Top 17 bài thơ tuyệt vời về cố đô Huế
Nội dung bài viết
1. Bài thơ: Huế ơi - Chu Long
HUẾ ƠI
Tác giả: Chu Long
Dưới bầu trời Huế xanh biếc,
Cố đô khoác lên mình ánh nắng thu vàng dịu dàng.
Núi Bạch Mã yên bình giữa không gian,
Tiếng chuông Thiên Mụ vang vọng, tĩnh lặng lòng người.
Sông Hương ôm lấy mây trời,
Giọng hát quê hương ngọt ngào, nhẹ nhàng vang lên.
Cổng trường Đồng Khánh xao xuyến chiều buông,
Áo dài trắng của em như hòa vào bóng hoàng hôn.
Bên cầu, ai đó đứng lặng lẽ thả hồn,
Cầu Trường Tiền, nơi đợi chờ, nơi nỗi nhớ đong đầy.
Huế ơi, nắng mai em mang trong lòng,
Đi đâu cũng nhớ, mãi mãi nhớ Huế ơi!
Chu Long


2. Bài thơ: Trên dòng sông Hương - Doãn Kim Oanh
Trên dòng sông Hương
Tác giả: Doãn Kim Oanh
Đến Huế, anh sẽ là vua của thành cổ,
Còn em, làm ái thiếp, hòa nhịp yêu thương.
Thuyền rồng, đôi ta dạo chơi trên dòng nước,
Sông Hương xanh biếc, núi rừng reo vui bên tai.
Hoàng hôn buông xuống, tím đượm miền yêu dấu,
Vua lặng quên cả triều đình, quên bao nhiêu lo toan,
Tiếng chuông Thiên Mụ vang vọng đâu đây,
Gió thổi nhẹ, lay động thuyền trong mơ màng.


3. Bài thơ: Huế xưa - Phan Thu Hà
HUẾ XƯA
Tác giả: Phan Thu Hà
Áo tím của ta về bỗng thấy nhớ nhau,
Ngày xưa chia xa nơi bến sông đầu,
Tà huy bóng mờ từ những ngày ấy,
Ai còn nhớ bờ bãi đã thành nương dâu?
Thời gian trôi qua, bao mùa thu lặng lẽ,
Bóng hình xưa vội vã, mờ tan trong sương,
Con đường đời ngả nghiêng bên núi,
Và thành xưa giờ chỉ còn là dấu tích mờ xa.
Mưa rơi lạnh lẽo nơi lối Đông Ba,
Chuông Thiên Mụ vang khắp khung trời quan Hà,
Tóc thề xưa lặng lẽ trong ngôi thành nội,
Kỷ niệm xưa giờ chỉ còn là những chiếc lá xanh mờ.
Kinh kỳ xưa biệt tăm bóng quân vương,
Vó ngựa chinh phu qua từng dặm trường,
Chiều mưa Huế thêm lạnh, thêm tê tái,
Câu hò ướt đẫm, dòng Hương cũng mưa rơi.
Ai còn nhớ một khúc Huế xưa,
Nhớ chiều vàng với những bước đón đưa?
Có nghe chuông Thiên Mụ vang từ xa?
Nhìn Núi Ngự tím dần trong ánh nắng nhạt.
Con đường xa vạn dặm, dấu tích thời gian,
Lắng đọng trong tim, nghẹn ngào cung đàn,
Nhớ mãi một chiều mưa xứ Huế,
Giọng hò vang vọng mãi trong ký ức.
“Chim xa rừng vẫn thương cội, cây nhớ gốc,
Người xa người, tội lắm, người ơi,
Thà rằng không biết còn hơn,
Biết rồi mỗi người một ngả, nỗi buồn thêm nhiều.”
Phan Thu Hà


4. Bài thơ: Huế bây chừ - Phạm Hồng Giang
HUẾ BÂY CHỪ
Tác giả: Phạm Hồng Giang
Huế bây giờ còn đẹp như thế không, O?
Dòng Hương Giang còn ngân vang điệu hò mái đẩy,
Chuông Thiên Mụ vẫn ngân nga mãi, không đổi thay,
Nhưng trong lòng, cứ khiến ta khắc khoải, nhớ thương.
Huế bây giờ vẫn ngập tràn những khát khao,
Đêm Đại Nội, lạc vào vườn thượng uyển huyền bí,
Nhã Nhạc cung đình, hòa trầm lắng, quyện vào từng bước chân,
Chẳng muốn rời, lòng bồi hồi, luyến tiếc.
Huế bây giờ vẫn mưa rơi miên man,
Vành nón nghiêng che giọt mưa, nửa đời người của Mệ,
Nước sông Hương vẫn trong vắt như ngày xưa,
Cầu Tràng Tiền như bóng hình người xưa in dấu.
Huế bây giờ, em đã về chưa?
Về thôn Vĩ, nơi câu thơ vẫn còn dang dở,
Bóng trăng treo trên bến đợi tình duyên chưa trọn,
Cồn Hến vẫn nằm đó, lặng lẽ nhớ nhung bên bến.
Huế bây giờ, anh đến, không muốn rời xa,
Thoảng trong gió, những lời thầm thì...
Áo tím làn khói, mơ màng xa vắng.
07/08/2018 - Hồng Giang


5. Bài thơ: Nhớ Huế - Lan Thanh
NHỚ HUẾ
Thơ Lan Thanh
Anh đến, Huế mưa có nhiều không anh?
Sông Hương còn vỗ về từng đợt sóng, đuổi xa bóng tối?
Cầu Tràng Tiền vẫn lặng lẽ soi bóng giữa những đêm vắng,
Câu ca vẳng lại, mang đậm dấu ấn Nam Ai.
Liễu rủ, ngày xưa còn đó những sớm mai mờ sương,
Tà áo dài thướt tha vẫn bay trong làn gió nhẹ,
Mái chèo khẽ dập dềnh, sóng vỗ ra xa,
Bóng xích lô bâng khuâng, lãng đãng giữa con đường khuya.
Chợ Đông Ba còn tấp nập như mọi ngày?
Tiếng người mua bán, thắm đượm tình quê hương,
Chè cung đình thanh tao, hương vị đậm đà lạ lùng,
Gánh hàng hoa bình dị, lan tỏa hương thơm quanh phố.
Chiều cố đô, hoàng hôn lặng lẽ rơi xuống,
Mặt trời như chẳng muốn rời, lưu luyến mãi trên lầu Văn,
Quốc Học chìm trong tĩnh lặng, những ngày hè vắng bóng học trò,
Khúc nhạc ve, nhẹ nhàng, vọng lên từ những góc phố xưa.
“Ơi, Huế của ta” - Huế yêu dấu,
Sắc tím nhẹ nhàng, dịu dàng, ngập tràn trong mỗi khung cảnh,
Lăng tẩm ngàn năm vẫn đứng vững, kiên cường với thời gian,
Chói sáng, xứng đáng với danh hiệu Kinh thành lịch sử.


6. Bài thơ: Tình Hương Giang - Tú Uyên
TÌNH HƯƠNG GIANG
Tác giả: Tú Uyên
Đêm khuya ghé bến Vân Lâu,
Tiếng câu mái nhì vẳng vọng xa xôi,
Lòng chùng lại, chân chẳng muốn rời,
Hương Giang, thiếu nữ xuân thì... đang đợi ai?
Đông Ba tấp nập áo dài duyên dáng,
Cô gái che nón lá, tóc nghiêng trong nắng vàng,
Đưa hoa đăng, thả trôi theo dòng sông,
Gửi lời thề nguyện, hãy cùng tôi lên thuyền.
Chờ tháng tốt, chọn ngày lành,
Trầu cánh phượng thắm, cau xanh đậm tình,
Rượu nồng quyện trong những đêm trăng sáng,
Hương Giang, Bến Ngự, tình mãi trọn vẹn suốt đời.
Tú Uyên


7. Bài thơ: Huế yêu ơi - Phạm Quang Thu
HUẾ YÊU ƠI
Tác giả: Phạm Quang Thu
Chưa kịp nói hết lời đã thấy nhớ,
Huế của tôi, tình duyên ngập trong từng nhịp cầu 12,
Đi qua mỗi lần, lại nhớ nhung lời thề nơi đây, Huế yêu thương.
Soi bóng xuống dòng Hương thơm,
Vẻ đẹp ấy tựa như gương phản chiếu trời đất bao la.
Đi lên Bạch Mã, em ơi,
Để ngắm nhìn Hải Vân, nơi cảnh sắc lạ kỳ, đẹp mê hồn.
Lăng Cô, bãi biển đẹp đẽ,
Nằm yên tĩnh, nghe lòng thầm nhẩm những câu thơ Hoàng Thành,
Vịnh Lăng Cô nước xanh biếc,
Đèo cao tỏa nắng, rừng thông cổ thụ bạt ngàn.
Ngự Bình ơi, em có theo chân,
Núi vững vàng, không bao giờ thay đổi,
Chùa Thiên Mụ vang vọng tiếng chuông thiêng,
Đến nay vẫn còn ngân vang trong lòng người.
Phú Bài, cánh én bay vút,
Đất Cố Đô khắc ghi ân tình không phai,
Tam Giang rộng lớn, màu xanh tươi mát,
Con tôm, cái cá, làm nên niềm vui giản dị.
Đông Ba nón trắng em yêu,
Mỗi vành nón gắn một lời yêu thương từ trái tim,
Phú Văn Lâu, lầu Văn Chương,
Tiếng thơ say đắm mãi bên sông Hương.
Cơm Âm Phủ ngọt ngào lạ kỳ,
Hương vị của hến thơm, giữ trọn lời hẹn,
Mành xửng dẻo thơm nức nở,
Mệ dành phần ngọt ngào cho con cháu.
Ta trở lại Vỹ Dạ, mang trong lòng biết ơn,
Tâm hồn Hàn biến hóa, kết nối nước non thấm đẫm tình thơ,
Chớ ra đập đá một mình,
Trăng soi đáy nước, mơ màng và cô đơn.
Huế yêu dấu, Huế mộng mơ,
Dốc Nam Ai mỗi sáng chiều vẫn đợi em,
Đò Kim Long ngọt ngào trôi,
Ơi con đò dọc, không thể quên xứ này.


8. Bài thơ: Huế Thương - Bùi Thế Uyên
HUẾ THƯƠNG
Thơ: Bùi Thế Uyên
Huế ơi, tôi ngàn lần chờ đợi,
Câu hò, điệu ví vang vọng bên bờ Sông Hương,
Ngự Bình chín nhớ, mười thương,
Tràng Tiền in dấu, nụ cười em trao.
Huyền Trân Công Chúa xưa yêu dấu,
Tam Giang, ánh mắt trao gửi tình đầu,
Đông Ba với nghĩa tình thắm sâu,
Mong ngày gặp lại, say mê màu Thiên An.
Nguy nga Đại Điện, son vàng rực rỡ,
Chiều hoang Bạch Mã, như mộng trong tôi,
Vọng Cảnh, đàn gió ngừng lại ngân nga,
Lăng Cô, biển xanh đẹp tựa giấc mơ.
Thủy Tiên liêu xiêu, mắt hồ buồn,
Thuận An, sóng vỗ ru câu thơ thắm thiết tình,
Về thăm Thiên Mụ, mái đình cổ kính,
Trúc Lâm hẹn ước duyên lành đôi lứa.
Warszawa
24/04/2018


9. Bài thơ: Dòng sông Hương trong em - Lâm Bình
DÒNG SÔNG HƯƠNG TRONG EM
Thơ: NS Lâm Bình
Em là cô gái miền Tây, chưa một lần đặt chân đến Huế,
Chưa biết nỗi buồn, chưa biết thơ ca vang vọng,
Chỉ nghe nhịp mái đẩy nhẹ buông,
Và tâm hồn em lạc lối trong câu hò vấn vương.
Bến sông trôi, đò dọc vắng bóng,
Ánh trăng mờ nhạt, một đêm dài đợi khách xa,
Tràng Tiền lặng lẽ, qua từng nhịp thơ,
Chỉ nghe tiếng lòng ngân ngấn thương nhớ.
Ngọn đèn leo lét bên bờ sông,
Như đang chờ đón một hình bóng xa xăm,
Hoa đã tàn, nhưng lòng vẫn tiếc,
Nhớ về người xưa, nhớ cả nụ cười thân quen.
Phận Kỷ nữ, đời chông chênh,
Vẫn trôi dạt trong dòng đời xuôi ngược,
Cuộc sống là câu chuyện “Cô gái trên sông”
Nhưng Hương Giang vẫn thơ mộng, vẫn không đổi dòng.
Lượn lờ giữa bờ bãi thông xanh,
Cô lái đò vẫn thoát khỏi vòng luân hồi,
Dưới ánh trăng rằm, cô khép lại,
Nhớ về một thời quá khứ buồn, thời tháng năm xưa.
Cuộc đời là thế, như câu chuyện “Cô gái trên sông”,
Ngàn năm vọng lại trên dòng Hương Giang.
HCM 10/4/2018
P/S ("Cô gái trên sông" là một bộ phim nổi tiếng của điện ảnh Việt Nam thời vàng son)


10. Bài thơ: Khi mô về lại Huế - Hồ Viết Bình
KHI MÔ VỀ LẠI HUẾ
Thơ: Hồ Viết Bình
Em hỏi tôi khi nào trở về Huế,
Để lòng tôi thẫn thờ, xuyến xao nhớ mãi mảnh đất này,
Đêm vắng trên sông Hương, thuyền lặng lẽ trôi,
Câu hò da diết vang lên giữa không gian huyền bí.
Câu Nam ai sao mà thật sâu sắc,
Điệu Nam bình dâng trào cảm xúc trong trái tim tôi,
Em đang ở đâu, tôi mải miết tìm kiếm,
Nhìn tà áo tím nghiêng nghiêng, nón lá bay bay nhẹ nhàng.
Huế của tôi, nơi mộng mơ bình yên,
Gặp em rồi, người lạ hóa thân quen,
Cầu Tràng Tiền ánh đèn rực rỡ trong đêm,
Nhưng ánh trăng vẫn đẹp hơn, lãng mạn hơn cả.
Thuyền trôi, người và nước hòa vào nhau,
Say trong vẻ đẹp của màu tím biếc Huế ơi,
Nhớ về mùa Đông, trời mưa rả rích,
Ngồi nhâm nhi trà cung đình, lắng nghe nhạc Trịnh sâu lắng.
Cuộc sống vội vã, vẫn cứ xuôi về đâu,
Nhưng tôi chỉ muốn về lại Huế, nơi Phú Văn Lâu đang đợi,
Với cơm hến, bánh bèo, kẹo mè, bột lọc,
Để mệ nấu, mệ khóc vì nhớ người yêu thương.
Lan Huong Nguyen


11. Bài thơ: Huế ngày xưa - Phan Huy Hùng
HUẾ NGÀY XƯA
(thơ Phan Huy Hùng)
Ngày nay, tôi nhớ về Huế xa xưa,
Sông Hương mênh mang, con đò đưa bước chân cuối ngày,
Ánh đèn lấp lánh, mái chèo vẩy nhẹ nhàng,
Chèo về đâu đó, một đời vất vả mưu sinh, bạc phận.
Em cười, nhưng sao nụ cười ấy đã khuất xa,
Chỉ còn lại sóng vỗ, lời hò ngân nga bền bỉ,
Em chèo mãi, cho đến khi nào?
Bến xưa đã tả tơi, chiếc ghe cũng hư hao theo năm tháng.
Màu tím Huế vương lại trong từng ngọn gió,
Cả đêm lạnh, những ngày ảm đạm, những tháng buồn bã,
Nón rách nửa quai thao, mưa rơi như những cú tát đau lòng,
Ánh nắng tàn khốc, cào xé trái tim trong những khoảnh khắc đầy khó khăn.
Giờ đây, Huế vẫn ngọt ngào dòng Hương,
Xa em, tôi gửi lời thương trong từng câu hát,
Cho màu tím của Huế mãi dệt nên thơ,
Cho những chiếc thuyền mát mái, tôi mơ ngày nào đó trở lại.
———
Huế thương


12. Bài thơ: Bên dòng sông Hương - Nguyễn Nguyệt Anh
BÊN DÒNG SÔNG HƯƠNG
Tác giả: Nguyễn Nguyệt Anh
Anh có còn nhớ Huế mộng mơ,
Vẫn chiếc áo tím, đợi chờ bên bờ sông,
Tình yêu khi ấy thật đắm say,
Sao trời lại đẩy nỗi buồn vào lòng.
Vì thương em, anh vẫn đợi chờ,
Giọt lệ lăn dài, mắt ngấn lệ xa xôi,
Anh về vui trong phồn hoa,
Còn em ở lại, lặng thầm trong nỗi nhớ.
Em đành chấp nhận căn nhà tranh,
Biết rằng tình ta đẹp, nhưng để anh đi,
Lòng đau buốt, khóc thầm nỗi niềm,
Vì tình đã vỡ, anh quay lưng bỏ đi.
Cuộc đời thật tréo ngoe và gian truân,
Em nhường đường, nhận nỗi đắng cay của riêng mình,
Phượng vĩ khóc trong đêm hè,
Tiếng ve buồn vọng lại, nỗi sầu ngập lòng.
Huế ơi! Tình nghĩa chưa phai,
Cầu Tràng Tiền, kỷ niệm mãi không quên,
Thời gian trôi qua, nhưng tình vẫn đậm sâu,
Anh có về, có nhớ màu tím bên sông Hương?
MC: 8/8/2018


13. Bài thơ: Huế mộng Huế mơ - Đỗ Hương
HUẾ MỘNG HUẾ MƠ
Tác giả: Đỗ Hương
Núi Ngự vẫn đứng vững bên dòng Hương,
Mưa mịt mùng, tôn vinh những ngôi đền xưa,
Bến Văn Lâu người đợi, người chờ,
Và chùa Thiên Mụ vẫn ngậm ngùi qua năm tháng.
Cầu Trường Tiền, từng bước chân rộn ràng,
Sông Hương buồn bã lôi kéo bước chân người xa,
Thuyền Rồng nhè nhẹ xuôi dòng vắng lặng,
Câu Nam ai vẫn vương vấn trong gió, dạt dào từng nhịp.
Phá Tam Giang, ánh chiều vàng rực rỡ,
Mênh mông những ly rượu chưa uống hết, ngập ngừng,
Chí làm trai vẫn hừng hực, chưa bao giờ thoả,
Tranh Đông Hồ khắc họa một bức tranh lặng lẽ trong lòng người.
Đại Nội chìm trong nỗi niềm thời gian đã qua,
Phù điêu như đang thao thức với những khúc ca xưa,
Lăng Khải Định vẫn đứng sừng sững, hùng vĩ,
Những lớp sóng thời gian xô đẩy dòng chảy của lịch sử.
Trường Quốc Học vẫn vang vọng từng bước chân,
Những tấm tường cũ nhắc về những áng hồng của Trạng Nguyên,
Các thế hệ nối tiếp vươn lên, tô thắm non sông,
Màu đỏ của ngọn cờ đào vẫn ngời sáng trên nền trời.
Thiên Mụ khẽ khàng khấn nguyện
Đám thuyền lá lắc lư, sóng vỗ nhẹ nhàng bến đợi,
Câu kinh cuối cùng, gió cuốn đi mơ mộng,
Tìm về bến bờ yên bình của Thái Bình Dương.
Chợ Đông Ba tấp nập, nhộn nhịp những bước chân,
Chân vội vã tìm lại hình bóng Mạ bên đường,
Nón Bài Thơ bay bay trong chiều cuối hạ,
Huế, một đời, trong tôi vẫn say đắm lòng người.
Hanoi, Country side
8/8/2018
SunNy Do


14. Bài thơ: Thương - Hoàng Lan
THƯƠNG
Tác giả: Hoàng Lan
Tôi viết cho em, viết cho Huế, nơi tình yêu đong đầy,
Sông Hương nhẹ nhàng vỗ về, soi bóng núi Ngự,
Cầu Tràng Tiền bắc nhịp bước chân du khách,
Để tình yêu vĩnh hằng mãi giữ trọn nơi đây.
Tôi viết cho em, cho Huế, với vẻ đẹp trong sáng,
Thành Nội, kinh đô xưa, ngày nắng chiều chợt tắt,
Tà áo ai xuyến xao, khoác vào mắt tôi một nét mơ hồ,
Nhưng lại thật rõ ràng, thấm đẫm vào lòng tôi.
Tôi viết cho em, cho một Huế dịu dàng,
Nơi đất và người hòa quyện trong tình yêu, êm ả,
Tiếng nói thân thương, mềm mại như ngọc,
Tình yêu tôi trao, đến tận bên cạnh Huế thơm ngát.
Hoàng Lan


15. Bài thơ: Với Huế - Chu Minh Khôi
Với Huế
Tác giả: Chu Minh Khôi
Cỏ thạch xương bồ tỏa hương thanh khiết,
Trôi dần về nơi đáy thẳm nỗi nhớ,
Tiếng chuông vang vọng giữa tháp nắng,
Gió từ Thiên Mụ đưa nỗi buồn viễn phương.
Tôi, kẻ bị đuổi ra khỏi những kiếp trước,
Lạc vào chiều nay bên dòng sông Hương,
Núi xanh vờn mây, cỏ xanh rì rào,
Hai bờ vắng lặng, đẩy tôi vào giấc mơ dài.
Thiếu nữ Huế nhẹ nhàng trong tà áo lụa,
Sông Hương thức giấc, ngập ngừng sợ hãi,
Áo em mờ sương, như ngọn sóng vỗ về,
Và người lạ bên đường, bất chợt hóa thành nhớ nhung.
CMK.


16. Bài thơ: Tân hôn cố đô - Phan Thúc Định
TÂN HÔN CỐ ĐÔ!
Tác giả: Phan Thúc Định
Cố Đô dịu dàng như ánh mắt Quan Âm
Hương Giang lững lờ, không muốn rời xa Huế
Trường Tiền in sâu vào ký ức với bao biến đổi...
Thiên Mụ ngàn năm giữ màu rêu phong!
Đại Nội tĩnh lặng, như bóng tối trong cung điện
Ngày hôm nay tìm về những kỷ niệm xưa
Mặt trời đã lặn sau Ngọ môn từ lâu
Ta khoác Long bào, tưởng chừng vẫn nghe tiếng chầu xưa!
Hương Giang ơi! Em còn trẻ mấy mùa xuân?
Sao không hòa nhập với nhịp sống hiện đại
Cứ giữ mãi vẻ trầm tư của cô gái xưa
Như ngày Cố Đô, em thưa dạ với đôi guốc hài?
Em như ngôi đền linh thiêng sâu thẳm
Anh ngả nghiêng trong từng ký ức tuổi xuân
Đồi Vọng Cảnh chiều nay gió thổi mạnh
Trăng lên, quên đi tuổi trẻ với sóng vỗ vui đùa!
Điện Hòn Chén u huyền trong sương khói
Cồn Hến đậm đà với hương vị dân dã
''Nắng hàng cau'' làm lòng ta xao xuyến
Hình ảnh em trong tà áo trắng, ngẩn ngơ...
Huế vẫn như xưa, tím ngát hai bờ
Ngày nào ta tân hôn trong ánh chiều muộn
Vào hoàng hôn, ta lặng lẽ thả trôi thời gian
Em mãi là ngọn gió, cuốn theo năm tháng...
Huế, hè 2018.
Cụ Định.


17. Bài thơ: Trở về với Huế - Hoàng Minh Tuấn
TRỞ VỀ VỚI HUẾ
Thơ: Hoàng Minh Tuấn
Vượt qua ba đèo, Hải Vân, Phú Gia, Phước Tượng,
Tôi bước vào Huế, giữa vịnh Lăng Cô, Chân Mây tuyệt đẹp,
Phá Tam Giang chiều tím ngắt như hoàng hôn muôn thuở!
Trở về Huế, trong mưa nhẹ rơi,
Phố xưa yên bình, nép mình dưới làn mưa,
Như muốn buông mãi, chẳng muốn ngừng,
Chỉ có Hương Giang lặng lẽ trôi qua bao năm tháng!
Tôi nhớ Huế, nhớ em gái xưa,
Nhớ tà áo trắng, nhớ đôi mắt trong sáng,
Nhớ tình yêu chưa bao giờ được thổ lộ,
Ngày xa nhau, mối tình ấy vẫn chờ đợi!
Tôi nhớ Huế, nhớ những khúc dân ca,
Nhớ chiếc áo the, khăn xếp, áo dài mỏng manh,
Nhớ những buổi đối đáp, tài tình đầy mê hoặc,
Dòng Hương Giang vang vọng nhạc Cung Đình!
Tôi nhớ Huế, nhớ chùa Thiên Mụ linh thiêng,
Nhớ những cây cầu xưa, dẫn lối tuổi thơ,
Dã Viên, Phú Xuân rồi đến Tràng Tiền,
Huế như một phần của tôi, với bao kỷ niệm xưa cũ!
Núi Ngự Bình, bao ước mơ thời thơ bé,
Từng bước chân qua Thành Nội, đến Cố Đô,
Những vẻ đẹp nơi đây mãi khiến tôi ngỡ ngàng,
Huế - Thủ Đô của một thời kỳ huy hoàng!
Với bao kỷ niệm, Huế khắc vào lòng tôi,
Cái đẹp, cái nỗi niềm vẫn sống mãi theo thời gian,
Và hôm nay, tôi lại trở về, nguyện giữ trọn tình yêu với Huế!
Hà Nội, 7/8/2018


Có thể bạn quan tâm

Cách thức hiển thị số trang trong thư mục tài liệu Word.

Vẻ đẹp lộng lẫy của phố đêm qua những khung hình ấn tượng

Top những tiện ích mở rộng Chrome nổi bật nhất năm 2025

Khám phá ngay cách làm bánh Chocolate mềm mịn, xốp ngọt ngào mà không cần dùng đến bột.

Hướng dẫn chi tiết cách sao lưu và khôi phục dữ liệu trên Chrome
