét riêng qua cách bài trí. Sân trường bê tông rộng mênh mông điểm xuyết những bồn cây xanh mướt thẳng tắp. Khu hiệu bộ là trái tim của ngôi trường, phía trước có sân khấu rộng cho các sự kiện quan trọng. Đặc biệt, phía sau còn đang xây dựng sân bóng đá rộng rãi.
Dưới mái trường này, tôi đã trải qua biết bao khoảnh khắc đáng nhớ. Những tiết học say mê, những giờ ra chơi rộn rã tiếng cười. Ký ức về ngày khai giảng năm lớp 6 vẫn nguyên vẹn trong tôi - cảm giác bỡ ngỡ khi đứng trước cánh cổng trường rộng mở, để giờ đây trở thành nơi thân thuộc như ngôi nhà thứ hai.
Tôi sẽ trân trọng từng ngày được học tập dưới mái trường này, nơi đã và đang chắp cánh cho những ước mơ đầu đời của tôi.

5. Bài văn tri ân mái trường cấp hai - Tác phẩm tâm huyết
Mái trường tựa như cuốn nhật ký bằng vàng lưu giữ những tháng năm rực rỡ nhất của tuổi học trò. Nơi ấy không chỉ dạy ta kiến thức mà còn là chốn ghi dấu bao kỷ niệm ngọt ngào cùng thầy cô và bạn bè thân thiết.
Ngôi trường mới của tôi mang vẻ đẹp hiện đại nhưng vẫn toát lên nét cổ kính đáng trân trọng. Cánh cổng trường được thiết kế tinh tế với phong cách kiến trúc truyền thống, gợi nhớ hình ảnh những ngôi trường xưa. Dòng chữ 'Trường THCS...' vàng óng ánh như niềm tự hào kiêu hãnh của cả một tập thể.
Sân trường rợp bóng cổ thụ là chứng nhân cho những trò chơi tinh nghịch dưới tán bằng lăng, phượng vĩ. Ba dãy nhà hình chữ U vững chãi ôm ấp không gian học tập, trong đó dãy hiệu bộ như trái tim của ngôi trường. Sân khấu phía trước là nơi diễn ra bao sự kiện quan trọng trong năm học.
Lớp học tôi nằm cuối dãy, được trang bị đầy đủ từ bảng thông minh đến máy chiếu hiện đại. Nơi đây chứng kiến những giờ học say mê, những kỳ thi căng thẳng và cả những buổi sinh hoạt đầy ắp tiếng cười. Mỗi góc lớp, mỗi hàng ghế đều thấm đẫm kỷ niệm.
Trường học chính là ngôi nhà thứ hai nuôi dưỡng tâm hồn và trí tuệ. Tôi nguyện nỗ lực học tập để xứng đáng với công ơn dạy dỗ của thầy cô, với mái trường thân yêu đã chắp cánh cho những ước mơ đầu đời của tôi.

6. Bài văn cảm nhận sâu sắc về mái trường thân yêu
Tuổi học trò - khoảng thời gian rực rỡ nhất của đời người, nơi lưu giữ những kỷ niệm trong veo dưới mái trường thân yêu. Ngôi trường cấp hai của tôi như một bầu trời nhỏ ấp ủ những ước mơ đầu đời, nơi tôi được lớn lên cùng trang sách và tình bạn đẹp.
Ba dãy nhà vàng tươi nổi bật giữa màu xanh cây lá, tạo nên một tổng thể hài hòa giữa kiến trúc hiện đại và thiên nhiên. Mỗi phòng học là một thế giới thu nhỏ với những bài giảng say mê của thầy cô và ánh mắt háo hức của học trò. Tôi yêu nơi này bởi những bài học không chỉ từ sách vở mà còn từ tấm lòng người giáo viên - những người lái đò thầm lặng nơi bến sông tri thức.
Dưới tán cây sân trường, chúng tôi đã cùng nhau viết nên những câu chuyện đẹp của tuổi học trò. Những trò đùa tinh nghịch, những lần bị phạt đứng góc lớp, hay khoảnh khắc cùng nhau giải những bài toán hóc búa - tất cả đã trở thành ký ức ngọt ngào không thể phai mờ. Mái trường không chỉ dạy cho tôi kiến thức mà còn cho tôi hiểu giá trị của tình bạn chân thành.
Những năm tháng dưới mái trường này đã cho tôi hành trang quý giá để bước vào đời. Nơi ấy có thầy cô tận tâm, có bạn bè sẻ chia, và có cả những ước mơ đầu tiên được chắp cánh. Tôi sẽ mãi trân trọng quãng thời gian được là học sinh dưới ngôi trường thân yêu này.

7. Bài văn cảm nhận sâu sắc về mái trường cấp hai
Mỗi khi giai điệu 'Trường làng tôi' vang lên, ký ức về ngôi trường tiểu học lại ùa về trong tôi như một thước phim quay chậm. Nơi ấy đã chứng kiến sự trưởng thành của một cô bé nhút nhát thành học sinh cuối cấp tự tin.
Ngày đầu tiên đến trường in đậm trong tâm trí tôi như một bức tranh nhiều màu sắc. Cánh cổng trường sắt già nua hai mươi năm tuổi mở ra một thế giới mới lạ. Sân trường rộng thênh thang lát gạch đỏ, những tán cây cổ thụ xòe bóng mát như vòng tay che chở.
Ba dãy nhà hình chữ U với màu vàng ấm áp, cửa xanh biếc tạo nên một tổng thể hài hòa. Mỗi phòng học ngăn nắp với ba dãy bàn thẳng tắp là nơi diễn ra bao bài học đầu đời. Giờ ra chơi, sân trường rộn rã tiếng cười; giờ học, không gian chìm trong sự tập trung, chỉ còn nghe tiếng đọc bài đồng thanh.
Giờ đây khi sắp rời xa mái trường tiểu học, lòng tôi dâng lên bao cảm xúc khó tả. Nơi đây không chỉ cho tôi kiến thức mà còn dạy tôi bài học về tình bạn, lòng biết ơn. Tôi sẽ mãi mang theo hình ảnh ngôi trường cùng những người thầy, người bạn đã đồng hành trong những năm tháng đẹp nhất của tuổi thơ.

8. Bài văn tri ân mái trường trung học thân yêu
Trong hành trình cuộc đời, có những nơi đi qua để lại dấu ấn khó phai. Với tôi, mái trường trung học là nơi như thế - nơi lưu giữ những kỷ niệm đẹp nhất tuổi học trò.
Ngôi trường của tôi mang vẻ đẹp cổ kính với những tòa nhà vàng sẫm ẩn mình sau hàng cây xanh mướt. Mỗi sớm mai, nắng vàng rải nhẹ trên hành lang tạo nên khung cảnh như lâu đài cổ tích. Tôi nhớ như in ngày đầu bỡ ngỡ bước qua cánh cổng trắng, nơi mở ra thế giới mới với tiếng trống trường, tiếng cười giòn tan và những bài học đầu tiên.
Những tiết học say mê dưới ánh mắt trìu mến của thầy cô, những giờ ra chơi rộn rã tiếng nô đùa, tất cả đã trở thành ký ức ngọt ngào. Góc sân này nhóm bạn đọc sách, góc kia nhảy dây, đá cầu - mỗi khoảnh khắc đều quý giá như trang nhật ký tuổi học trò.
Thời gian trôi, mái trường trở thành ngôi nhà thứ hai nuôi dưỡng tâm hồn tôi. Nơi đây dạy tôi không chỉ kiến thức mà cả bài học làm người. Khi những chùm phượng đỏ báo hiệu mùa chia ly, lòng tôi bỗng thắt lại với bao lưu luyến. Những dòng lưu bút, những cánh phượng ép khô sẽ mãi là kỷ vật thiêng liêng của thời áo trắng.
Bảng đen, phấn trắng, hàng cây xanh... tất cả đã trở thành một phần ký ức đẹp đẽ. Mái trường thân yêu ấy mãi là điểm dừng chân ấm áp nhất trong hành trình trưởng thành của tôi.

9. Bài văn tri ân mái trường cấp hai thân yêu
Tôi yêu ngôi trường này từ cái nhìn đầu tiên, dù thời gian gắn bó chưa dài nhưng đã kịp khắc sâu bao kỷ niệm đẹp vào ký ức tuổi học trò.
Ngôi trường hai mươi năm tuổi vẫn giữ nguyên vẻ khang trang với ba dãy nhà hình chữ U vàng rực nổi bật giữa màu đỏ tươi của mái ngói. Những ô cửa kính luôn sáng choang, lớp học ngăn nắp với bảng đen to rộng, bàn ghế thẳng hàng và góc 'Hoa điểm mười' đầy màu sắc. Sân trường bê tông rộng rãi điểm xuyết những bồn cây xanh mát, là nơi chúng tôi thỏa sức nô đùa sau mỗi giờ học.
Tôi nhớ như in ngày đầu bỡ ngỡ bước qua cổng trường, lòng đầy rụt rè. Giờ đây, dưới sự dìu dắt của thầy cô, tôi đã trưởng thành hơn, hiểu được tấm lòng người giáo viên luôn mong học trò thành tài. Những bài học quý giá không chỉ từ sách vở mà còn từ cách ứng xử, từ tình bạn chân thành.
Mái trường này đã cho tôi nhiều hơn cả kiến thức - đó là tình thương của thầy cô, tình bạn đẹp và những trải nghiệm quý giá đầu đời. Tôi sẽ mãi khắc ghi công ơn thầy cô và giữ trọn tình cảm đẹp đẽ với ngôi trường thân yêu này.

7. Cảm nhận sâu sắc về ngôi trường cấp hai thân thương - Mẫu số 10
Mái trường cấp hai trong tôi là bầu trời ký ức lấp lánh những khoảnh khắc đẹp đẽ bên thầy cô, bè bạn. Nơi ấy chứa đựng biết bao tình cảm thiêng liêng khó phai mờ.
Ngôi trường mang vẻ đẹp cổ điển với nét kiến trúc Pháp đầy mê hoặc. Mỗi sớm thu về, khung cảnh như bức họa sống động với làn sương mỏng manh bao phủ. Tôi say đắm những bức tường vàng óng ánh dưới nắng mai hồng, yêu tiếng xào xạc của lá vàng rơi trên sân trường - âm thanh gợi nhớ những bước chân học trò e ấp. Tất cả hòa quyện thành bản giao hưởng tuyệt mỹ của tuổi học trò.
Những ngày hè rực rỡ, khi phượng đỏ thắp lửa góc sân, ve sầu ngân vang khúc ca chia ly, lòng tôi lại bồi hồi lưu luyến. Tôi thường lặng lẽ ở lại sau giờ học để thưởng thức trọn vẹn vẻ đẹp ấy. Nơi đây đã khắc ghi trong tôi bao kỷ niệm thiêng liêng - từ ngày đầu bỡ ngỡ bước qua cánh cổng trường đến những phút giây gắn bó không thể nào quên.
Tôi cũng mãi nhớ những giờ ra chơi rộn rã tiếng cười, những trò nghịch tinh quái của tuổi học trò. Biết bao thế hệ từ mái trường này đã tỏa sáng, trở thành ngọn đuốc dẫn lối cho thế hệ sau noi theo.
Yêu thương là thế, nhưng thời gian cứ lặng lẽ trôi. Chỉ còn hơn hai năm nữa thôi, tôi sẽ phải nói lời tạm biệt. Dù mai này đi xa, trường xưa vẫn mãi là miền ký ức đẹp nhất tuổi thanh xuân.

8. Những cảm xúc chân thành về mái trường mến yêu - Mẫu số 11
Tuổi học trò - quãng thời gian đẹp nhất đời người với bao kỷ niệm ngọt ngào bên thầy cô, bạn bè. Với em, ngôi trường THCS Chuyên Ngoại không chỉ là nơi học tập mà còn là vườn ươm những ước mơ, hoài bão đầu đời.
Ngôi trường khang trang với những dãy nhà ba tầng màu vàng tươi mới dưới mái ngói đỏ thắm. Mỗi ngày, không gian lại vang lên thanh âm trong trẻo của bài giảng thầy cô hòa cùng tiếng đáp lời hồn nhiên của học trò. Sân trường rợp bóng cây xanh là thiên đường tuổi thơ sau những giờ học căng thẳng.
Em nhớ như in ngày đầu bỡ ngỡ bước qua cánh cổng trường, khi nắng thu vàng nhẹ trải dài trên sân. Những hàng cây hoa sữa, bàng cổ thụ như đang chào đón thế hệ mới. Dần dần, em thích nghi với phương pháp giảng dạy sáng tạo, nơi mỗi thầy cô đều mang phong cách riêng: thầy Trung vui tính, thầy Hưng điềm đạm, cô Phương nghiêm khắc nhưng tất cả đều chung một tấm lòng yêu nghề, mến trẻ.
May mắn nhất là được cô Linh - người mẹ hiền thứ hai dìu dắt chúng em suốt năm học đầu tiên. Từ một tập thể nhút nhát, giờ đây lớp em đã gắn bó như gia đình. Những trò nghịch ngợm của lũ con trai, những giây phút chia sẻ khó khăn đã trở thành ký ức không thể phai mờ.
Em hiểu rằng, mỗi bài giảng của thầy cô đều là hành trang quý giá cho tương lai. Dù thời gian trôi đi, mái trường THCS Chuyên Ngoại sẽ mãi là nơi khơi nguồn tri thức, chắp cánh những ước mơ đầu đời cho biết bao thế hệ học trò.

9. Những dòng cảm xúc chân thành về mái trường mến yêu - Mẫu số 12
Tuổi học trò - đó là khoảng thời gian đẹp nhất, trong trẻo nhất của mỗi đời người. Với tôi, mái trường cấp hai không chỉ là nơi học tập mà còn là nơi lưu giữ những cảm xúc thiêng liêng, những kỷ niệm khó phai.
Ngôi trường của tôi hiện lên với vẻ đẹp khang trang, những dãy nhà cao tầng màu vàng rực rỡ dưới mái tôn đỏ tươi. Mỗi lớp học đều vang lên âm thanh quen thuộc: tiếng giảng bài say sưa của thầy cô, tiếng phát biểu hào hứng hay tiếng cười giòn tan của học trò. Sân trường rộng mở với những hàng cây xanh mát, nơi chúng tôi thỏa sức vui đùa sau những giờ học căng thẳng.
Tôi yêu biết bao mỗi góc sân, mỗi ghế đá nơi đây. Chúng như những trang nhật ký bằng đá ghi lại bao kỷ niệm đẹp với bạn bè. Những cây cổ thụ vẫn đứng đó, lá vẫn xào xạc như ngày đầu tôi bỡ ngỡ bước vào lớp sáu. Thời gian trôi qua, chỉ có chúng tôi là lớn lên từng ngày. Giờ đây khi đã là học sinh lớp bảy, tôi ước sao thời gian ngừng lại để mãi được là cô học trò nhỏ dưới mái trường này.
Nơi đây còn in đậm hình ảnh những thầy cô - những người cha người mẹ thứ hai đã dìu dắt chúng tôi bằng cả tấm lòng. Và những người bạn thân thiết - những người đồng hành không thể thiếu trên chặng đường tri thức. Mỗi khi nhớ đến ánh mắt ấm áp của thầy cô, nụ cười hồn nhiên của bạn bè, lòng tôi lại trào dâng niềm hạnh phúc. Chỉ còn hai năm nữa thôi, tôi sẽ phải rời xa mái trường này. Nhưng tôi biết rằng, hình bóng ngôi trường cấp hai thân yêu sẽ mãi khắc sâu trong tim tôi như một phần không thể nào quên của tuổi học trò.

10. Những cảm nhận sâu sắc về mái trường thân yêu - Mẫu số 13
Nếu tuổi thơ là những ngày tháng êm đềm bên vòng tay mẹ, thì tuổi học trò chính là quãng thời gian đẹp đẽ dưới mái trường thân yêu - ngôi nhà thứ hai của mỗi chúng ta.
Là học sinh lớp 7, em may mắn được học tại ngôi trường cấp hai mà chính mẹ em ngày xưa cũng từng theo học. Dù đã qua nhiều lần tu sửa, trường vẫn giữ được nét cổ kính trang nghiêm. Cổng trường màu ghi nhạt với bác bằng lăng tím đứng lặng lẽ - mỗi mùa hoa nở lại rụng tím cả một góc sân thơ mộng. Lớp học của em nằm giữa dãy nhà, đối diện cổng trường, nơi những bức tường vàng, tấm bảng đen và hàng cây bàng cổ thụ đã trở nên thân thuộc sau hai năm gắn bó.
Cây bàng - biểu tượng của thời gian nơi đây - luôn lặng lẽ quan sát từng thế hệ học trò. Mùa thu, lá chuyển màu đỏ tía, từng chiếc lá rơi chậm rãi như nhịp đếm thời gian. Không rực rỡ như phượng vĩ, không mộng mơ như bằng lăng, cây bàng mang vẻ đẹp trầm lắng của ký ức học đường.
Mỗi ngày đến trường là một niềm vui. Con đường rợp bóng phượng xanh dẫn lối, tiếng cười giòn tan của lũ trẻ hòa cùng bài giảng say sưa của thầy cô. Sau những giờ học căng thẳng, sân trường lại rộn rã tiếng reo hò với những trò chơi dân gian. Nơi đây không chỉ dạy em kiến thức mà còn cho em những người bạn tốt, những kỷ niệm đẹp về tình thầy trò, bè bạn.
Hè về, phượng nở đỏ rực một góc trời, tiếng ve ngân nga như bản nhạc chia tay. Tiếng trống trường vang lên từng hồi lưu luyến, khiến lòng em bỗng chùng xuống - buồn vì phải xa mái trường, nhưng cũng hân hoan chờ đón kỳ nghỉ hè. Có lẽ, đó là cảm xúc trong trẻo nhất mà chỉ tuổi học trò mới có được.

11. Những dòng cảm xúc về mái trường mến yêu - Mẫu số 14
Mái trường - nơi lưu giữ những ký ức đẹp nhất của tuổi học trò, nơi chắp cánh những ước mơ đầu đời. Mỗi khi nhớ về, ta như nghe văng vẳng tiếng cười trong trẻo của một thời áo trắng ngây thơ.
Nơi đây không chỉ trao cho ta tri thức mà còn dạy ta cách sống, cách làm người. Nhớ ngày đầu tiên rụt rè bước qua cánh cổng trường, lòng đầy bỡ ngỡ. Thế rồi dưới sự dìu dắt ân cần của thầy cô, sự chân thành của bạn bè, ta dần hòa nhập vào thế giới diệu kỳ ấy. Từ những bài học vỡ lòng đơn giản đến những kiến thức uyên thâm, thầy cô như người lái đò thầm lặng, đưa ta qua sông tri thức. Những đêm thức trắng soạn bài, những lời động viên khi ta vấp ngã, tất cả đều xuất phát từ trái tim người thầy.
Bạn bè - những người đồng hành không thể thiếu. Cùng nhau chia sẻ niềm vui nỗi buồn, cùng nhau vượt qua thử thách. Những giờ ra chơi rộn rã dưới tán phượng già, những trò chơi dân gian hồn nhiên, tất cả đã trở thành kỷ niệm khó phai.
Yêu mái trường là yêu từng góc nhỏ nơi đây. Tiếng trống trường thân thuộc, bác phượng già lặng lẽ chứng kiến bao thế hệ học trò, những viên phấn trắng, tấm bảng đen... Tất cả đều mang theo những câu chuyện đẹp về một thời tinh nghịch.
Thời gian trôi đi không trở lại, nhưng hình bóng mái trường cùng những kỷ niệm đẹp về thầy cô, bạn bè sẽ mãi khắc sâu trong tim ta như báu vật của tuổi học trò.

12. Những cảm nhận sâu sắc về mái trường thân yêu - Mẫu số 15
Tuổi học trò với những ký ức đẹp về mái trường THCS Chu Văn An luôn là hành trang quý giá trong trái tim tôi. Nơi ấy có bảng đen phấn trắng cùng những bài giảng say mê của thầy cô, có tiếng cười giòn tan của bạn bè trong giờ ra chơi, có cả những rung động đầu đời ngây ngô mà thuần khiết. Ngôi trường không chỉ dạy cho tôi kiến thức mà còn là nơi chắp cánh những ước mơ, nuôi dưỡng tâm hồn bằng những bài học làm người sâu sắc.
Tôi vẫn nhớ như in ngày đầu tiên bước chân vào trường với bao bỡ ngỡ. Nhưng tất cả tan biến nhờ sự đón tiếp nồng nhiệt từ các anh chị khóa trên và sự dìu dắt ân cần của các thầy cô. Bốn năm dưới mái trường này là hành trình tôi trưởng thành từ những bài học không chỉ trong sách vở, mà còn từ cách thầy cô truyền cảm hứng, cách bạn bè cùng nhau vượt qua thử thách.

13. Tản văn cảm nhận về ngôi trường thân yêu - Tác phẩm số 16
Mỗi ngôi trường đều là một chương sách đẹp trong cuốn nhật ký tuổi học trò. Nơi tôi từng gắn bó hiện lên trong ký ức với những dãy nhà vàng rực dưới nắng, mái ngói đỏ thắm như trái tim ấm áp. Sân trường rộn rã tiếng cười, lớp học vang lời giảng say mê, hàng cây xanh như những người bạn thầm lặng chứng kiến bao thế hệ học sinh trưởng thành.
Nhớ nhất ngày đầu bỡ ngỡ, bàn tay nhỏ nắm chặt cặp sách, mắt ngơ ngác nhìn bạn mới. Thế mà chỉ vài ngày sau, những đứa trẻ xa lạ đã trở thành tri kỷ, cùng nhau viết nên những trang ký ức đẹp nhất. Giờ đây khi đã lớn khôn, tôi vẫn thấy lòng xao xuyến mỗi khi nhớ về mái trường xưa - nơi ươm mầm những giấc mơ đầu đời.

14. Tản văn tri ân mái trường thân yêu - Tác phẩm số 17
Ngôi trường ngoại ô của tôi mang vẻ đẹp bình dị mà sâu lắng. Những hàng cây cổ thụ như những nhân chứng lặng thầm theo dõi bao lớp học trò. Tôi thích nhất những buổi sớm tinh mơ, khi sương còn đọng trên lá, ngôi trường hiền hòa trong vẻ tĩnh lặng hiếm có.
Nơi đây không chỉ dạy chữ mà còn dạy cách sống. Những bài học từ thầy cô như dòng suối mát lành tưới mát tâm hồn. Bạn bè cùng lớp trở thành những người đồng hành không thể thiếu. Mỗi góc sân, mỗi ghế đá đều thấm đẫm kỷ niệm - từ những trò nghịch ngợm đến giây phút cùng nhau cố gắng vươn lên trong học tập.
Giờ đây khi nhìn lại, tôi hiểu rằng ngôi trường đã cho tôi nhiều hơn cả kiến thức - đó là tình yêu thương, là nghị lực và cả những bài học quý giá về cuộc sống.

15. Tản văn tri ân mái trường thân yêu - Tác phẩm số 18
Ngôi trường của tôi là một bức tranh đa sắc màu trong ký ức tuổi thơ. Hai năm gắn bó đã biến nơi đây thành ngôi nhà thứ hai, nơi mỗi góc sân, mỗi hàng cây đều thấm đẫm kỷ niệm. Hàng bằng lăng tím ngát mỗi mùa hè như dệt nên tấm thảm ký ức, còn những gốc phượng già lặng thầm chứng kiến bao thế hệ học trò.
Tôi yêu nhất những buổi sớm tinh mơ khi sương còn đọng trên lá, ngôi trường hiện lên trong vẻ đẹp cổ kính đầy hoài niệm. Nơi đây không chỉ dạy tôi con chữ mà còn dạy cách sống, cách yêu thương qua từng bài giảng của thầy cô, qua những trò chơi hồn nhiên cùng bạn bè. Mỗi mùa phượng nở, lòng tôi lại bồi hồi nhận ra mình đang lớn lên từng ngày dưới mái trường thân yêu này.

16. Tản văn tri ân mái trường thân yêu - Tác phẩm số 19
Những giai điệu quen thuộc về mái trường làng luôn khơi dậy trong tôi ký ức về ngôi trường đầu tiên - nơi bắt đầu hành trình tri thức. 'Trường cô giáo Huế' với mái tôn đơn sơ, bốn bức tường thấp bé nhưng chứa đựng cả thế giới diệu kỳ của những con chữ đầu đời.
Rồi ngôi trường Bàn Cờ hiện lên trong ký ức như một thiên đường tuổi thơ. Tôi nhớ như in cảm giác háo hức mỗi sớm, đôi chân nhỏ bước nhanh để được ngắm nhìn cổng trường vàng rực, những gian hàng dụng cụ học sinh rực rỡ sắc màu. Mỗi cây thước kẻ, món quà vặt giản dị đều trở thành kỷ vật quý giá. Ngôi trường ấy không chỉ che chở chúng tôi khỏi nắng mưa mà còn như bàn tay ấm áp của bà tiên ban phát những giấc mơ đầu đời.
Giờ đây khi đi qua những nẻo đường xưa, lòng tôi luôn thổn thức tìm lại bóng dáng thầy cô thuở ấy. Một thoáng bắt gặp hình ảnh thầy hiệu trưởng năm xưa khiến trái tim tôi bồi hồi xúc động, như tìm lại được mảnh ghép quan trọng trong hành trình cuộc đời.

17. Tản văn tri ân mái trường thân yêu - Tác phẩm số 20: Những dòng cảm xúc chân thành về ngôi nhà thứ hai nơi lưu giữ tuổi học trò hồn nhiên, trong sáng
Có lẽ tình yêu của tôi dành cho ngôi trường này nảy mầm từ khoảnh khắc đầu tiên đặt chân vào cổng trường năm lớp bảy. Dẫu thời gian chưa dài, nhưng mỗi khoảnh khắc nơi đây đã trở thành ký ức khắc sâu trong tim - những mảnh ghép không thể phai mờ của tuổi học trò. Nếu một ngày tôi lỡ đánh rơi những kỷ niệm ấy, có lẽ tôi đã đánh mất phần hồn tinh khiết nhất của mình.
Trường học là cuốn nhật ký bằng vàng mà mỗi học sinh may mắn được cầm trên tay. Tôi thường tự hỏi: tại sao có những người không trân quý điều kỳ diệu ấy? Trong khi ngoài kia, bao đôi mắt trẻ thơ vẫn đang ngóng về mái trường với niềm khát khao cháy bỏng. Hãy thử mở lòng yêu thương, bạn sẽ thấy ngôi trường không chỉ dạy chữ mà còn dạy ta cách sống đẹp. Nơi ấy có nắng vàng rắc trên sân, có tiếng cười trong trẻo vang dưới tán phượng hồng, có dáng áo dài thướt tha như những cánh bướm trắng. Và đặc biệt, nơi ấy có những người thầy - những người lái đò thầm lặng đang chèo chống cả tuổi xuân để đưa chúng tôi qua bến bờ tri thức.
Thời gian như dòng chảy vô tình, nhưng tình yêu tôi dành cho mái trường này sẽ mãi nguyên vẹn như thuở ban đầu. Với tôi, đây không chỉ là nơi dạy chữ mà còn là tổ ấm thứ hai, nơi những 'người cha người mẹ thứ hai' luôn dành trọn tâm huyết trên từng trang giáo án. Mỗi viên phấn rơi là một giọt mồ hôi, mỗi bài giảng là cả một trời tâm huyết. Tôi yêu từ viên gạch nhỏ đến hàng cây xanh, yêu cả những góc khuất đầy ắp kỷ niệm mà chỉ những đứa học trò như chúng tôi mới thấu hiểu.
Nhớ ngày đầu bỡ ngỡ, tôi nép sau lưng người thân như chú chim non sợ gió. Giờ đây, ngôi trường ấy đã trở thành bầu trời cho tôi tung cánh. Thầy cô không chỉ trao kiến thức mà còn thắp lên trong tôi ngọn lửa khát khao - ngọn lửa sẽ soi đường giữa biển đời đầy thử thách. Họ dạy tôi rằng: 'Tri thức là chiếc chìa khóa vàng mở cánh cửa tương lai'.
Giờ đây, tôi hiểu rằng không có vật chất nào đo được công ơn thầy cô. Đền đáp lớn nhất chính là sống xứng đáng với những gì được truyền dạy. Tôi nguyện mang theo hành trang từ mái trường này để bước vào đời, để một ngày nào đó có thể quay về và tự hào nói: 'Con đã không phụ lòng thầy cô'. Ngôi trường thân yêu ơi, xin hãy mãi là bến đỗ bình yên cho những tâm hồn trẻ thơ, tiếp tục thắp sáng bao ước mơ như cách ngôi trường đã thắp lửa trong tim tôi.

18. Những dòng cảm xúc chân thành về mái trường thân yêu
Tuổi học trò - khoảng thời gian đẹp nhất trong hành trình mỗi con người, nơi lưu giữ những ký ức trong trẻo nhất. Trong vô vàn mái trường đã đi qua, với tôi, ngôi trường Tiểu học Hùng Vương là nơi ghi dấu những cảm xúc thiêng liêng khó phai mờ.
Ngôi trường khang trang với dãy nhà vàng rực dưới nắng, mái tôn đỏ thắm như ngọn lửa nhiệt huyết. Trong từng lớp học, tiếng giảng bài say sưa của thầy cô hòa cùng tiếng đọc bài hồn nhiên của học trò tạo nên bản giao hưởng rộn rã. Sân trường rợp bóng cây xanh, nơi những trò chơi tuổi thơ diễn ra dưới làn gió mát lành.
Mỗi góc sân, mỗi ghế đá đều thấm đẫm kỷ niệm. Cây vẫn đó, lá vẫn reo vui như ngày đầu tiên tôi bỡ ngỡ bước vào. Bốn năm qua đi, chúng tôi lớn lên từng ngày, chỉ có ngôi trường là vẫn nguyên vẹn những yêu thương ban đầu. Thầy cô - những người lái đò thầm lặng, không chỉ dạy chữ mà còn truyền cả bài học làm người. Bạn bè - những người đồng hành cùng tôi viết nên câu chuyện tuổi học trò đẹp đẽ.
Những ngày lễ kỷ niệm rộn ràng tiếng cười, những buổi chia tay lưu luyến... tất cả đang dần trở thành ký ức. Chỉ còn hai tháng ngắn ngủi nữa thôi, tôi sẽ phải rời xa mái trường này để bước vào hành trình mới. Nhưng có một điều chắc chắn: hình bóng ngôi trường Tiểu học Hùng Vương sẽ mãi in sâu trong tim tôi như một phần không thể thiếu của tuổi thơ.

19. Những dòng tâm tình về mái trường thân yêu
Có người ví tuổi thơ như áng mây trôi, nhưng với tôi, ký ức về ngôi trường Lý Tự Trọng mãi in sâu như bức tranh sống động trong tâm hồn. Đây không chỉ là nơi dạy chữ mà còn là tổ ấm nuôi dưỡng những ước mơ đầu đời của tôi.
Ngôi trường với bề dày lịch sử đáng tự hào, nổi tiếng khắp thành phố Tam Kỳ, vẫn đứng đó uy nghiêm với dãy nhà vàng rực dưới nắng. Tiếng giảng bài trầm ấm của thầy cô hòa cùng tiếng cười giòn tan của học trò tạo nên bản nhạc rộn rã mỗi ngày. Sân trường rộng lớn với hàng cây xanh mát là nơi chúng tôi lớn lên từ những bài học đầu tiên đến khi trưởng thành.
Tôi yêu từng góc nhỏ nơi đây - nơi lưu giữ bao kỷ niệm đẹp về những buổi tập nghi thức đội, những giờ ra chơi hồn nhiên. Cây vẫn đứng đó như người lính gác trung thành, chứng kiến chúng tôi từ những cô cậu học trò lớp 6 bỡ ngỡ đến khi trở thành những học sinh cuối cấp. Thời gian ơi, sao trôi quá nhanh! Chỉ còn vài tháng ngắn ngủi nữa thôi là tôi phải rời xa mái trường này.
Nơi đây còn ghi dấu hình ảnh những người thầy, người cô - những người cha mẹ thứ hai đã dành cả thanh xuân để truyền đạt không chỉ kiến thức mà cả bài học làm người. Và những người bạn - những người đồng hành không thể thiếu trên chặng đường tri thức. Mỗi khi gặp khó khăn, chỉ cần nghĩ về họ, lòng tôi lại ấm áp và vững tin bước tiếp.
Thời gian có thể cuốn đi tuổi thơ, nhưng những ký ức đẹp về mái trường cấp hai yêu dấu sẽ mãi là hành trang quý giá nhất tôi mang theo suốt cuộc đời.

20. Những dòng tâm tình về ngôi trường thân yêu
Hơn một năm gắn bó với mái trường THCS Nguyễn Trãi, em đã yêu từng góc nhỏ nơi đây - nơi không chỉ mang tên vị danh nhân lịch sử mà còn là tổ ấm nuôi dưỡng những ước mơ đầu đời. Mỗi ngày đến trường là một ngày em được sống trong tình yêu thương của thầy cô, bạn bè.
Thời gian có thể trôi như dòng nước, nhưng ký ức về gốc phượng già, khung bóng rổ hay những đóa dừa cạn ven hành lang sẽ mãi được em nâng niu trong ngăn ký ức đẹp nhất. Dù tiết trời đông lạnh giá khiến hoa cỏ tàn phai, nhưng hình ảnh sân trường vẫn rực rỡ trong trái tim em.
Nơi đây còn lưu giữ những tình bạn đẹp như gia đình. Chúng em cùng nhau chia sẻ niềm vui khi đoàn kết giành chiến thắng, cùng nhau xoa dịu nỗi buồn khi thất bại. Những bữa tiệc trung thu rộn ràng, những trận bóng đá sôi nổi dù chỉ về nhì nhưng tràn đầy tình đoàn kết - đó là những khoảnh khắc quý giá không gì đổi được.
Thầy cô - những người cha mẹ thứ hai đã dành cả nhiệt huyết để dạy dỗ chúng em nên người. Từng ánh mắt trìu mến, từng lời dạy nghiêm khắc đều trở thành hành trang quý giá cho chúng em bước vào đời. Lòng biết ơn với thầy cô, em biết dù có nói bao nhiêu cũng không đủ.
Mái trường THCS Nguyễn Trãi đã cho em đôi cánh để bay vào thế giới tri thức kỳ diệu như nhà văn Lý Lan từng viết. Dù mai này có đi xa, em sẽ mãi mang theo hình bóng ngôi trường thân yêu này như một phần không thể thiếu của tuổi thơ.

21. Những cảm nhận sâu sắc về mái trường yêu dấu
Trở lại ngôi trường xưa trong không khí lễ hội rộn ràng, bao kỷ niệm bốn năm dưới mái trường Gò Vấp ùa về sống động. Cánh cổng cũ, hàng điệp già, bóng phượng xưa cùng di ảnh Bác Hồ... tất cả như mở ra khoảng trời ký ức tinh khôi, khiến tâm hồn bỗng thấy bồi hồi như thuở còn cắp sách đến trường, được bao bọc trong tình thương của thầy cô - những xúc cảm khó lòng gọi thành tên.
Hơn bốn năm thoáng qua tựa giấc mộng, từ cậu học trò lớp Sáu bỡ ngỡ nay đã trưởng thành, chạm tay vào những ước mơ ấp ủ. Những tháng ngày miệt mài đèn sách, những vấp ngã đầu đời rồi cũng đến ngày hái quả ngọt thành công. Mái trường trở thành tổ ấm thứ hai, nơi lưu giữ bao yêu thương từ thầy cô, bè bạn - bốn năm rực rỡ của tuổi học trò.
Nhân dịp kỷ niệm 90 năm thành lập trường, tôi muốn thốt lên: 'Tôi tự hào là học sinh Gò Vấp!' Không chỉ bởi bề dày truyền thống, mà như tình cảm máu thịt - nơi đã chắp cánh cho bao hoài bão, nuôi dưỡng tâm hồn ta lớn khôn.
Các em học sinh thân yêu, hãy trân trọng từng khoảnh khắc dưới mái trường mến yêu. Bởi tình yêu ấy chính là nền tảng của đạo đức, động lực vươn tới thành công, và hơn hết - là cội nguồn nuôi dưỡng lòng yêu nước sau này.

22. Tản văn cảm nhận về mái trường tri kỷ - Tác phẩm số 25
Có người từng ví rằng: Trường học chính là tổ ấm thứ hai của tuổi học trò. Quả thật, mái trường THCS Nguyễn Văn C nép mình trong con ngõ nhỏ đã trở thành thế giới diệu kỳ trong trái tim tôi. Dù lớp sơn phai màu theo năm tháng, nhưng nơi đây vẫn rạng ngời sức sống với những phòng học khang trang, trang thiết bị hiện đại.
Điều làm nên linh hồn ngôi trường chính là những người thầy cô tâm huyết. Tôi đặc biệt ấn tượng với cô chủ nhiệm - người truyền cho tôi tình yêu văn chương qua giọng nói ấm áp như dòng suối mát. Những tiết học của cô không đơn thuần là bài giảng mà là những câu chuyện đầy cảm xúc, nuôi dưỡng tâm hồn.
Bạn bè - món quà quý giá nhất tuổi học trò. Chúng tôi cùng nhau viết nên những trang ký ức đẹp đẽ dưới bóng cây sân trường, trong thư viện yên tĩnh hay những giờ ra chơi rộn rã. Mỗi khoảnh khắc đều trở thành viên ngọc quý trong hành trình trưởng thành.
Dù không phải ngôi trường lớn nhất, nổi tiếng nhất, nhưng với tôi, nơi đây mãi là thiên đường xinh đẹp nhất. Tôi nguyện sẽ góp sức mình để viết tiếp câu chuyện tuyệt vời về mái trường thân yêu này.

23. Tản văn tri ân mái trường - Tác phẩm số 1
Hai mươi năm - một chặng đường đủ để ngôi trường Tiểu học của tôi trở thành chứng nhân lịch sử. Cổng trường rộng mở đón bao thế hệ học trò, sân gạch phẳng lì in dấu chân trẻ thơ, ba dãy nhà vàng rực như nắng thu vẫn kiêu hãnh đứng đó.
Tôi nhớ như in buổi sáng mùa thu năm ấy, bàn tay ấm áp của ông nội dắt tôi đến với thế giới mới. Hình ảnh cô giáo dịu dàng đứng đón ở cửa lớp vẫn nguyên vẹn trong ký ức như bức tranh không phai màu.
Nơi đây chứng kiến bao mùa tựu trường rộn rã, những bài học vỡ lòng đầu tiên, tiếng ve ngân vang cùng sắc phượng đỏ rực ngày chia tay. Mỗi góc sân, gốc cây đều thấm đẫm kỷ niệm - những viên ngọc quý của tuổi thơ.
Trường Tiểu học không chỉ dạy tôi con chữ mà còn chắp cánh những ước mơ. Dù mai này đi xa, tôi vẫn mãi mang theo hình bóng mái trường xưa như hành trang quý giá nhất đời người.

24. Tản văn tri ân mái trường - Tác phẩm số 2
"Mỗi hạt bụi phấn rơi
Là một bài học quý
Theo ta suốt cuộc đời
Như dòng sông không nghỉ"
Ngôi trường cấp hai thân yêu của tôi đã hơn một thập kỷ đồng hành cùng bao thế hệ học trò. Bức tường vuông vức bao bọc như vòng tay che chở, cổng trường rộng mở chào đón tri thức. Những dãy nhà vàng rực dưới nắng, mái ngói đỏ tươi như ngọn lửa nhiệt huyết không ngừng cháy.
Sân trường bê tông rộng lớn là sân khấu của bao kỷ niệm. Tôi vẫn nhớ như in buổi sáng khai giảng năm ấy - sân trường ngập tràn sắc cờ, tiếng trống khai trường vang vọng và lời dạy của thầy hiệu trưởng như kim chỉ nam cho năm học mới.
Nơi đây, từng góc sân, gốc cây đều thấm đẫm tình thầy trò. Hình ảnh cô chủ nhiệm tận tâm, những giờ ra chơi rộn rã tiếng cười, và tập thể lớp đoàn kết như một gia đình. Chỉ mới một năm gắn bó, nhưng trường đã trở thành ngôi nhà thứ hai trong trái tim tôi - nơi ươm mầm những ước mơ và ký ức đẹp nhất tuổi học trò.

25. Tản văn tri ân mái trường - Tác phẩm số 3
Ngôi trường cấp hai thân yêu của tôi tựa như một bức tranh sống động giữa lòng phố thị. Hai mươi năm tuổi đời, cổng trường bằng sắt vẫn kiêu hãnh mang tên trường như lời khẳng định bề dày truyền thống.
Sân trường rộng rãi là không gian của những kỷ niệm. Những tán xà cừ, phượng vĩ, bằng lăng xanh mát như những người bạn thầm lặng che chở tuổi học trò. Ba dãy nhà hình chữ U ôm ấp sân trường, nơi những bảng đen phấn trắng đã trở thành biểu tượng thiêng liêng của tri thức.
Tôi đặc biệt yêu những giờ ra chơi dưới sân bê tông mát rượi. Tiếng cười giòn tan khi nhảy dây, đá cầu; những trò đuổi bắt hồn nhiên đã kết nối tình bạn bền chặt. Và trên hết là những bài giảng say sưa của thầy cô - những viên ngọc quý theo ta suốt cuộc đời.
Mái trường này không chỉ là nơi truyền đạt kiến thức mà còn là tổ ấm nuôi dưỡng tâm hồn. Tôi sẽ mãi trân quý từng khoảnh khắc được là học sinh dưới mái trường thân yêu này.

Có thể bạn quan tâm

Nghệ Thuật Phóng Dao: Hướng Dẫn Từ Cơ Bản Đến Nâng Cao

Hướng dẫn Quét (scan) Ảnh Chi Tiết

Top 10 Nhà hàng tiệc cưới nổi bật tại Quận 12, TP. Hồ Chí Minh

Nghệ thuật Typo tình yêu

Khám phá thế giới động vật sống động qua ảnh 4D đẹp mắt
