12 Áng thơ xúc động tri ân ngày Thương binh Liệt sĩ 27/7
Nội dung bài viết
1. ĐỢI ANH TRỞ LẠI
Tác giả: Đào Mạnh Thạnh
Tháng Bảy về lòng bỗng ngân nga nỗi nhớ
Khói trầm bay vương vấn nét tiếc thương
Hỡi những anh hùng dạn dày chiến trường
Gửi máu xương hoà cùng lòng đất mẹ
Bao mùa lá rụng mẹ già đơn lẻ
Vẫn hướng phương xa dõi mắt ngóng trông
Lời yêu thương ấp ủ giữa cõi lòng
Non sông ấy mãi ghi công người trước
Cả nước cùng chung lời tri ân sâu nặng
Đón anh về trong rợp trời cờ hoa
Cho quê hương thêm ấm áo chan hoà
Ngày sum họp ngân nga lời ca chiến thắng
Việt Nam ta có ngày riêng tháng Bảy
Tưởng nhớ người liệt sĩ với thương binh
Quên thân mình vì đất nước quang vinh
Để Tổ quốc bình minh luôn rạng rỡ
Tháng Bảy này thành tâm dâng nén nhớ
Khói hương trầm quyện nỗi niềm thương
Các anh linh - những người lính kiên cường
Soi sáng mãi con đường ta tiếp bước
Hải Phòng, 16/7/2022

2. NÉN HƯƠNG TRI ÂN
Thơ Ngọc Oanh
(Dâng lên hương hồn liệt sĩ Lê Sĩ Dũng)
Mẹ chờ em đến giây phút cuối đời
Trước lúc đi xa vẫn nhớ về dây nhau cắt rốn
Dẫu em có đi tận cùng biên giới
Vẫn nguyên vẹn hình hài thuở mẹ sinh
Đời em đâu chỉ có những khúc tình ca
Dù thế hệ sau này hát mãi
Tuổi thanh xuân em gửi nơi rừng sâu thăm thẳm
Giữa mưa bom bão đạn của quân thù
Ba lô con cóc làm bạn đường xa
Cây súng trên vai đi suốt chiều dài Tổ quốc
Đỉnh Trường Sơn đá chênh vênh hiểm trở
Đông nắng Tây mưa lạc bước chiến trường
Gác bút nghiên cùng đồng đội lên đường
Trái trai trẻ chưa hề vương duyên nợ
Mẹ tiễn con đi giấu trong làn nước mắt
Dặn lòng mình: con cứng đá phải mềm
Bốn thập kỷ qua đất nước yên bình
Quê hương đón em về - chàng trai tuổi đôi mươi
Đất mẹ ôm em vào lòng ru giấc ngủ
Tiếng à ơi xưa mẹ hát còn đâu?
Lời tri ân nghẹn ngào không thốt nên câu
Thắp nén hương lòng gửi em lời nhắn gửi
Tổ Quốc, quê nhà, gia đình luôn bên cạnh
Hãy yên giấc nhé Dũng - con ơi!
Tháng Bảy về mưa xối xả tim ai...

3. THÁNG BẢY - ANH CÓ VỀ?
Thơ Ngũ Ánh Tuyên
Ai về Quảng Trị hỡi người ơi
Xin ghé thăm nơi ấy Thành Cổ
Thắp nén hương thơm người yên nghỉ
Xương máu hòa cùng cỏ biếc xanh
Ai về Quảng Trị nhớ dừng chân
Bên dòng Thạch Hãn buồn lặng lẽ
Chiến trường xưa nay thành cỏ lá
Khúc ca bi tráng vọng giữa dòng
Ai về Quảng Trị hãy tìm về
Vùng đất một thời chia giới tuyến
Nén hương lòng thầm thì cầu nguyện
Quá khứ đau thương đã lùi xa
Ai về Quảng Trị nhớ khắc ghi
Người lính năm xưa chưa trở lại
Vĩnh viễn nằm yên nơi chiến địa
Như mảnh hồn thiêng của quê hương
Ai về Quảng Trị hãy nhìn sâu
Bằng trái tim đong đầy cảm xúc
Để thấy yêu thêm miền đất ấy
Quảng Trị ơi, thương nhớ khôn nguôi!
14/07/2022

4. CHA ƠI, CHA Ở PHƯƠNG NÀO?
Thơ Thanh Minh
Cha ơi, cha ngủ nơi nao?
Giữa đại ngàn hay khe vắng?
Một đời mẹ đau thương nhớ
Cha chưa từng thấy mặt con
Mẹ tảo tần nuôi con trẻ
Dưới mái nhà tranh đơn sơ
Trong nỗi niềm lo phập phồng
Biết nơi nào cha yên giấc?
Cha nằm đâu giữa núi đồi?
Để con đưa về quê mẹ
Nằm cùng đồng đội năm xưa
Dưới bóng đài liệt sĩ
Mẹ vẫn ngày đêm trông ngóng
Héo hon thân gầy đợi chờ
Mong một lần được nhìn thấy
Cha ơi, cha ở phương nào?
12/7/2022

5. ĐÓA HỒNG VĨNH CỬU
Thơ: Hồng Hạnh
Chiều tháng Bảy nắng vàng như mật ngọt
Bên suối ngàn vi vút tiếng thông reo
Hương trầm thoảng trong gió lượn triền đèo
Tựa lời thì thầm từ nơi sâu thẳm
Thời khói lửa đã thành trang sử cũ
Với chúng tôi tuổi trẻ vẫn nguyên xuân
Khi Tổ quốc gọi, chẳng ngại hy sinh
Vui lên đường vì non sông gấm vóc
Gửi lại sau lưng bao lời hò hẹn
Ngày thắng trận cùng xây dựng tương lai
Tuổi đôi mươi với cả chặng đường dài
Chung sức dựng non sông ngời chiến thắng
Đồng Lộc chiều nay vàng tươi nắng mới
Tiếng cười trong vang vọng giữa không gian
Mười đóa hồng bất diệt giữa đại ngàn
Đổi máu xương cho bình yên Tổ quốc
Tuổi thanh xuân tràn đầy niềm khát vọng
Biết mẹ cha mong ngóng đợi chờ con
Con nằm xuống cho Đất Nước vuông tròn
Thành bất tử - đóa hồng không tàn phai

6. KHÚC TƯỞNG NIỆM
Thơ Hồng Vân
Viết cho người đi mãi không về nữa
Để nỗi đau hóa cứa giữa thời gian
Đôi mắt mẹ đẫm lệ nhạt nhòa tràn
Theo năm tháng héo hon cùng xác phàm
Viết cho người trong phút chia ly ấy
Vợ tiễn chồng đứt đoạn mối tơ duyên
Ôm con thơ giọng nghẹn ứa lệ miên
Giây biệt ly khóe mắt hoen mờ lệ
Viết cho người với chí bừng bất khuất
Vì non sông thân gửi chốn sa trường
Gánh ân tình trai trẻ vẹn đôi đường
Lưu gương sáng đời đời nơi sử sách
Viết cho người dang dở lời hò hẹn
Buổi lên đường ai biết buổi trùng phùng?
Dõi phương xa vạn dặm nẻo mong chờ
Ngày trở lại...chỉ còn tro cốt trắng
Viết cho người mẹ già lòng thổn thức
Nỗi đau nào nghẹn ứ ở bờ môi
Ngóng con về mỏi mắt cuối chân trời
Tin tử sĩ...tim người đau quặn thắt
Viết cho người yên giấc nơi lòng đất
Những vì sao vô danh tỏa sáng ngời
Viết cho người giữa núi thẳm rừng sâu
Hay ghềnh thác? Đá mòn theo năm tháng?
Viết cho người trong đêm dài tĩnh lặng
Viết cho người tựa sương sớm mong manh
Viết cho người anh dũng đã hy sinh
Viết cho người...nấm mồ không bia tưởng...
Bạc Liêu 26/7/2020

7. THỜI XANH
Thơ Hồng Lĩnh
Có một thời thanh xuân rực rỡ
Ta đi qua những tháng ngày tuổi trẻ
Những đóa hoa vừa chớm nụ ngời xanh
Vai khoác lý tưởng sáng trong lành
Theo tiếng gọi, cùng đoàn quân tiến bước
Có một thời gian lao ngược xuôi
Xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước
Nắng rực rỡ trên đầu đạn bom rơi
Có một thời thề sống chết bên nhau
Để non sông mãi xanh màu hạnh phúc
Có một thời lửa đạn mịt mùng
Khúc quân hành đôi ta cùng xông pha
Em giao liên - anh lính biên phòng
Quyết giữ vững non sông liền một dải
Có một thời khắc sâu không phai
Nụ hôn đầu vụng về trong rừng thẳm
Sương đêm buông bạc trắng hai đầu
Giữa ngàn lau hương ngát ngào ngạt
Như khúc nhạc dịu êm của đất trời
Có một thời chẳng thể nào quên
Trong anh, trong em, trong miền ký ức
Một màu hoa đỏ rực như lửa
Dấu thời gian vẫn nguyên vẹn không phai
Có một thời chẳng thể nào quên
Là thời thanh xuân ta gọi bằng hai tiếng: Tuổi trẻ!

8. THÁNG BẢY, MẸ VỀ THĂM CON
Thơ: Tại Hoàng Văn
Mẹ ngóng con về với đất quê cha
Về bên tổ tiên, ông bà, cô bác
Khi non sông ngừng tiếng bom gào thét
Con trở về với mảnh đất mẹ sinh thành
Mẹ chờ con mấy chục năm xanh
Mong bữa cơm sum vầy đầm ấm
Canh cà pháo, cá rô đồng nấu hẹ
Món ngày xưa con thích mẹ còn trông
Mẹ đợi con qua nắng hạ mưa đông
Trọn tuổi xuân mẹ chôn nơi cửa Phật
Nén hương trầm khói bay mờ mắt
Mẹ chỉ biết khấn thầm lời nguyện cầu
Lệ chảy ngược vào trong đáy mắt sâu
Nỗi đau nào xé lòng mẹ nhói
Nửa thế kỷ con vẫn là người lính
Chưa một lần xin phép được về quê
Lá thư cuối con hẹn sẽ đi B
Rồi biền biệt chẳng khi nào trở lại
Về sum họp cùng xóm làng thân ái
Nghỉ bên ông bà nơi đất mẹ yêu thương
Nhận hung tin mẹ vội đến tìm con
Giữa nghĩa trang Trường Sơn sương phủ
Theo dấu chân người lính năm xưa bước
Vang vọng khúc quân hành thuở nào
Dưới tán rừng mẹ võng đưa ru
Con ngủ đi nhé, đừng chờ đợi nữa
Vui cùng đồng đội, anh em chiến hữu
Giữa đại ngàn xanh thẳm Trường Sơn
Bước con đi vạn trẻ noi theo
Viết tiếp khúc ca còn dang dở
Về Việt Nam hùng cường, kiên cường mãi mãi
Con yên nghỉ nhé, mẹ về đây...

9. THĂM VIẾNG NGHĨA TRANG ĐỒNG LỘC
Thơ Nguyễn Thị Khánh Hà
(Viết nhân ngày Thương binh Liệt sĩ 27/7)
Đến thăm Đồng Lộc bỗng dừng chân
Ngắm nhìn mà nước mắt tuôn rơi
Hố bom xưa in hằn lên sườn đồi
Mười ngôi mộ xếp thành ba hàng thẳng
Dẫu thời gian có trôi qua mau chóng
Đội hình xưa vẫn kiên cường bám đường
Đọc văn bia lòng quặn thắt đau thương
Mười thiếu nữ chưa một lần yêu dấu
Đạn bom nào khiến các em run sợ?
Máu thấm vào đất, cỏ xanh tươi
Gió chiều đưa khói hương bay
Ngã ba lịch sử khắc ghi muôn đời
Tiếng thơm còn mãi với đất trời
Ngàn thu yên giấc, đời đời ghi công.

10. VÕNG TRỐNG MẸ RU
Thơ Đoàn Thịnh
Mẹ ngồi đưa chiếc võng không
Lời ru nghẹn ứ trong lòng hỡi con
Phần cơm trưa vẫn còn nguyên
Ấp trong chiếc chăn mòn xưa ấp ủ
Mẹ gom từng viên bi nhỏ
Cái quần đùi với nón mũ ngày nào
Sách xưa trên giá phong trào
Đồ học trò cũ chất cao một góc
Những lần giúp cha việc nhọc
Dấu tay con in bóng mờ nơi đây
Những khi con hư mẹ rầy
Mấy roi xưa giờ đau đầy tim mẹ
Giặc tan rồi, con đi đâu?
Buồng cau đợi, trái thơm sầu rụng rơi
Giàn trầu héo hắt bên đồi
Xóm làng thương cảm một đời không nguôi
Ngước nhìn ảnh rạng ngời tươi
Như con vẫn đứng bên người mẹ cha
Mẹ đưa võng nhẹ nhàng qua
Gió ngàn thổi mát trưa hè nắng chang
Tiếng chân ai vội ngoài làng
Ngỡ bước con về rộn ràng cửa ngõ...
Trăng khuya sáng tỏa đầy sân
Đêm nay mẹ lại ru thầm võng không

11. TIẾNG GỌI CHƯA TRỌN - BỐ ƠI!
Thơ: Hoàng Minh Tuấn
Ngày bố khoác áo lính đi,
Em con còn trong bụng mẹ,
Con tập nói bi bô thì,
Hai tiếng 'bố ơi' chưa trọn.
Rồi bố đi mãi không về,
Một mình mẹ nuôi hai đứa,
Em gái chào đời bé bỏng,
Cả nhà ngóng bố quay lui.
Chiến trường ngày càng dữ dội,
Mẹ bảo bố đã đi B,
Nghe người làng thì thầm bảo,
Đường về khó lắm bố ơi!
Đêm ấy mẹ khóc thầm thì,
Con ngây thơ nào hiểu được,
Chỉ biết ôm lòng mẹ khóc,
Tiếng nức nở vang khắp nhà.
Em gái ngơ ngác nhìn quanh,
Chạy lại ôm mẹ, nũng nịu,
'Sao mẹ buồn, đừng khóc nhé,
Vui lên mẹ nhé, mẹ ơi!'
Giờ nhớ lại thuở ấy,
Lòng con bỗng thấy bồi hồi,
Thắp nén nhang lòng tưởng nhớ,
Muốn gọi tròn tiếng... BỐ ƠI!
Hà Nội, ngày 14/07/2021

12. ANH VỀ NƠI NÀO?
Thơ Hồ Viết Bình
Bốn thập niên rồi anh ơi có biết
Hồn anh phiêu dạt chốn trời xa
Mẹ già khóc mỏi mắt đợi chờ
Rồi cũng xuôi tay về cõi vĩnh hằng
Em lang thang tìm anh nơi Thành Cổ
Nghe cỏ cây thì thầm kể chuyện xưa
Mùa hè đỏ lửa thuở thiên thư
Nơi này đã ôm trùm bao chiến sĩ
Anh ở nơi đâu? Hãy lên tiếng đi
Hay báo mộng cho em tìm được thấy
Trước lúc đi mẹ chỉ mong ước vậy
Đưa anh về sum họp với mẹ con
Giờ em đây đã sáu mươi xuân
Ước nguyện xưa vẫn chưa thành hiện thực
Kỷ niệm ngày xưa còn nguyên trong thức
Anh phương nào? Sao vẫn mãi không về
Để lòng em đau đáu nỗi tái tê.

Có thể bạn quan tâm

Hướng dẫn tái cài đặt Google Chrome

Khám phá ngay 10 dòng son dưỡng môi với giá cả phải chăng, được lòng nhiều chị em

Khám phá cách nói "Chào buổi sáng" bằng tiếng Pháp

Hướng dẫn chi tiết cách kiểm tra số dư thẻ quà tặng iTunes

5 loại thảo dược xông mặt đỉnh cao được ưa chuộng nhất hiện nay
