Tuyển chọn 15 bài thơ lục bát sâu sắc về tình cảm cha mẹ
Nội dung bài viết
1. Bài thơ: Con về - Phan Thúc Định
CON VỀ
Thơ: Phan Thúc Định
Chiều nay con trở lại nhà
Cổng xưa còn đó, bàn tay mẹ chờ
Mỗi ngày thấp thỏm ngóng con
Bước ra, rồi lại quay vào chạnh lòng
Phải chăng mẹ sống để trông
Còn con cứ mãi chất chồng lỗi sai?
Lời thưa nghe thật nhạt phai
Mẹ hiền bao dung, mấy đời giận đâu
Thấy con mẹ nhẹ nỗi sầu
Con về, mẹ khỏe dường như trẻ hơn
Mắt cười nhìn mái đầu sương
Ngoại tứ tuần vẫn là con nhỏ mà
Thấu lòng mẹ mãi thiết tha
Tóc pha sương gió vẫn đà lo con
Dãi dầu tháng rộng năm mòn
Trong mẹ, con mãi vẫn còn ấu thơ
Phủ Quỳ, nhớ mẹ - 22/8/2018
Cụ Định


2. Bài thơ: Lời tri ân - Nguyễn Thị Nguyệt Anh
LỜI TRI ÂN
Thơ: Nguyễn Thị Nguyệt Anh
"Nước biển bao la không sánh nổi tình Mẹ
Mây trời rộng lớn chẳng phủ kín công Cha"
Mùa Vu Lan khẽ ghé qua
Lòng con lặng lẽ giữa xa xăm miền người
Gửi về Mẹ đóa hoa tươi
Hồng thắm rực rỡ giữa trời quê hương
Thân cò vất vả dặm trường
Dãi dầu mưa nắng nuôi đàn con thơ
Mỗi ngày tảo tần sớm trưa
Thân gầy bóng xế vẫn chưa thảnh thơi
Cha từng chiếu đất màn trời
Lưng cong, mắt mỏi một đời gian nan
Lặn lội rừng thẳm, non ngàn
Nhặt từng ngọn sắn, rau hoang qua ngày
Vầng dương khuất lặng cuối ngày
Cha đi, để lại những ngày lặng im
Sinh - tử một kiếp mong manh
Mà tình cha mẹ vẫn xanh trong lòng
Đêm sâu đèn chong sáng lòng
Con xin dâng tặng Cha yêu bông hồng
Cảm ơn đời, cảm ơn Ông
Cha Mẹ dạy dỗ mà con nên người


3. Bài thơ: Mẹ tôi - Phạm Văn Ngoạn
MẸ TÔI
Thơ: Phạm Văn Ngoạn
Con cò lặn lội bến sông
Gánh gồng nuôi chồng, dưỡng dắt đàn con
Thân gầy theo tháng hao mòn
Sớm hôm tảo tần, xác xơ nhọc nhằn
Mẹ trao từng bữa cơm ăn
Dạy con khôn lớn, vững vàng dựng xây
Nước nguồn xuôi chảy lệ cay
Vu Lan vọng mẹ, lòng này thiết tha
Biển sâu nhờ có suối ngà
Ơn cao chưa kịp báo đền mẹ yêu
Tấm lòng thắp ánh tâm kiêu
Nguyện cầu hương mẹ sớm chiều yên vui
Cửu tuyền nhẹ bước mỉm cười
Ơn cha sinh dưỡng, suốt đời khắc ghi


4. Bài thơ: Nghĩ về ngày lễ Vu Lan - Nguyễn Ba
NGHĨ VỀ NGÀY LỄ VU LAN
Thơ: Nguyễn Ba
23/8/2018
Vu Lan về, dạ vấn vương
Chạnh lòng thắp nén tâm hương tạ tình
Mẹ cha – muôn thuở nghĩa sinh
Dẫu xa vạn dặm, bóng hình chẳng phai
Không thầy, đời hóa u hoài
Không cha mẹ dạy, biết ai nên người?
Phận nghèo trong cõi đất trời
Lo toan sinh kế, nổi trôi giữa đời
Mẹ cha – trái ngọt trên cành
Suốt đời vun vén, chẳng dành riêng thân
Lễ Vu Lan rộn bao lần
Một ngày liệu có thay phần quanh năm?


5. Bài thơ: Mẹ tôi - Nguyễn Mỹ Hạnh
MẸ TÔI
Thơ: Nguyễn Mỹ Hạnh
Mẹ ngồi lặng lẽ đếm thời gian
Bên giàn Mùng Tơi, tiếng cười vang vọng
Tưởng con đã trở về làng
Nụ cười khẽ nở, môi nhăn lặng thinh
Mẹ vui!
Thương con, mẹ gói đắng tình
Giấu đau nơi đáy mắt nhìn yêu thương
Chớm ngày mẹ đã lên đường
Gánh gồng câm lặng, đêm sương dãi dầu
Mồ hôi mẹ đắp giấc sâu
Nước mắt mẹ hóa nhiệm màu yên vui
Mẹ gom trăm mối ngậm ngùi
Để con rộng bước bầu trời tự do
Dệt nắng bên cửa nhỏ
Con về, mẹ tặng giấc mơ dịu dàng
Sớm trông, trưa ngóng, tối sang
Chân quen vọng mãi, miên man tháng ngày
“Con khờ đó phải con đây?”
À ơi... vọng khúc mê say mẹ hiền
À ơi... khúc hát thiêng liêng
Tấm lòng mẹ tỏa dịu miền bao dung


6. Bài thơ: Lục bát yêu thương – Dạ Quỳnh
LỤC BÁT YÊU THƯƠNG
Thơ: Dạ Quỳnh
Cho con trở lại tuổi thơ
Gặp mẹ gánh nắng, đón mưa bốn mùa
Vai gầy gánh buổi chợ trưa
Áo nâu thấm ướt chẳng chừa chỗ khô
Đồng xa con cá diếc, rô
Bóng cha in đậm ven bờ ruộng xanh
Ngọt ngào trái chín trên cành
Cơm cha, áo mẹ – ngọt lành đời con
Tuổi đời nửa cuộc vẫn còn
Chưa tròn hiếu nghĩa – má son phai màu
Thời gian dệt nét u sầu
Mẹ ơi! con sợ bạc đầu bể dâu
Biển khơi rộng lớn muôn màu
Sánh sao được với tình sâu đất trời
Cha là gốc rễ đời tôi
Mẹ là suối mát – ngàn đời yêu thương


7. Bài thơ: Tượng đài sống – Trịnh Thanh Hằng
TƯỢNG ĐÀI SỐNG
Thơ: Trịnh Thanh Hằng
(Kính tặng mẹ yêu thương)
Tám mươi xuân mẹ qua rồi
Ngọn đèn chao đảo giữa đời giông ba
Đường trần mẹ gánh xót xa
Lắm phen tạo hóa nghiêng tà bất công
Gần ba mươi mới lấy chồng
Nuôi con thơ dại, mẹ không ngại gì
Mưa dầm gió bấc canh khuya
Đội mưa xúc ốc, sớm khuya nuôi đàn
Thời bao cấp, mẹ cơ hàn
Măng tre góp nhặt, gian nan muôn phần
Lắp xe bằng những tấm thân
Khung Thống Nhất, phụ tùng lăn chợ Giời
Vì hiếu nghĩa mẹ rẽ đôi
Bỏ chồng, dang dở, dặm đời đơn côi
Làm cha, làm mẹ một thời
Giếng sâu, bếp lửa, một đời đảm đang
Những đêm gió giật mưa tràn
Nhà dột ướt mướt, mùng màn cũng rơi
Một mình quần quật giữa trời
Chuyện thường, mẹ vẫn nuôi đời con khôn
Con vào lớp, mẹ dẫn đường
Sách vở đủ đầy, học trường nên danh
Mẹ nào quản nắng với xanh
Chí trai mẹ gánh, hiên ngang vững vàng
Chuyện xưa giờ đã lùi tan
Con ghi thành khúc trường ca dâng mẹ
Tượng đài chẳng ở đâu xa
Tượng đài là chính mẹ – là nhà con đây


8. Bài thơ: Mẹ ơi – Nghi Lâm
MẸ ƠI!
Thơ: Nghi Lâm
Mẹ hỡi! Sao nỡ rời xa
Khi con đã vững như là mẹ mong
Nhớ ngày gian khổ long đong
Cơm ngon, canh ngọt mẹ không nếm mình
Mẹ ăn dưa muối rau rình
Chỉ mong con trẻ vẹn tình, khỏe thân
Hy sinh lặng lẽ âm thầm
Ươm con thành đạt, bước chân vững vàng
Hạ qua, thu tới, đông sang
Chẳng than chẳng oán, chẳng màng thiệt hơn
Áo tơi mỏng mảnh gió vờn
Vẫn đôi quang gánh dặm trường chợ xa
Giờ con khôn lớn, xót xa
Mẹ đi đột ngột, lệ nhòa mi rơi
(Sài Gòn, trưa 22/8/2018 – Lòng con thổn thức nhớ mẹ. Khi con đã nên người, mẹ lại không còn đó để được đền đáp yêu thương. Mẹ ra đi sau cơn bạo bệnh, khi vẫn chưa tròn 60 tuổi…)

9. Bài thơ: Nhớ mẹ – Phan Thu Hà
NHỚ MẸ
Thơ: Phan Thu Hà
(Nhân mùa Vu Lan)
Mẹ đi xa khuất trời mờ
Ảnh hương lặng lẽ bơ vơ cuối chiều
Con ôm nỗi nhớ liêu xiêu
Ngỡ rằng mẹ chỉ ít nhiều xa con.
Nhiều đêm tỉnh giấc héo hon
Nghe trong tiếng gió vẫn còn lời ru
Con tim se thắt mịt mù
Biết rằng mẹ đã thiên thu yên bình.
Mẹ ơi! Mỗi bước con đi
Là lời mẹ dạy khắc ghi chẳng rời
Phong ba mẹ gánh một đời
Cho con thẳng lối rạng ngời tương lai.
Dù cho cách biệt hình hài
Tình mẹ vẫn sáng như ngôi sao ngàn
Từ khi thơ bé mơ màng
Âm vang câu hát vẫn vang trong lòng.
Mẹ trao tất cả yêu thương
Cho con cuộc sống con đường thênh thang
Thân tre chịu gió mưa ngàn
Để măng cứng cáp vững vàng lớn khôn.
Mẹ ơi, nghĩa nặng tình sâu
Tựa như biển rộng hay bầu trời cao
Đức dày mẹ để ngọt ngào
Con xin giữ trọn, chẳng bao giờ phai.
Gửi lòng vào những vần thơ
Nguyện cầu mẹ đến bến bờ an nhiên
Dẫu xa vời vợi cõi tiên
Tình con vẫn gọi mẹ hiền khôn nguôi.


10. Bài thơ: Nhớ Mẹ – Tony Bui
NHỚ MẸ
Thơ: Tony Bui
Năm năm xa cách, mẹ ơi,
Thiếu cha, không mẹ, lòng tôi quặn đau.
Xuân về khăn tang phủ màu,
Áo tang trắng trải, trời sầu mênh mang.
Trúc đào ướt lệ từng hàng,
Đau thương chất chứa tận vành con tim.
Nhớ mẹ, niềm khắc khoải tìm,
Bóng người khuất lặng, thinh lặng như mơ.
Quay về nhà chốn vắng bơ vơ,
Cau buồn chẳng trổ, trầu giờ héo hon.
Con xin giọt nước cam lồ,
Xóa tan nghiệp chướng bể dâu đời thường.
Từ nay bóng tối vơi dần,
Gia đình êm ấm, ánh vàng suối nguồn.
Ngày của mẹ, lễ tôn nghiêm,
Con thành tâm lạy bên thềm song thân.
Con cháu muôn phương, gần xa,
Nhờ ơn tổ đức, ơn nhà thắm nồng.
Anh em đoàn tụ vững bền,
Ghi lòng lời dạy thuở lên năm xưa.


11. Bài thơ: Trăng viễn xứ – Hoàng Hôn Đỏ
TRĂNG VIỄN XỨ
Thơ: Hoàng Hôn Đỏ
Cánh hoa bay trước gió rời rạc,
Con lưu lạc, dõi trông quê xa.
Mẹ ơi, mùa cải đã lên ngồng,
Chiều buông trôi lững lờ dòng sông.
Gối êm trong những giấc mơ dài,
Nỗi nhớ trào dâng, mẹ ơi vô bờ.
Bàn chân con đã mấy mùa trôi,
Mưa hè rơi trắng phủ đầu đời.
Cỏ may lay động ven triền đê,
Cánh cò lặn lội ve kêu dãi dầu.
Thương mẹ bao phen bể dâu phai,
Tóc sương bạc trải những đêm dài.
Con tìm lại những tháng năm thương,
Lật giở kí ức dặm trường hoài niệm.
Mẹ ơi, sương lạnh gió núi rừng,
Nhìn trăng viễn xứ chan chứa buồn.
Nỗi niềm vương vấn lòng bâng khuâng,
Mơ về một buổi xuân con trở lại.
Đêm nay thao thức nhớ quê hương,
Mẹ ơi, trăng đã nép bên phố xa.


12. Bài thơ: Vu lan nhớ mẹ - Phan Thị Tuyết Vân
VU LAN NHỚ MẸ
Thơ: Phan Thị Tuyết Vân
Hoàng hôn buông vạt nắng man mác,
Vu lan về khiến lệ rơi rưng rưng.
Một ngày nặng trĩu nỗi đau thương,
Một ngày tiễn mẹ qua mưa ngâu trắng xóa.
Ngỡ tiếng nói thân thương vẫn vẹn nguyên,
Lời ru thuở nhỏ vẫn luôn bên con.
Nhớ sao ánh mắt mỏi mòn đợi chờ,
Thời gian nhuộm bạc nét son ngày cũ.
Trăng gầy leo lét xuyên canh thâu,
Đêm mơ thấy mẹ lòng đau nhói thắt.
Mẹ giờ nơi cõi hư không vắng lặng,
Con cài lên áo nụ hồng thành kính…
Giọt mưa thu
Hà Nội, 22/8/2018
(Bài thơ viết về mẹ tôi – người ra đi đúng ngày mùng 1/7 âm lịch, tiết trời mưa ngâu.)


13. Hiếu đạo bi ca - Arolik
HIẾU ĐẠO BI CA
Thơ: Arolik
Cha mẹ sống qua năm tháng tuổi già,
Chẳng cầu vật chất, chỉ mong bình yên.
Con không hiểu, lòng mẹ buồn tê tái,
Khóc thầm đẫm lệ, giấu đi nỗi đau.
Con chỉ ham tiền, quên mất tình thân,
Bỏ mặc cha mẹ trong đơn côi bạc mái.
Hiếu đạo giờ đây chỉ còn hình thức,
Tấm lòng hiền lành dần xa biến mất.
Đứa con hỗn loạn, trái tim cuồng dại,
Đẩy mẹ cha ra khỏi mái nhà xưa.
Song thân bơ vơ, không nơi tựa nương,
Con vô tâm, chẳng thèm hỏi han chút nào.
Mẹ chỉ cần con một lòng trân trọng,
Chứ không phải cơ ngơi hay bạc tiền.
Ấy vậy mà con lại thích xa cách,
Chọn danh lợi, quên mất tình gia đình.
Ngàn năm tâm hiếu nay đã phai nhòa,
Người người tranh danh, bỏ rơi cha mẹ.
Lại còn hắt hủi, la mắng vu vơ,
Không chăm sóc, chỉ đòi hỏi vô vàn.
Mẹ già đau yếu, ốm yếu thân gầy,
Không nhờ cậy, còn bị con vòi tiền.
Thương con cực khổ, mẹ chẳng đòi hỏi,
Chỉ mong con hiếu thuận, đừng bạc lòng.
Con vô tâm, vẫn khinh mẹ tận cùng,
Đành lòng xét nét, nghi ngờ mẹ hiền.
Chỉ vì tham tiền, đổi tình ruột thịt,
Bán rẻ ân tình, chia lìa bẽ bàng.
Mẹ dạy con nên người, nghĩa nhân đức,
Giờ con quên lãng, bán rẻ phận tình.
Do tham lợi danh, lòng tham mù quáng,
Để mẹ buồn lòng, lệ ướt áo thơm.
Mẹ ơi! Đời khổ đau trăm ngàn,
Xin đừng khóc, tình thân giờ đã vỡ.
Mẹ mong Phật cứu con giữa bể khổ,
Chẳng cầu riêng mẹ cô đơn tuổi già.
Lòng mẹ dù nặng trĩu lệ rơi,
Vẫn nguyện cầu Di Đà độ cho con.
Tình mẹ sâu như núi cao, biển rộng,
Dành trọn con yêu, chẳng bao giờ oán.
Mẹ không hờn trách con bao giờ,
Thầm sám hối những tháng năm đắng cay.
Mẹ tin Nhân Quả luôn công minh,
Hồi hướng cầu nguyện thay con khờ dại.
Mẹ ra đi trong cô đơn lạnh lẽo,
Con thờ ơ ngó lơ, chẳng chút thương.
Mẹ trả hết mọi ân tình cho đời,
Không phiền con nữa, mẹ lang thang ngoài đường.
Mẹ già không chốn tựa nương thân già,
Vẫn nguyện cầu Bồ Tát phù hộ con.
Bước đường xa vắng, mẹ lom khom dáng nhỏ,
Trần gian khổ ác, gông cùm xiết lòng.
Tỉnh thức rồi, mẹ gạt đi u mê,
Tín tâm niệm Phật, khai mở Bồ Đề.
Mẹ mừng thấy Như Lai cứu độ,
Con đọa lạc trong kiếp súc sinh.
Nếu ai còn chút lòng lành,
Xin kính cha mẹ, trời ban phước lành.
Đừng giữ bạc tiền keo kiệt,
Của trời rồi cũng hết, hãy biết sẻ chia.
Những lời dạy đạo hiếu thiết tha,
Khuyên người tu sửa, nghiệp tiêu tội mòn.
Không thì ác quả vẫn còn,
Muôn đời ngàn kiếp không thôi quấy nhiễu.
Nhìn thế cuộc thay đổi bể dâu,
Mấy ai giữ được tâm hiếu làm đầu?
Hãy tu sửa, để một ngày mai,
Dạy con cháu sống theo đạo lành.
Pháp ấy chẳng sanh, chẳng diệt,
Luật Nhân Quả luôn luôn tồn tại.


14. Thương Cha - Lê Thế Thành
THƯƠNG CHA
Thơ: Lê Thế Thành
Con thương cha biết mấy, cha ơi!
Cày sâu cuốc bẫm, suốt đời lao nhọc.
Ruộng gần rồi lại xa mênh mông,
Sớm mai hé nắng, chiều tà mưa rơi.
Vầng trán cha sớm đã nhăn nheo,
Bờ vai cha là bầu trời ấm áp.
Dìu con từng bước trên đường đời,
Đêm dài lo toan, năm canh thức trắng.
Bàn tay chai sần, cứng như đá,
Cha là chiếc võng ru con ngủ,
Tuổi thơ ngọt ngào trong vòng tay cha.
Cha là hạt mưa rào mát lành,
Cho con uống mát những lần vơi khát.
Giờ con lớn khôn, công cha sâu nặng,
Như núi Thái Sơn vững chãi trong lòng!


15. Lục bát về Mẹ - Phan Hạnh
LỤC BÁT VỀ MẸ
Thơ: Phan Hạnh
Cả đời mẹ mãi bên con,
Nắng mưa sương gió vẫn còn đeo mang.
Muối dưa gian khó ngược ngang,
Thơm lành trong sạch, thanh ngang yên vui.
Xua tan muộn phiền cay đắng,
Vì ta có mẹ nghĩa nặng tình sâu.
Dũa mài, rèn luyện từng câu,
Giữ tâm khí phách bình an, mạnh lành.
Mẹ cười như nở bông xanh,
Con vui thấy mẹ hiền lành dịu dàng.
Dù đời có lắm chông chênh,
Nhờ mẹ con thấu điều lành thâm sâu.
Tay vững chèo lái sóng dâu,
Sẻ chia đồng sức, thương nhau thật lòng.
Dẫu rằng chưa thật hoàn hồng,
Nhưng lòng vẫn thấy ấm nồng tình thân.

