Top 7 bài thơ sâu lắng nhất tôn vinh nghề bếp
Nội dung bài viết
1. Dáng cao gầy bừng sáng bên ánh lửa
Cánh tay em hằn rõ những đường gân
Đôi mắt ấy vẫn ánh lên niềm tin
Trong gian bếp giữa lửa khói nghi ngút.
Nhớ thuở đầu em đến với nghề bếp
Tuổi đôi mươi lo lắng những sớm chiều
Thanh xuân em dần thấm mùi khói lửa
Dao thớt múa, nguyên liệu hóa vần thơ.
Chẳng còn lúc thảnh thơi cho em nữa
Mồ hôi rơi vẫn thoăn thoắt đôi tay
Dẫu bận rộn vẫn nở nụ cười say
Vừa dứt món, lòng ngập tràn hạnh phúc.
Tôi gặp em trong mùa đông chật chội
Ngày đầu tiên em ngại ngùng, vụng về
Giữa hỗn loạn em chới với, lê thê
Đêm lặng lẽ, bữa cơm chan nước mắt.
Mắng nhiếc nhiều chẳng làm em lùi bước
Dù máu rơi cũng chẳng buông con dao
Ngày đêm luyện, vượt qua bao đắng cay
Gian bếp em ba giờ đèn vẫn sáng.
Thời gian trôi, em thành công rạng rỡ
Vững chỗ đứng, tài năng đã thăng hoa
Trải sóng gió, em vẫn luôn tin rằng
Nghề đầu bếp là thiên mệnh cuộc đời.
Gặp lại em, em cười trong chốc lát
“Cháu thế nào, đã đi học chưa anh?”
Với em vẫn là hành trình sự nghiệp
Nghề làm bếp là tất cả yêu thương.
Tôi ngồi đây nhâm nhi món em nấu
Vị ngọt xưa vẫn đọng lại không phai
Em là thế, dù nắng cháy mưa rơi
Vẫn chân thành – một người đầu bếp trẻ.
- Trung Thành -


2. Lời mời khách phương xa
Tôi đây – bếp trưởng danh tiếng
Nhà hàng năm sao ven biển Nha Trang
Kính mời Quý khách ghé ngang
Rượu ngon, món lạ, hương vang ngập lòng
Vịt quay, xá xíu thơm nồng
Tôm cua hảo hạng, cơm gà rượu Tây
Bảy món lẩu dê đậm đà
Lẩu cua, lẩu thái, lươn xào quyến rũ
Vừa ăn vừa nghe nhạc du dương
Giọng ca dìu dịu, sâu lắng nhẹ nhàng
Không gian thanh lịch, dịu dàng
Mời khách gần xa ghé lại thư giãn.
(Nguồn: Internet)


3. Bếp trưởng tài hoa
Bước chân vào bếp ai đây
Chín món từ trâu, hương bay ngất ngây
Thoáng nhìn tưởng chốn Sài Gòn
Ai ngờ có quán ở gần biển xanh
Điểm tâm ngon, món thanh tao
Lẩu nhiều vị lạ, thực khách đắm say
Dương cầm du dương thổn thức
Lưu luyến chẳng đợi mời mà đến thăm
Đầu bếp thật đáng ngợi khen
Nấu bao nhiêu món, ăn rồi lại mê.
- Sưu tầm -


4. Ai đó ơi, tôi nhớ em
Ai đó ơi, tôi nhớ em
Như trưa hè rát mặt, thèm ly kem mát
Như xi-rô đỏ khát đá bào
Nỗi nhớ quặn lòng, ê cả tim gan.
Như hoa lá trông trăng vàng
Như tôi thèm bé, ăn hoài chẳng nguôi
Bún bò, bún ốc, mọc, suông
Canh bún, cơm sườn, nem chả đong đầy
Vừa ăn lại nhớ em ngay
Gắp thêm phở tái, sụn mềm, gân thơm
Nhớ em cứ mãi chập chờn
Gặm vịt lộn vẫn còn vương vấn hoài
Cháo lòng, dồi, mề, gan, tai
Hủ tiếu Mỹ Tho xong rồi lẩu cay
Nhớ em chẳng thể nào bay
Ăn chạo tôm, bánh cuốn đầy một mâm
Ốc nhồi to, giò rán giòn
Cua, sò, tôm, cá cứ gom chất đầy
Ngỡ rằng nhớ sẽ vơi ngay
Ngừng ăn lại thấy nhớ em nhiều hơn
Nỗi nhớ kéo mãi không buông
Càng ăn, càng nhớ, càng thương, càng thèm.
- Sưu tầm -


5. Chàng trai làm bếp
Bảy năm rồi sống nơi xa
Bếp ga làm bạn, sớm chiều tảo tần
Người đầy dầu mỡ lấm lem
Vẫn chưa duyên phận, vẫn thèm yêu thương
Ngày ngày xoay giữa nồi niêu
Thịt, cá, gà vịt, đủ điều rau thơm
Mắm tôm, mắm tép chan cơm
Giấm bỗng, mẻ, riềng, mùi thơm lẫn ga
Thỉnh thoảng về thăm mẹ cha
Vài hôm vội vã rồi ta lại về
Hẹn hò chẳng có mấy khi
Yêu ai chưa kịp nói gì đã xa
Cha mẹ trách chọn nghề lạ
Thế nên duyên số vẫn là lặng thinh
Cầm muôi, cọ thớt đã quen
Dao bén lại mài, sáng đèn thâu đêm
Tôi yêu công việc của riêng mình
Không màng thiên hạ dèm pha thị phi
Vững tâm bếp lửa cháy đi
Đam mê giữ lấy, việc gì phải buông.
(Nguồn: Vô Hối)


6. Thương anh, thương luôn nghề anh chọn
Ngũ vị hương thấm đẫm tuổi đôi mươi
Lửa bếp đỏ hun vàng bao giấc mộng
Mùi dầu mỡ vướng đầy trên tay áo
Chút máu gà nhuốm nỗi nhớ khôn nguôi
Vẫn lặng lẽ tháng ngày không ngơi nghỉ
Những cuộc hẹn trễ giờ, những ước mong lỡ nhịp
Xin em hiểu, anh là người nấu bếp
Thắp lửa đời, thắp cả những bữa vui
Nhiều người hỏi sao không buồn, không tủi?
Chỉ mỉm cười, cúi nhẹ mặt ngẩng cao
Nghề của anh dẫu nhọc nhằn gian khó
Tuổi trẻ này anh gửi lại trong lửa than
Vì yêu nghề, yêu đến độ ngỡ ngàng
Nên cô đơn cũng hoá thành kiêu hãnh
Em à, nếu còn đong đếm được mất
Thì xin đừng yêu một người đầu bếp
Bởi có thể những ngày dài thắt chặt
Sẽ không tròn một cái Tết bên em
Nhưng nếu đã thương người mang tạp dề trắng
Xin hãy yêu luôn cả ngọn lửa anh mang.
(Nguồn: Internet)


7. Em trong gian bếp
Nhớ những chiều em bên bếp nhỏ
Nấu cho anh từng bữa đượm tình
Chắt chiu lửa ấm, mồ hôi đọng
Từng giọt hiền hòa thắm nghĩa duyên
Mùa hè nực, rơm rạ đầy sân
Bếp nhỏ chật, khói cay vương tóc
Em lúi húi, tay thoăn thoắt đỏ
Lửa hồng reo, tình cũng theo hồng
Tay hòa muối, tay tiếp lửa nồng
Giọng em khe khẽ: “Anh ơi, nước nhé!”
Anh đứng bên, nhặt rau, thái nhẹ
Ngắm trán em ửng giọt mồ hôi
Lấp lánh như gương giữa chiều trôi
Gió rơm vương tóc, nhìn em, anh thở dài
Bữa cơm quê thơm ngát chân tình
Lần nào về, anh cũng mong mãi
Bởi em nấu – như rót cả tấm lòng
Còn anh – chỉ biết ngợi ca không thôi.
Tác giả: Xuân Diệu (phỏng theo)


Có thể bạn quan tâm

Khám phá cách chế biến món ốc móng tay xào lá quế, vị ngon khó cưỡng, tạo nên một trải nghiệm ẩm thực đầy mới mẻ và hấp dẫn.

Khám phá các kỹ năng cơ bản trong Excel để nâng cao khả năng sử dụng hệ thống Office một cách thành thạo.

Hướng dẫn cách tạo nhãn vở đẹp trong Word một cách dễ dàng

Top 10 sao Việt nổi bật sinh năm 1985, được đông đảo khán giả yêu mến.

5 Địa chỉ bán đèn trang trí chất lượng nhất tại Bắc Giang
