Top 9 bài văn cảm nhận về tác phẩm "Những ngôi sao xa xôi" của Lê Minh Khuê (lớp 9) xuất sắc nhất
Nội dung bài viết
1. Bài văn cảm nhận về "Những ngôi sao xa xôi" - mẫu 4 đầy ấn tượng

2. Bài văn cảm nhận về tác phẩm "Những ngôi sao xa xôi" - mẫu 6 xuất sắc

3. Bài văn cảm nhận về tác phẩm "Những ngôi sao xa xôi" - mẫu 5 đặc sắc

4. Bài văn cảm nhận về tác phẩm "Những ngôi sao xa xôi" - mẫu 7 ấn tượng

5. Bài văn cảm nhận về tác phẩm "Những ngôi sao xa xôi" - Mẫu 9

6. Bài văn cảm nhận về tác phẩm "Những ngôi sao xa xôi" - Mẫu 8
Ba cô gái xuất thân từ những hoàn cảnh khác nhau, đến từ khắp các miền đất nước, nhưng điểm chung của họ chính là tinh thần lạc quan, yêu đời, điều này khiến họ trở thành biểu tượng đầy ý nghĩa và đáng trân trọng. Nhà thơ Lâm Thị Mĩ Dạ đã từng ca ngợi họ như những ngôi sao sáng trong đêm:
“Đêm đêm tâm hồn em tỏa sáng
Những vì sao ngời chói lung linh.”
Họ là những ngôi sao xa xôi, đẹp đẽ và lung linh. Ba cô gái ấy sống trong một cái hang nhỏ dưới chân cao điểm, giữa vùng trọng điểm của tuyến đường Trường Sơn, nơi mà bom đạn, sự nguy hiểm và ác liệt luôn rình rập, từng giờ từng phút. Cảnh vật xung quanh đầy đau thương, mùi chiến tranh lở loét, với đất đỏ, cây cối cháy khô và những thùng xăng han gỉ: “Đường bị đánh lở loét, màu đất đỏ, trắng lẫn lộn. Hai bên đường không có lá xanh. Chỉ có những thân cây bị tước khô cháy...” Một không gian u ám, ngột ngạt, nơi cái chết luôn hiện diện bên cạnh họ.
Công việc của các cô gái là một cuộc chiến với sự sống, đầy gian nan và nguy hiểm. Họ phải chạy trên cao điểm vào ban ngày, dũng cảm phơi mình giữa vùng trời bom đạn để đo và ước tính khối lượng đất đá lấp vào hố bom, đếm bom chưa nổ và khi cần, phá bom. Đây là công việc cực kỳ quan trọng, nhưng cũng đầy thử thách và hi sinh, luôn đe dọa tính mạng và thần kinh căng thẳng. Họ phải đối mặt với cái chết mà không hề lùi bước.
Vẻ đẹp của ba cô gái thanh niên xung phong chính là biểu tượng của tuổi trẻ Việt Nam trong cuộc kháng chiến chống Mỹ: Họ đều còn rất trẻ, ở độ tuổi mười tám đôi mươi, nhưng đã dám từ bỏ gia đình, rời xa mái trường để làm nhiệm vụ thiêng liêng cho Tổ quốc, nơi mà sự sống và cái chết luôn chỉ cách nhau trong gang tấc. Họ hi sinh tuổi xuân và không tiếc máu xương để bảo vệ đất nước:
Xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước
Mà lòng phơi phới dậy tương lai.”
Vượt qua thử thách, ba cô gái luôn thể hiện sự dũng cảm, tinh thần trách nhiệm cao và sự hi sinh quên mình vì công việc. Dù họ phải đối mặt với những hiểm nguy tột cùng, nhưng mỗi nhiệm vụ đều được thực hiện với tinh thần tự nguyện, không một chút e ngại: “Tôi một quả bom trên đồi. Nho hai quả dưới lòng đường. Chị Thao một quả dưới cái chân hầm ba – ri – e cũ.” Đối mặt với nguy hiểm, họ vẫn giữ được bình tĩnh, cái chết không làm họ sợ hãi, mà họ chỉ quan tâm đến việc liệu mìn và bom có nổ hay không. Công việc của họ luôn đặt trên sự sống của chính mình.
Những lúc căng thẳng nhất, chị Thao vẫn thong thả móc bánh bích quy trong túi và nhai, những giây phút ấy thể hiện sự bình thản và dũng cảm. Họ phá bom với một tinh thần không chút dao động: “Quen rồi. Một ngày chúng tôi phá bom đến năm lần. Ngày nào ít: ba lần”. Mỗi lần đối mặt với bom chưa nổ, họ đi thẳng lưng, bình thản và đầy quyết đoán, không chút run sợ.
Ba cô gái còn là hình mẫu tuyệt vời của tình đồng đội, luôn quan tâm, chăm sóc nhau chu đáo. Phương Định lo lắng khi chờ đợi chị Thao và Nho trở về từ nhiệm vụ, và khi Nho bị thương, Phương Định cùng chị Thao đã lo lắng, chăm sóc Nho như người thân ruột thịt. Tình đồng đội của họ như một nguồn sức mạnh vô hình, giúp họ vượt qua bao hiểm nguy.
Cuộc sống chiến đấu dù gian khổ, đầy hiểm nguy nhưng họ vẫn luôn giữ được niềm lạc quan, yêu đời. Họ yêu thích những điều giản dị như thêu thùa, chép lời bài hát hay ngắm mình trong gương. Những khoảnh khắc đó không chỉ làm dịu bớt nỗi đau chiến tranh mà còn giúp họ tìm thấy sự nhẹ nhàng, mơ mộng trong những khoảnh khắc thảnh thơi hiếm hoi.
Ba cô gái ấy đã mang trong mình những tính cách tưởng chừng không thể cùng tồn tại: Gan dạ, dũng cảm trong chiến đấu, nhưng lại hồn nhiên và vô tư trong cuộc sống sinh hoạt. Mỗi cô gái là một cá tính riêng biệt, nhưng tất cả đều thể hiện vẻ đẹp của chủ nghĩa anh hùng, của tuổi trẻ Việt Nam. Dù ở trong hoàn cảnh đầy khó khăn, họ vẫn giữ được phong cách riêng, duyên dáng, đáng yêu. Và qua từng dòng văn của Lê Minh Khuê, họ đã trở thành những ngôi sao sáng, lung linh trong lòng người đọc, mãi tỏa sáng với những phẩm chất cao đẹp.
“Đâu cần thanh niên có,
Đâu khó có thanh niên.”
Ba cô gái thanh niên xung phong trong những trang viết của Lê Minh Khuê sẽ mãi là hình ảnh khó quên, tỏa sáng như những ngôi sao xa xôi, luôn ngời sáng giữa bầu trời chiến tranh khốc liệt.

7. Bài văn cảm nhận về bài "Những ngôi sao xa xôi" - mẫu 1
Lê Minh Khuê, một cây bút tài năng chuyên viết truyện ngắn, đã đưa người đọc vào thế giới chiến tranh qua tác phẩm “Những ngôi sao xa xôi”. Viết vào năm 1971, khi cuộc kháng chiến chống Mỹ đang diễn ra ác liệt, tác phẩm này không chỉ là những trang văn sống động về tuổi trẻ trên tuyến đường Trường Sơn mà còn là lời ca ngợi lòng dũng cảm của những cô gái thanh niên xung phong.
Câu chuyện xoay quanh ba cô gái thanh niên xung phong trong tổ trinh sát mặt đường, họ sống và chiến đấu trong hoàn cảnh khắc nghiệt, tại một cao điểm chiến lược của tuyến đường Trường Sơn. Công việc của họ cực kỳ nguy hiểm: đo đếm khối lượng đất lấp vào hố bom, đếm bom chưa nổ, thậm chí phá bom nếu cần. Mỗi ngày đều phải đối mặt với cái chết.
Đất bốc khói, không khí ngột ngạt, tiếng máy bay xa dần. “Thần kinh căng như dây đàn, tim đập loạn nhịp, chân chạy mà vẫn biết quanh mình là những quả bom chưa nổ.” Công việc ấy đòi hỏi những người dũng cảm, không chỉ can đảm mà còn phải có tinh thần trách nhiệm cao, luôn sẵn sàng hy sinh vì nhiệm vụ.
Dù phải sống xa đồng đội và làm công việc đầy nguy hiểm, ba cô gái ấy vẫn luôn yêu thương, chăm sóc nhau. Họ vẫn giữ được những nét tính cách đáng yêu của tuổi trẻ. Họ luôn mong muốn làm đẹp cho cuộc sống, dù hoàn cảnh chiến tranh khó khăn đến đâu.
Chị Thao là người lớn tuổi nhất, chăm chỉ chép bài hát, nhưng lại sợ máu và vắt. Nho thích thêu thùa và ăn kẹo, cô có vẻ nhẹ nhàng và dịu dàng, nhưng cũng rất gan góc. Phương Định, cô gái Hà Nội, nổi bật với ngoại hình xinh xắn và sự kiên cường, là người nổi bật nhất trong tổ trinh sát. Dù đã vượt qua tuổi học trò, cô vẫn giữ được nét mộng mơ của tuổi trẻ, và hàng ngày cô phá bom mà không hề run sợ, dù cái chết luôn kề bên.
Phương Định, với mỗi lần phá bom, luôn cảm nhận sự căng thẳng tột độ, từ không khí ngột ngạt đến sự hiện diện của cái chết bất ngờ. Tuy nhiên, cô luôn bước tới với lòng tự trọng: “Tôi sẽ không đi khom, tôi sẽ đứng thẳng mà bước tới.” Công việc ấy đã khiến cô gái thanh niên xung phong trở nên phi thường, và rất đáng khâm phục.
Mặc dù phải sống trong điều kiện vô cùng gian khổ, Phương Định vẫn giữ được sự trong sáng và giàu cảm xúc trong tâm hồn. Cô thích hát, thậm chí bịa ra lời bài hát để giải tỏa căng thẳng. Cô vẫn nhớ về gia đình, quê hương và luôn cảm thấy tự hào vì được sống trong bộ quân phục, được cống hiến cho tổ quốc.
Cách kể chuyện tự nhiên, ngôn ngữ sinh động và nghệ thuật miêu tả tâm lý nhân vật sắc sảo đã góp phần khắc họa vẻ đẹp của các cô gái thanh niên xung phong. Cuối cùng, câu chuyện của họ vẫn còn vang vọng trong lòng người đọc như những ngôi sao xa xôi, tỏa sáng mãi mãi.

8. Bài văn cảm nhận về bài "Những ngôi sao xa xôi" - mẫu 2
Trường Sơn, nơi gắn liền với những hy sinh thầm lặng và đau thương, đã chứng kiến cuộc chiến ác liệt mà trong đó, những chiến sĩ thanh niên xung phong như những vì sao sáng giữa đêm đen tăm tối. Cảnh tượng bom đạn không ngừng rơi xuống, nhưng đồng thời, Trường Sơn cũng là nơi ghi dấu những tâm hồn kiên cường, lạc quan. Nhà văn Lê Minh Khuê, với những trải nghiệm sâu sắc từ vùng đất đầy bom đạn này, đã khắc họa những hình ảnh sống động và đầy cảm xúc trong tác phẩm “Những ngôi sao xa xôi”. Câu chuyện tập trung vào ba cô gái thanh niên xung phong, nổi bật nhất là Phương Định, một nhân vật mang vẻ đẹp trong sáng và hồn nhiên của tuổi trẻ Việt Nam trong cuộc kháng chiến chống Mỹ.
Câu chuyện kể về ba cô gái: Nho, Thao và Phương Định, những người phải sống trong điều kiện khắc nghiệt trên một cao điểm của Trường Sơn, nơi có những trận bom đạn không ngừng rơi xuống. Công việc của họ đầy nguy hiểm, từ việc đo khối lượng đất lấp vào hố bom, đến việc phá bom chưa nổ. Trong khi đơn vị khác làm việc vào ban đêm, họ lại làm việc giữa ban ngày, khi mà cái chết luôn lẩn khuất trong từng quả bom chưa nổ, và sự nguy hiểm luôn rình rập. Công việc ấy không chỉ đòi hỏi sự dũng cảm mà còn cần sự quyết đoán và khéo léo. Tuy nhiên, giữa những gian khó ấy, phẩm chất cao đẹp của ba cô gái, đặc biệt là Phương Định, vẫn tỏa sáng.
Phương Định là một cô gái Hà Nội với vẻ ngoài dễ thương và hồn nhiên, nhưng ẩn sâu trong đó là một tinh thần kiên cường không thể khuất phục. Cô có những đặc điểm rất riêng, như đôi mắt xa xăm, và một phong thái kiêu kỳ, nhưng cũng rất dễ thương. Tâm hồn của cô không chỉ mãnh liệt với công việc, mà còn đầy những mơ mộng, cô thích hát, kể cả khi lời bài hát không hoàn chỉnh. Những giai điệu trong tâm hồn cô không chỉ làm vơi đi nỗi buồn của chiến trường, mà còn giúp cô giữ vững tinh thần, để đối mặt với hiểm nguy mỗi ngày.
Cô gái này mang theo những kỷ niệm đẹp về Hà Nội, về những hình ảnh giản dị của một góc phố thân thương. Nhưng càng sống trong khói lửa, cô càng trưởng thành, mạnh mẽ hơn, với một lòng dũng cảm vô bờ. Mỗi khi đối diện với bom đạn, cô không sợ hãi mà luôn làm nhiệm vụ của mình với sự bình tĩnh đáng kinh ngạc. Trong những lúc như vậy, ta thấy rõ tinh thần trách nhiệm, sự nhạy bén và cả những giây phút giật mình khi cô cảm nhận được sự nguy hiểm đến gần. Tuy vậy, không có gì có thể làm cô chùn bước, vì trong trái tim cô, nhiệm vụ luôn là trên hết.
Tình đồng đội của Phương Định cũng là một yếu tố quan trọng trong câu chuyện. Cô luôn lo lắng cho đồng đội, giúp đỡ khi họ gặp khó khăn. Chính tình cảm này đã làm cho cô thêm tự tin và mạnh mẽ hơn, giúp cô vượt qua tất cả. Cô luôn ngưỡng mộ những người chiến sĩ với quân phục và ngôi sao trên mũ, vì họ chính là hình mẫu của sự kiên cường, thông minh và cao thượng. Và cuối cùng, khi không còn sợ hãi trước bom đạn, cô chỉ còn một mục tiêu duy nhất: hoàn thành nhiệm vụ.
Từ cách kể chuyện gần gũi, tác phẩm đã khắc họa thành công một Phương Định mạnh mẽ, nhưng cũng rất mơ mộng, đầy lãng mạn và tinh tế. Hình ảnh của cô, cùng với các đồng đội của mình, đã trở thành những ngôi sao sáng giữa bầu trời Trường Sơn, tượng trưng cho sự hi sinh và dũng cảm vô bờ bến của những cô gái Việt Nam trong thời chiến.

Trường Sơn, không chỉ là mảnh đất ghi dấu chiến tranh, mà còn là nơi ánh lên những hình ảnh về tuổi trẻ kiên cường, đầy lý tưởng. Tại đây, những chiến sĩ thanh niên xung phong như những vì sao xa xôi, tỏa sáng giữa bầu trời đen tối của bom đạn. Tác phẩm “Những ngôi sao xa xôi” của Lê Minh Khuê đã khắc họa sống động cuộc sống của những cô gái tuổi 20 giữa chiến trường khốc liệt. Câu chuyện không chỉ mang đậm sự hy sinh, mà còn là vẻ đẹp kiên cường của tuổi trẻ, đặc biệt qua hình tượng Phương Định, nhân vật chính đầy sức sống và nghị lực.
Câu chuyện xoay quanh ba cô gái thanh niên xung phong: Nho, Thao và Phương Định. Họ sống trong hoàn cảnh khắc nghiệt trên một cao điểm của Trường Sơn, nơi mà bom đạn không ngừng rơi xuống. Công việc của họ đầy hiểm nguy, từ việc đo khối lượng đất trong hố bom đến việc phá bom chưa nổ. Dù sống trong sự rình rập của cái chết, họ vẫn thực hiện nhiệm vụ với sự can đảm và tinh thần trách nhiệm cao. Điều này làm nổi bật vẻ đẹp phẩm hạnh của ba nhân vật, đặc biệt là Phương Định, người luôn giữ vững tinh thần dũng cảm và lòng yêu nước mãnh liệt.
Phương Định, cô gái Hà Nội xinh đẹp, mang trong mình một tinh thần mạnh mẽ không dễ bị khuất phục. Mặc dù còn trẻ, nhưng cô đã vững vàng đối diện với những thử thách trong chiến tranh. Cô có một vẻ đẹp trong sáng, với đôi mắt sâu thẳm và nét mặt kiêu kỳ, nhưng cũng đầy dịu dàng. Tâm hồn cô luôn tràn đầy mơ mộng, thích hát và luôn tìm cách làm đẹp cho cuộc sống chiến tranh khốc liệt. Những giai điệu cô hát giữa chiến trường không chỉ là phương tiện để xoa dịu nỗi buồn, mà còn là cách để cô khích lệ chính mình và đồng đội vững lòng hơn trong những khoảnh khắc đối mặt với nguy hiểm.
Cô gái này không chỉ gắn bó với đồng đội mà còn mang trong mình một tấm lòng vô cùng vị tha. Phương Định luôn lo lắng cho những người bạn đồng hành, chia sẻ niềm vui và nỗi buồn, đồng thời giữ vững tinh thần chiến đấu khi đối diện với cái chết. Những lần cô phá bom, dù phải đối mặt với nguy hiểm cận kề, cô vẫn luôn bình thản và quyết đoán. Chính sự dũng cảm và bình tĩnh của cô là yếu tố giúp cô hoàn thành nhiệm vụ. Tình đồng đội, sự yêu thương dành cho nhau giữa những người chiến sĩ, càng làm cho Phương Định trở nên hoàn thiện hơn trong mắt người đọc.
Tác phẩm không chỉ tôn vinh những phẩm chất cao đẹp của người chiến sĩ thanh niên xung phong, mà còn khắc họa được vẻ đẹp tâm hồn và lý tưởng sống của tuổi trẻ trong thời kỳ chiến tranh. Những nhân vật trong “Những ngôi sao xa xôi” chính là hình ảnh tiêu biểu cho những con người yêu nước, có tinh thần hy sinh cao cả, không ngại gian khổ để cống hiến cho đất nước. Đó chính là hình ảnh của Phương Định, những ngôi sao sáng trong bầu trời chiến tranh, đẹp đẽ và kiên cường.
Chiến tranh, với tất cả sự tàn khốc của nó, luôn được nhìn nhận và phản ánh qua nhiều cách khác nhau từ nhiều góc độ khác nhau. Nhưng thời gian sẽ trôi qua, và những gì còn lại trong những trang văn, liệu có thực sự khác biệt? Câu trả lời có thể sẽ phải đợi đến khi thời gian trở thành yếu tố xét duyệt cuối cùng. Vậy, liệu ‘Những ngôi sao xa xôi’ có phải là một ứng cử viên đáng giá để lưu lại dấu ấn ấy?
Sự đặc sắc của tác phẩm này chính là cách khắc họa chiến tranh từ một góc nhìn hoàn toàn mới mẻ, không phải qua tiếng súng, không phải qua cái chết, mà qua những hình ảnh về các cô gái thanh niên xung phong. Những cô gái ấy sống trong cái không gian đầy khói bụi, những nơi tưởng chừng như chỉ có sự sống và cái chết, nhưng trong mắt họ, ánh lên sự trong trẻo và đẹp đẽ đến lạ. Tác giả đã khéo léo dựng lên hình ảnh của những cô gái vừa mơ mộng, vừa thực tế, vừa có lý tưởng cao đẹp, vừa mang trong mình một chút ảo tưởng về cuộc sống chiến đấu vĩ đại.
Những cô gái này, dù sống trong chiến tranh, vẫn không mất đi sự ngây thơ và lý tưởng của tuổi trẻ. Phương Định, nhân vật chính, là một cô gái Hà Nội đầy nữ tính, nhưng cũng rất kiên cường. Mặc dù cô đối mặt với cái chết mỗi ngày, nhưng tâm hồn cô vẫn nhẹ nhàng, luôn có những mơ ước về một tương lai tươi sáng, một cuộc sống không có bom đạn. Chính những điều tưởng chừng nhỏ nhặt ấy, như việc cô hát những bài hát trong lúc làm nhiệm vụ, hay những suy nghĩ mơ màng về một tương lai xa xôi, đã giúp cô giữ được một niềm tin vào cuộc sống, ngay cả khi chiến tranh đang cướp đi mọi thứ.
Chiến tranh không chỉ là một cuộc chiến giữa các quốc gia mà còn là cuộc chiến nội tâm của những con người sống trong đó. Những cô gái thanh niên xung phong không chỉ chiến đấu chống lại quân thù mà còn phải đấu tranh với những sợ hãi, những nỗi cô đơn, và cả sự hy sinh thầm lặng mà không hề kêu ca. Tuy nhiên, chính những tình cảm như tình đồng đội, tình bạn bè, và tình yêu thương đồng chí đã giúp họ vượt qua được tất cả. Trong những khoảnh khắc tưởng chừng như bất lực trước cái chết, họ lại tìm thấy sức mạnh trong tình đồng đội, sự yêu thương từ những người xung quanh.
Những ngôi sao xa xôi, qua những dòng chữ của Lê Minh Khuê, không chỉ đơn giản là câu chuyện về chiến tranh, mà còn là bản hùng ca về những con người kiên cường, về tuổi trẻ và lý tưởng của họ trong bối cảnh đầy biến động. Mỗi chi tiết trong tác phẩm đều mang trong mình sự tương phản tinh tế giữa hiện thực tàn khốc và những mơ mộng đẹp đẽ của con người. Và chính cái kết mở ra, đầy sự nhớ nhung về quá khứ, về những ngôi sao trên bầu trời, cũng như khát vọng vươn tới một tương lai tốt đẹp hơn, đã làm nên sức hút đặc biệt cho tác phẩm này.

Có thể bạn quan tâm

Hướng dẫn chi tiết cách xóa nhóm Messenger vĩnh viễn

8 địa điểm ẩm thực Hàn Quốc đáng trải nghiệm nhất tại Quảng Nam

Mẹo ẩn ảnh trên Facebook nhanh chóng và đơn giản

Hướng dẫn khắc phục lỗi 0xc00007b trên Windows

Top 5 đơn vị chống thấm uy tín nhất Q. Thủ Đức - Đội ngũ thợ tay nghề cao, cam kết chất lượng
