Top 5 Bài văn phân tích truyện Một chuyện đùa nho nhỏ (Ngữ văn 10) xuất sắc nhất
Nội dung bài viết
1. Bài văn mẫu số 4
Ngay từ thời còn là sinh viên y khoa, An-tôn Sê-khốp đã bắt đầu cầm bút viết truyện và kịch. Với lối viết đặc sắc, "truyện không có chuyện", mở đầu bằng khung cảnh và kết thúc khiến người đọc bất chợt hụt hẫng, truyện ngắn của ông để lại dư âm sâu sắc. Một trong số đó, "Một chuyện đùa nho nhỏ" — sáng tác năm 1886 — là tác phẩm tiêu biểu, khéo léo thể hiện suy tư về sự chân thành trong tình yêu qua hồi ức của nhân vật "tôi".
Câu chuyện mở ra bằng trò trượt tuyết của "tôi" và cô gái Na-đi-a. Ngay lần đầu, giữa cơn gió ào ạt, "tôi" thì thầm: "Na-đi-a, anh yêu em". Câu nói ấy gieo vào lòng cô gái sự băn khoăn, hoài nghi. Cô nhiều lần vượt lên nỗi sợ hãi để tiếp tục trượt tuyết, mong tìm lời giải đáp. Nhưng mỗi lần, nhân vật "tôi" lại khéo léo lợi dụng tiếng gió để che giấu câu nói ấy. Anh không quan tâm đến sự sợ hãi hay bối rối của cô mà chỉ chăm chăm chờ cơn gió mạnh nhất để thì thầm câu đùa cợt, lấy đó làm thú vui vô tâm.
Qua những lần trượt tuyết, Na-đi-a hiện lên là cô gái nhạy cảm, giàu khát khao yêu thương, luôn nghi ngờ và hy vọng. Cô đấu tranh với chính mình, giữa việc tin đó là tiếng gió hay tiếng lòng người mình thầm mến. Dù run rẩy, cô vẫn dũng cảm trượt tuyết một mình, chỉ để thử xem câu nói ấy có còn vang lên. Một hình ảnh vừa đáng thương, vừa cao đẹp. Còn nhân vật "tôi", cuối cùng cũng nhận ra sự chân thật và tình cảm thuần khiết của Na-đi-a, song khi ấy mọi chuyện đã muộn. Anh mãi day dứt về trò đùa vô tình mà chính mình tạo nên.
Qua hai nhân vật đối lập: kẻ đùa cợt và người chân thành, Sê-khốp gửi gắm thông điệp thấm thía về tình yêu và cuộc sống. Tác phẩm nhắc nhở rằng: lời yêu thương, nếu không xuất phát từ sự chân thật sẽ khiến người ta lỡ mất cơ hội và mang theo nuối tiếc cả đời.
Bằng giọng văn mộc mạc, giản dị, kết hợp độc đáo giữa lời kể và dòng độc thoại nội tâm, Sê-khốp khéo léo dựng nên một câu chuyện đầy dư vị. "Một chuyện đùa nho nhỏ" không chỉ là câu chuyện tình yêu mà còn là lời nhắn gửi mỗi chúng ta biết sống, biết trân trọng những tình cảm nhỏ bé nhưng chân thật quanh mình.

2. Bài viết tham khảo số 5
An-tôn Sê-khốp (1860-1904) là một cây đại thụ của nền văn học Nga thế kỉ XIX, sinh ra trong một gia đình buôn bán nhỏ ở Ta-gan-rốc bên bờ biển A-dốp, miền Nam nước Nga. Tốt nghiệp Y khoa tại Đại học Tổng hợp Mát-xcơ-va, ông vừa hành nghề bác sĩ, vừa viết báo, sáng tác văn chương và tham gia nhiều hoạt động xã hội. Với những cống hiến to lớn, năm 1887, ông vinh dự nhận giải thưởng Pu-skin danh giá.
Là một trong những tên tuổi cuối cùng của chủ nghĩa hiện thực Nga, Sê-khốp nổi tiếng với những truyện ngắn giản dị mà đầy ẩn ý nhân sinh như: “Anh béo và anh gầy”, “Con kỳ nhông”, “Phòng số 6”, “Người trong bao”,… Ông được mệnh danh là người cách tân tài hoa của truyện ngắn và kịch nói. Thế nên, có thể khẳng định: “Trước Sê-khốp, chưa từng có Sê-khốp; sau Sê-khốp, có vô vàn Sê-khốp.”
Một chuyện đùa nho nhỏ, truyện ngắn in năm 1886 và chỉnh sửa vào 1889, đã ghi dấu bằng câu chuyện đời thường nhưng đượm buồn về một cơ hội yêu thương bị đánh rơi. Trong cái giá lạnh của buổi trưa mùa đông nước Nga, nhân vật tôi rủ Na-đi-a trượt tuyết. Nỗi sợ hãi và những lời yêu thốt ra giữa cuộc chơi đã nhóm lên ngọn lửa yêu thương trong trái tim cô gái trẻ. Thế nhưng, sự nhút nhát và vô tâm của chàng trai biến tất cả thành trò đùa.
Cái tài của Sê-khốp là tạo nên sự đối lập trong tâm lý nhân vật, giữa khát vọng và ngăn trở, giữa lời nói và hành động. Na-đi-a, tuy e ngại nhưng đầy dũng cảm, dám vượt qua nỗi sợ để tìm kiếm lời yêu, trong khi nhân vật tôi lại để tình yêu chân thật vụt mất. Câu chuyện được kể ở ngôi thứ nhất, như lời tâm sự muộn màng của người trong cuộc, khiến người đọc rung động trước những nuối tiếc và tiếc nuối không nguôi.
Truyện khép lại bằng hình ảnh Na-đi-a có chồng, nhưng hạnh phúc thực sự vẫn là một dấu hỏi. Sê-khốp khéo léo dẫn dắt người đọc vào không gian nội tâm nhân vật, để rồi đọng lại trong mỗi người là suy tư: Hạnh phúc nhiều khi nằm trong tay mà ta không biết giữ, lời yêu nên được nói khi còn có thể.
Với cấu trúc truyện đơn giản, chỉ xoay quanh vài lần trượt tuyết, một lời yêu và một hồi ức dài, tác phẩm vẫn đủ sức lay động, nhờ nghệ thuật kể chuyện cô đọng, tinh tế. Thế giới tâm hồn nhân vật hiện lên sắc nét qua từng hồi tưởng. “Một chuyện đùa nho nhỏ” — nhưng là tiếng chuông ngân mãi về giá trị của lời yêu, về sự thật, và về trách nhiệm trong tình cảm giữa người với người.
Sê-khốp, với bốn trang sách, đã thắp lên thứ ánh sáng nhân văn, nhắn gửi người đời rằng: hãy yêu thương thật lòng, đừng biến tình yêu thành trò đùa, bởi lời yêu dù nhỏ bé, nhưng chân thành, sẽ là chiếc chìa khóa mở cửa hạnh phúc bền lâu.
Theo Nguyễn Văn Luyện (THPT Hậu Lộc 1 – Thanh Hóa)
3. Bài viết tham khảo số 1
Văn học từ lâu đã là chiếc gương phản chiếu đời sống và là miền đất của trí tưởng tượng vô hạn. Những tác phẩm xuất sắc được tạo nên từ đôi tay tài hoa của người nghệ sĩ. Trong kho tàng văn học Nga, nhắc đến Sê Khốp là nhắc đến một nhà văn - người thầy thuốc chữa lành những vết thương tâm hồn. Truyện ngắn Một chuyện đùa nhỏ ra đời năm 1886 là minh chứng cho điều ấy.
Mở đầu câu chuyện là bức tranh nước Nga vào một sáng mùa đông thanh khiết nhưng giá lạnh, nơi những ngôi làng phủ đầy tuyết trắng. Trong khung cảnh ấy, một cô gái Nga hiện lên đẹp tựa bông tuyết, mong manh, dịu dàng qua từng nét chạm của ngòi bút. Câu chuyện bắt đầu khi chàng trai mời cô đi trượt tuyết và cô khẽ gật đầu đồng ý.
Trong chuyến trượt tuyết ấy, Nadia — cô gái nhút nhát, e dè — dần bộc lộ những xúc cảm mới lạ khi nghe lời tỏ tình thì thầm bên tai giữa khoảnh khắc chênh vênh nơi dốc cao. Sự băn khoăn, nghi ngờ rồi mong ngóng khiến cô không ngừng tìm cớ trượt tiếp để được nghe câu nói ấy thêm lần nữa. Dù biết có thể chỉ là lời gió thoảng, Nadia vẫn mong manh hy vọng.
Chàng trai cũng không ngờ rằng trò đùa vô tình ấy lại gieo vào tim cô gái những rung cảm thực sự, và chính bản thân anh cũng bị cuốn vào đó. Mỗi lần Nadia liều mình trượt xuống là mỗi lần trái tim cô thêm chất chứa và lòng chàng trai cũng dần nhận ra tình cảm chân thật của chính mình.
Rồi thời gian trôi, mùa xuân đến cuốn đi những ngày đông lạnh giá. Gặp lại nhau giữa mùa thu nước Nga dịu dàng, hai người lần đầu thực lòng thổ lộ, nhưng định mệnh trớ trêu đã an bài mỗi người một ngả. Nadia tìm thấy bến bờ hạnh phúc bên người khác, còn chàng trai giữ lại cho mình một ký ức đẹp. Đó là cái kết đầy khoảng lặng, để người đọc lặng lẽ nghĩ về một đoạn đời, về mối tình chưa trọn vẹn và về những rung cảm đầu đời như vẫn còn lấp lánh đâu đó giữa những mùa tuyết trắng.
Văn Sê Khốp luôn có cách khiến nhân vật sống động, hiện hữu như ngay trước mắt. Câu chuyện tình giản dị, ngắn ngủi ấy cũng để lại dư vị bâng khuâng và hy vọng ở đâu đó, giữa một không gian khác, hai người sẽ tìm thấy nhau.

4. Bài viết tham khảo số 2
Văn chương vốn là tấm gương phản chiếu hiện thực, mang theo tư tưởng, tình cảm và thân phận con người. Đó là “đứa con” của đời sống, đi qua bao thăng trầm, nuôi dưỡng tâm hồn và giữ lại những sắc thái cảm xúc thăng trầm của thế gian. Như M.L.Kalinine từng nói: “Văn học làm cho con người thêm phong phú, tạo khả năng phát triển và hiểu con người sâu hơn.” Người nghệ sĩ chính là người dẫn lối văn chương bước qua những nẻo nhân sinh. Trong những năm tháng hành nghề y, Sê‑khốp không chỉ chữa bệnh cho thể xác mà còn xoa dịu những vết thương tâm hồn, để tác phẩm văn chương của ông như một người mẹ che chở và cứu rỗi bao trái tim.
Sê‑khốp sinh ra trong gia đình thương nhân nghèo, trải qua tuổi thơ cơ cực, nhưng chính hoàn cảnh đó đã mài giũa tâm hồn ông trở nên dịu dàng, nhạy cảm. Nhờ học bổng, ông vào học Y tại Moscow, vừa hành nghề, vừa cầm bút và nhanh chóng trở thành một trong những đại biểu nổi bật của chủ nghĩa hiện thực Nga cuối thế kỷ XIX.
Ông được xem là bậc thầy của truyện ngắn – thể loại tưởng đơn giản nhưng đầy thách thức. Khác với cốt truyện rườm rà, truyện ngắn của ông là những lát cắt chân thực của đời sống. Nguyễn Tuân từng ví ông như “con chim linh điểu buổi tịch dương trên đồng cỏ dại nước Nga”, là “cánh diều sáo vang hiện thực hòa lối thơ lãng mạn”.
Trong hơn năm trăm truyện ngắn, “Một chuyện đùa nho nhỏ” (1886) nổi bật với nét lãng mạn tinh tế về tình yêu đầu đời. Qua vài chi tiết, Sê‑khốp vẽ nên bức tranh nước Nga mùa đông phủ tuyết trắng, trời trong xanh. Nadia hiện lên giữa lớp bụi tuyết, vừa mong manh vừa trong trẻo. Cô và nhân vật “tôi” cùng trượt tuyết, khi khắc khoải nhất, chàng trai thì thầm: “Nadia, tôi yêu em!”
Tiếng thì thầm ấy gieo vào lòng Nadia niềm hi vọng và khát khao yêu thương. Cô khao khát nghe lại lần nữa, dù biết có thể chỉ là cơn gió lạnh. Dũng cảm vượt qua nỗi sợ, cô liều lĩnh trượt tuyết một mình trong mong chờ. Nhưng cuối cùng, đó chỉ là trò đùa vô tâm của chàng trai.
Khi mùa xuân đến, tuyết tan, trò chơi trượt kết thúc, Nadia rơi vào khoảng trống nhẹ nhàng, còn chàng trai đứng sau hàng rào, lặng nhìn nỗi cô đơn của cô. Khi gió xuân thì thầm lại câu: “Nadia, tôi yêu em!”, cô như được chạm đến mộng tưởng. Hình ảnh hàng rào như biểu tượng chia cách, dù gần nhưng không thể đến bên nhau, mà chỉ trao gửi qua gió.
Những lời yêu tuổi trẻ là thứ rung động ngây dại, rụt rè nhưng day dứt. Nhân vật “tôi” là người tinh tế nhưng thiếu can đảm, vậy nên tình yêu cứ mãi dở dang. Nadia bỏ lỡ không phải vì cô cả tin, mà vì cô đã biết yêu, biết chờ đợi, biết hy vọng và cũng biết tổn thương.
Sê‑khốp, với trái tim nhân đạo sâu sắc, để cô gái ấy hạnh phúc nhưng không phải với chàng trai, như trao cho tình yêu một kết thúc vừa đủ để cho ký ức đẹp mãi trong tâm. Âm hưởng trữ tình pha chút buồn, cái kết lặng nhẹ khiến người đọc bâng khuâng, bởi đôi khi những ký ức ngọt ngào nhất đến từ một trò đùa nhỏ của tuổi trẻ. Văn chương Sê‑khốp tựa viên kim cương nhiều mặt, mỗi góc nhìn lại lấp lánh sắc màu khác nhau, khơi lên lòng trắc ẩn và nuôi dưỡng tâm hồn người đọc.

5. Bài viết tham khảo số 3
Văn học tựa như tấm gương phản chiếu muôn mặt của cuộc đời và cũng là nơi ươm mầm cho những khát vọng bay xa. Từ chính cái nôi ấy, biết bao cây bút lớn đã ra đời, và trong nền văn học Nga, cái tên Sê-khốp luôn được nhắc đến với sự kính trọng đặc biệt. Là một bác sĩ và một nhà văn, ông không chỉ chữa lành thể xác mà còn vá víu những vết thương tâm hồn bằng ngôn từ đầy nhân hậu. “Một chuyện đùa nho nhỏ” là một truyện ngắn chứa đựng sắc màu tình yêu nhẹ nhàng, viết năm 1886, đã để lại dư vị khó quên trong lòng độc giả.
Ngay mở đầu, Sê-khốp dẫn dắt người đọc đến với nước Nga tuyệt đẹp, trắng xóa một màu tuyết dưới bầu trời trong xanh giá lạnh. Trong không gian ấy, cô gái Nadia xuất hiện, tinh khôi và mong manh tựa như bông tuyết đầu mùa. Khi chàng trai hàng xóm mời cô trượt tuyết, cô bẽn lẽn nhận lời, vượt lên nỗi sợ hãi để rồi đón nhận lời thì thầm yêu thương đầy bất ngờ từ nhân vật “tôi”. Lời tỏ tình ấy, như làn gió se lạnh giữa mùa đông, khiến trái tim Nadia bối rối, thấp thỏm chờ mong lần trượt tiếp theo chỉ để nghe lại câu nói ấy, dù biết có thể chỉ là lời nói gió bay.
Nadia từ nhút nhát hóa dũng cảm, bởi trong khoảnh khắc ấy, cô không cưỡng nổi niềm rung động đầu đời. Còn nhân vật “tôi”, ban đầu chỉ coi đó là trò đùa, nhưng dần nhận ra trong lòng mình cũng trỗi dậy thứ tình cảm dịu dàng. Tuy nhiên, cái khoảng cách vô hình giữa hai con người và sự bỡn cợt ban đầu đã vô tình khiến họ lạc mất nhau. Đông tàn, xuân đến, cuộc đời ai cũng đổi khác. Cuối cùng, Nadia tìm được bến bờ hạnh phúc bên người khác, để lại trong lòng người kể chuyện nỗi tiếc nuối và một vùng ký ức khó phai.
Qua câu chuyện ấy, Sê-khốp không chỉ dựng nên một tình huống truyện độc đáo mà còn khắc họa được vẻ đẹp mong manh, e ấp của người con gái trước những rung động đầu đời và sự dằn vặt, tự vấn trong tâm hồn của chàng trai. Ông khiến người đọc lặng người bởi chính sự dang dở ấy lại làm nên vẻ đẹp vĩnh cửu cho mối tình đầu và để lại dư vị ngọt ngào mà day dứt.

Có thể bạn quan tâm

Hướng dẫn thêm và thay đổi font chữ đẹp mắt cho bàn phím iPhone

Làm thế nào để nhận diện bệnh béo phì ở trẻ em và các vấn đề sức khỏe tiềm ẩn từ tình trạng này?

Hướng dẫn xóa bản sao lưu iPhone từ iTunes trên Windows 10

6 Bài hướng dẫn xuất sắc nhất về cách lập dàn ý bài văn tự sự kết hợp yếu tố miêu tả và biểu cảm

Hướng dẫn chi tiết cách thiết lập hình nền động trên iPhone
