12 Áng thơ xuất sắc nhất về mùa hoa phượng đỏ
Nội dung bài viết
1. DÁNG HÈ PHIÊU BỒNG
Thơ Lan Vương
Ai đem nắng gió rải ngập trời
Để sắc phượng hồng rực lửa khơi
Lá khô xạc xào theo gió cuốn
Hè về oi ả, nắng chang chang
Phố vắng mơ màng trong cơn say
Nụ cười tàn phai theo khói bay
Hàng sầu đứng lặng buồn xơ xác
Chồi non héo hắt dưới nắng gày
Đường như vừa mới được nung hồng
Bước chân bỏng rát lối mòn xa
Da thịt cháy sạm vì nắng hạ
Cơn mưa ngọc ngà xóa đi ngay
Bỗng đâu chạm giữa đại ngàn
Dịu dàng tan chảy nồng say tình đầu
Giọt thương xoa dịu nắng hồng
Từ anh mưa mát phiêu bồng dáng hè.

2. KHI HÈ GỌI TÊN...
Thơ Phương Uyên
Em...
ẩn mình trong sắc phượng thắm
Để trái tim bồi hồi nhớ hạ sang
Ngóng chờ trong nỗi nhớ dịu dàng
Khi tình em còn giấu trong tán lá
Anh có hay...
nơi này không giá băng
Mà ngập tràn nắng ấm vấn vương
Trong đóa phượng hồng rực trái tim
Là lời yêu thầm...
em còn ngập ngừng
Em biết rằng tình em cất kín
Gói ghém trong từng chiếc lá xanh
Đứng từ xa ngắm bóng anh nhanh
Anh có thấy phượng hồng...
ép vào trang giấy
Cuốn sổ nhỏ..
Ghi lại vần thơ say
Là tình em ấp ủ bao ngày
Em nâng niu chẳng để phai nhạt
Hạ về rồi...
phượng thắm mãi tình này.

3. MỐI TÌNH PHƯỢNG VĨ
Thơ Trần Duy Hạnh
Rực rỡ sắc hồng phượng thắm tươi Trải dài lối phố cánh vàng rơi Gió heo may thổi hồn mênh mang Phượng vàng sao cũng đẹp lạ đời!
Ngày xưa ấy đôi ta thủ thỉ Những lời yêu ngọt ngào say đắm Cùng phượng thắm nhuộm nắng hoàng hôn Rải lối đi muôn cánh hoa nhỏ
Anh tặng em đóa phượng hồng tươi Cùng trang lưu bút nét chữ xưa Dẫu thời gian đổi thay năm tháng Hẹn giữ nguyên lời hứa thuở nào
Với anh... Em là phượng đỏ thắm Gìn giữ tình ta thủy chung bền Dạt dào như sóng vỗ khúc tình Theo năm tháng phượng vàng khoe sắc
Chuyện xưa qua lòng anh bâng khuâng Mỗi độ phượng về lại nhớ nhung Sâu đậm tình đầu năm tháng cũ Dù phượng nhuộm sắc đỏ hay vàng.

4. LỜI THÌ THẦM CỦA PHƯỢNG
Thơ Nam Bùi
Gửi đóa phượng hồng đắm say Gửi bao kỷ niệm tháng ngày mộng mơ Ngày xưa ơi thuở ngây thơ Rợp trời hoa thắm ước mơ cháy bừng
Con đường tri kỷ thân quen Ghi bao lỗi lầm tuổi trẻ ngày nao... Mải mê nơi lớp học nào Tuổi thơ dữ dội khắc vào tim nhau
Từng trang nhật ký in sâu Từng dòng ký ức khắc vào tâm can Thời gian có nhớ tìm sang Năm tháng có biết dệt ngàn ước mơ?
Chúng mình ham chơi lười học Nhưng vẫn ước mơ vượt sóng xa khơi Tháng năm phượng nở rực trời Trở về trường cũ gặp người bạn xưa
Mùa xa lưu giữ vừa đủ Tha thiết gọi gió đưa tình thương Đời đầy lo toan trăm đường Tuổi thơ lắng đọng trong vương vấn này...

5. SẮC PHƯỢNG NỒNG NÀN
Thơ Chu Long
Hạ vàng nắng rải đường hoa phượng thắm
Mái trường xưa in dấu tuổi ngây thơ
Trang giấy trắng nghiêng bút ước mơ chờ
Lưu luyến mãi thời áo trắng ngày xưa.
Quên sao nổi tiếng ve ngân dưới nắng
Mối tình đầu e ấp giấu trong tim
Bao yêu thương kín đáo chẳng nói tìm
Để nỗi nhớ lang thang trong hoài niệm.
Mái trường ơi bóng hình xưa hiện lại
Chút tình thơ khờ dại thuở ban đầu
Bỗng thấy lòng chùng xuống nhớ về nhau
Hạ vàng nắng phượng hồng nhuộm sắc thắm.

6. KHI HẠ GỌI
Thơ Nguyễn Đức Phúc
Phượng hồng rực rỡ sân trường
Thắm cả lối đi vấn vương bước em
Bạn bè sắp kẻ Bắc người Nam
Mười hai năm học thoáng như giấc mơ
Ngại ngùng khi phải chia xa
Trao nhau đóa phượng, lời chưa thốt thành
Ngày mai ai biết phương nào
Chỉ hay phượng nở: Hạ vào rồi em!

7. EM MANG HẠ VỀ
Thơ: Nguyễn Thị Hồng Hạnh
"Em mang mùa hạ của tôi đi đâu?"
Em mang về chốn cầu thang gió hát
Nơi phượng hồng vẫn rực màu thương nhớ
Nơi trường xưa anh có nhớ hay chăng?
Em mang mùa hạ về bến sông xưa
Nơi bờ bãi chất chồng bao kỷ niệm
Nơi con đò chở đầy niềm thương mến
Chở ước mơ và nỗi nhớ cháy lòng.
Em mang mùa hạ về với tim hồng
Nơi cháy bỏng bao khát khao hạnh phúc
Lời hẹn thề sẽ thay lời chúc tụng
Gửi tình yêu trong mực tím thơ ngây.
Em mang mùa hạ về mái trường này
Về nơi ấy vấn vương bao ký ức
Nơi mỗi chiều chờ anh sau giờ học
Tay trong tay lưu luyến chẳng muốn rời.
Em mang mùa hạ
đi suốt cuộc đời.

8. NỒNG NÀN MÙA HẠ
Thơ Phạm Thị Hồng Thu
Trời giận dữ bừng lên ngọn lửa
Đỏ rực trời chói mắt nắng hồng
Đường bốc hơi say khướt nồng nàn
Người chơi vơi trên vỉa hè vội vã
Phượng đốt trời thêm phần oi bức
Ve sầu than gọi gió mát trong
Mây trốn tìm lẩn khuất non xa
Gió trốn nắng va đầu vào tường vách
Bằng lăng kiêu hãnh chẳng sợ nắng
Vẫn dịu dàng tím ngắt mộng mơ
Hoa hay em vẫn ngọt ngào đó
Khiến lòng ai cồn cào nhớ thương
Ngày chia ly dưới màu phượng thắm
Lời hẹn hò dù xa cách đâu xa
Giờ nắng thiêu nỗi sầu bạc trắng
Người phương xa vẫn mãi cách xa

9. SẮC PHƯỢNG HOÀI NIỆM
Thơ Đào Mạnh Thạnh
Ngẩn ngơ hạ ngắm phượng tàn phai
Sắc úa màu thưa thớt đóa rơi
Thương những gốc phượng già lặng lẽ
Dâng đời hoa chẳng tiếc thân gầy
Chùm hoa đỏ như màu mắt biếc
Mái trường xưa lưu luyến giã từ
Vẫn rực hồng điểm tô mùa thi
Nào biết xuân tàn phượng hỡi ơi
Nắng lung linh vẫn hồng sắc hạ
Tuổi học trò vội vã qua mau
Cánh phượng hồng in dấu trong nhau
Giờ biệt ly ướt nhòe mắt biếc
Bao năm tháng phượng dâng hết mình
Gội mưa nắng kiệt sức vì đời
Để hạ về rực hồng sắc thắm
Trường rạng ngời trong ánh mắt ai
Tiễn hạ đi lòng chợt bâng khuâng
Phượng trơ cành trường vắng lặng im
Phượng đâu rồi giữa trời xanh thẳm
Mắt biếc buồn thương nhớ khôn nguôi

10. MÙA TẠM BIỆT...
Thơ Trần Lộc
Nắng đuổi theo từng cánh phượng hồng
Vấp bằng lăng tím ngắt lối mong
Gió rì rào níu tà áo trắng
Mang theo hương kỷ niệm ngập lòng
Ngày mai đây bàn học vắng em
Ô cửa buồn nắng đợi tóc mềm
Ai gục đầu khóc trong lặng lẽ
Phượng rơi buồn trên mái tóc thêm
Nắng vẫn tràn mùa chia xa mỏi
Lệ lăn dài trên má em phai
Tiếng ve gọi tim đau thắt lại
Nghẹn lời trao tay nắm tay dài
Phượng cuối mùa vẫn hồng rực rỡ
Trang lưu bút ghi mãi lời thề
Phương trời xa không thể phai nhạt
Giọt lệ đầu đẫm vị chia ly
Tạm biệt nhé sao lòng ngập ngừng
Lời nghẹn lại cứ quấn trong hồn
Tiếc cánh phượng hồng trên ghế đá
Mùa thi về vội vã trao nhau

11. GỐC PHƯỢNG ĐỢI CHỜ
Thơ Hoàng Minh Tuấn
Xin đừng quay lại kiếm tìm đau thương
Mối tình xưa giờ chỉ là kỷ niệm
Em vẫn mong anh đừng nên nghĩ đến
Duyên mình nào có kết nối yêu thương!
Em vẫn về nơi gốc phượng thân quen
Bước trên lối xưa lá rơi đầy lối
Mưa đông đến vừa quen mà lạ quá
Thiếu bóng anh, gió lạnh buốt con đường!
Xin đừng hỏi em có nhớ lối xưa
Đừng nhắc nụ hôn ngày nào mặn chát
Bởi tình ta một thời say đắm lắm
Giờ chỉ còn em dưới bóng phượng già!
Con thuyền tình chẳng tới bến đôi ta
Chẳng đưa chúng mình về chung một bến
Duyên phận này đành chia đôi ngả
Anh một đường, em một lối chia xa!
Mặc đôi chim vẫn quấn quýt đôi cành
Vì tình ta đã nguội lạnh từ lâu
Mối duyên xưa chẳng thành câu chồng vợ
Để cây phượng đứng ngơ ngẩn sầu!

12. SẮC PHƯỢNG MÙA HẠ
Thơ Sơn Nữ
Lại một mùa phượng thắm nở hồng
Bóng hạ in đôi trẻ cuối sân
Ve ngân vỡ thành ngàn mảnh nhớ
Gọi tên người thuở ấy yêu thương
Thời gian qua để lại nỗi buồn
Cánh phượng rơi tản mạn chiều tà
Tình xa mà kỷ niệm còn đậm
Tay nắm tay sóng dậy lòng ta
Chiều tàn nắng thơ gửi lời nguyện
Gặp lại người xưa tóc điểm sương
Khi đá sỏi bỗng rung xao xuyến
Năm tháng xa cách bởi duyên trường?
Bóng hoàng hôn nhuộm màu đêm vắng
Ru hồn hoa cỏ chốn tình nhân
Gió xạc xào nghe lá rơi rụng
Có phượng hồng nở hai mùa xuân.

Có thể bạn quan tâm

10 Kỹ Năng Sinh Tồn Khi Khám Phá Rừng Rậm

Hướng dẫn Kết nối Wii Remote

Hướng dẫn Làm Phong Bì Đơn Giản

Khám phá 6 bức tranh sơn dầu treo phòng khách giúp gia chủ thu hút may mắn và tài lộc

Những hình nền môi trường đẹp mắt, mang đến cảm giác tươi mới và gần gũi với thiên nhiên.
