20 Áng thơ tri ân thầy cô nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11
Nội dung bài viết
1. THÁNG NHỚ - Khúc hoài niệm nghề giáo
THÁNG NHỚ
Tác giả: Nguyễn Thị Hồng Hạnh
Tháng mười một trời se lạnh
Ký ức xưa ùa về trong nắng thu vàng
Một đời tận tụy bên trang giáo án
Gieo chữ trồng người - lặng lẽ tháng năm trôi
Nghề giáo bao phen sóng gió bời bời
Như con thuyền giữa biển khơi giông tố
Vẫn kiên tâm vững tay chèo mưa nắng
Đưa bao thế hệ cập bến tương lai
Người bảo nghề giáo nghèo sao
Chẳng ruộng vườn, chẳng lúa cao khoai nhiều
Mà sao tôi vẫn yêu nghề da diết
Bởi được ươm mầm những ước mơ xanh
Tháng mười một - tháng tri ân
Bao chuyến đò xưa vẫn ngân trong lòng
Dẫu thời gian cứ mãi trôi không ngừng
Nghĩa thầy trò - mãi sáng như trăng rằm!


2. NHỚ THẦY - Khúc tưởng niệm người thầy đã khuất
NHỚ THẦY
Tác giả: Nguyên Đức
Thầy ơi! Thầy đã đi xa
Ơn sâu nghĩa nặng thiết tha trong lòng
Lệ rơi thương nhớ mênh mông
Bùi ngùi thổn thức giữa dòng thời gian
Thầy là ngọn đuốc sáng ngời
Là gương soi tỏ một đời em theo
Gian nan Thầy chẳng ngại nghèo
Trao bao tri thức gieo neo vào đời
Chiều buông khúc nhạc chia phôi
Thầy về cõi Phật rạng ngời ánh dương
Để lại vườn tuệ thơm hương
Và bao bài học làm gương cho đời
Năm tháng dẫu có phôi phai
Con chữ Thầy dạy sáng ngời tương lai
Dặn lòng gắng sức miệt mài
Dựng xây đất nước ngày mai vững vàng
Quê hương rạng rỡ niềm tin
Nhớ ơn Thầy đã tô bồi ước mơ
Lệ rơi thương nhớ vô bờ
Tôn sư trọng đạo bây giờ và sau
Thơ Nguyên Đức 08/11/2019


3. EM MÃI YÊU NGHỀ - Tuyên ngôn trái tim người giáo viên trẻ
EM MÃI YÊU NGHỀ
Tác giả: Nguyễn Đình Hưng
Chẳng bao giờ em nghĩ đến chia tay
Phấn trắng bảng đen - người bạn thân thiết
Dẫu gian nan vẫn còn nhiều trắc trở
Như nắng ban mai thoáng bóng mây qua
Từng giây phút bên những mầm non nhỏ
Ánh mắt trong veo, nụ cười hồn nhiên
Thơ ngây chẳng biết dối gian điều gì
Ươm mầm ước mơ trong từng ý nghĩ
Mỗi ngày qua là niềm vui mới
Sáng tạo không ngừng, phương pháp đổi thay
Ân cần chỉ bảo từng bài học nhỏ
Tri thức nở hoa, nhân cách đơm bông
Em yêu nghề bằng cả trái tim son
Vì quanh em luôn tràn ngập tiếng trẻ
Như hoa hướng dương hướng về ánh sáng
Gieo yêu thương vào ký ức học trò
Ninh Bình, ngày 15/11/2019


4. NHỮNG NGƯỜI THẦY MANG QUÂN HÀM XANH - Khúc ca biên cương
NHỮNG NGƯỜI THẦY MANG QUÂN HÀM XANH
Tác giả: Trần Hải Lộc
Nơi hải đảo xa xôi nơi biên ải
Có người thầy không hoa tặng ngày vui
Vẫn âm thầm gieo chữ giữa đất trời
Cho bản làng thêm sáng bừng tri thức
Màu xanh áo lính sao mà thân thiết
Vừa canh giữ từng tấc đất quê hương
Vừa dạy dân từng nét chữ con đường
Như ruột thịt, như tình thương máu mủ
Anh đến đây bằng trái tim nồng ấm
Bởi non sông gấm vóc thuở cha ông
Dẫu gian nan vẫn một dạ sắt son
Đẹp như bài ca biên cương tổ quốc
Súng trên vai, đôi dép mòn lối núi
Bên suối trong bóng thầy hòa tiếng chim
Cùng dân bản ngân nga điệu i tờ
Trong nắng chiều vương hương rừng thơm ngát
Dạy cách trồng từng luống ngô bờ lúa
Chia dòng sông be bến đợi mùa sang
Thầy với dân sớm tối chẳng ngại ngần
Gieo chữ nghĩa, gieo mùa vàng no ấm
Xa gia đình, nhớ vợ hiền con thơ
Nhưng nơi đây già trẻ đợi trông mong
Nơi con chữ phải vượt đèo lội suối
In dấu chân người lính giữa mây ngàn
Những ngày lũ, lòng quặn đau từng khúc
Thấy sách vở chăn màn trôi theo dòng
Lại xót xa dân bản đói cơm ăn
Lại thêm quyết tâm gieo mầm tri thức
Vừa làm lính vừa làm thầy gian khó
Phải bao dung, phải nhẫn nại vô cùng
Xứng danh thầy, xứng phẩm chất anh hùng
Hoa rừng núi thay hoa tươi phố thị
Ngày Hiến chương, lòng chợt bâng khuâng nhớ
Ước một lần về phố cũ trường xưa
Được cùng em thăm lại chốn ngày xưa
Nơi có thầy dìu dắt thuở thiếu thời
Ước mơ hoài về bản làng heo hút
Được thêm nhiều đồng nghiệp đến chia vui
Để trẻ em no chữ nghĩa đầy đủ
Như dòng suối ngọt lành chảy mãi không thôi.


5. MẸ YÊU LÀ CÔ GIÁO - Hành trình kép của trái tim người phụ nữ
MẸ YÊU LÀ CÔ GIÁO
Tác giả: Hồng Soi
Thuở thiếu thời mẹ hiền là cô giáo
Con chào đời trong khúc hát à ơi
Trọn đời mẹ ấp ủ một niềm vui
Con khôn lớn, bình an và mạnh khỏe
Đông về lạnh mẹ thao thức canh khuya
Bếp hồng ấm giữ trọn giấc con say
Trong vòng tay mẹ ấm áp vỗ về
Hương sữa ngọt ngào thơm đầy ký ức
Dịu dàng mẹ dạy con từng nét chữ
Tuổi cắp sách ngoan hiền nhé con ơi
Bên thầy cô học điều tốt trên đời
Chân - Thiện - Mỹ là ngời sáng tương lai
Cũng chính là điều thầy cô mong mỏi
Ngày lại ngày vun đắp những ước mơ
Mẹ và cô như kén tổ tơ vò
Tóc điểm bạc vì bụi phấn năm tháng
Quay về với miền xưa ký ức
Thưa thầy cô, trò nhỏ đã trưởng thành
Ngày Hiến chương lòng thành kính tri ân
Dâng ngàn đóa hoa tươi thắm nghĩa tình!
16.11.2019


6. ĐẢM ĐANG! - Hành trình không nghỉ của người phụ nữ
ĐẢM ĐANG!
Tác giả: Nguyễn Đức Phúc
Vừa khép lại trang giáo án
Mà lòng còn vương vấn nghĩa tình
Một đời tận tụy hy sinh
Đưa bao thế hệ sang bờ tri thức
Về hưu rồi đâu dừng tay được
Vẫn lo toan cơm nước cho nhà
Kiến thức sư phạm chan hòa
Lại truyền cho cháu qua từng bài học
Tay không nghỉ dù đầu nghỉ việc
Với kim chỉ may viết tiếp đời thường
Nghề tay trái của nữ nhi phương
Góp phần tô điểm cuộc sống ĐẢM ĐANG
Đam mê thời trang từ thuở nhỏ
Miệt mài học hỏi chẳng ngừng tay
Đẹp mình, đẹp bạn, đẹp ngày
Chung vui cùng mọi người say sắc màu
Nhân ngày Nhà giáo tới gần
Gửi vài vần thơ mộc mạc chân tình
13/11/2019


7. NHỚ ƠN THẦY CÔ! - Hành trình từ học trò đến nhà giáo
NHỚ ƠN THẦY CÔ!
Tác giả: Nguyễn Thị Khánh Hà
Nửa đời người bỗng ngoảnh lại
Thuở hồn nhiên cắp sách đến trường
Dáng thầy cô năm tháng vấn vương
In sâu trong tim người học trò nhỏ
Giữa sân trường xưa lòng bỗng nhớ
Lời dạy nào như ngọn đuốc soi đường
Là hành trang theo em suốt chặng đường
Không thể quên bài học đầu tiên ấy
Bồi hồi nhớ về ngày thơ dại
Chữ nghĩa thầy chưa kịp thấm vào tim
Cuộc sống xô bồ chợt nhận ra
Những điều thầy dạy nay thành chân lý
Lời thầy xưa sâu xa biết mấy
Những mầm non giờ đã vững vàng
Như trang vở mới mở sang
Ấm lòng khi chính mình thành cô giáo!
12/11/2019


8. NGHỀ CAO QUÝ - Khúc tráng ca người gieo chữ
NGHỀ CAO QUÝ
Tác giả: Nguyễn Ruyến
Tháng Mười một về mang theo nỗi nhớ
Con đò xưa chở đầy ước mơ
Người lái đò lặng thầm vượt sóng xô
Dẫu gian nan vẫn kiên tâm bền chí
Đưa học trò qua sông về muôn nẻo
Kẻ thành bác sĩ, người hóa kỹ sư
Dù sau này ai ở bậc chức vị nào
Vẫn khắc ghi một thời cắp sách
Hoa phượng đỏ rực trời chia ly
Giờ chia tay lệ ứa mắt cô thầy
Tuổi mười tám như cánh phượng bay xa
Biết bao giờ mới về nơi xưa ấy
Tháng Mười một - tháng tri ân sâu nặng
Người đưa đò tận tụy cả đời
Vì thế hệ tương lai sáng ngời
Dâng hiến trọn vẹn những ngày xuân sắc
Dẫu mưa giông hay bão tố phũ phàng
Vẫn vững tay chèo đưa khách sang sông
Vì tương lai rạng rỡ non sông
Gìn giữ phẩm giá người thầy cao quý
Tháng Mười một - hoa cúc vàng rực nở
Kính dâng lên những người thầy kính yêu
Vì sự nghiệp trồng người sớm hôm
Nghề cao quý nhất - ươm mầm tương lai.


9. NƠI ĐI QUA - Hành trình gieo chữ nơi đại ngàn
NƠI ĐI QUA
Tác giả: Ha Nguyen
Tôi đã đi qua bao nẻo đường xa
Đến những ngôi trường lưng chừng vách núi
Nơi thung lũng sâu nghe suối thì thầm kể
Chuyện những người thầy vượt núi trồng người
Suối kể rằng: sau giờ lên lớp
Cô giáo trẻ dỗ con ngủ vội vàng
Rồi vội vã lên nương trồng lúa
Để có hạt cơm thơm trong ống lam
Suối kể về những đêm mưa ngập
Mẹ ôm con trong cơn lũ dữ
Tiếng vợ gọi chồng vang vọng núi rừng
Trong đêm đen đầy lo âu, sợ hãi
Suối kể về sớm mai sương phủ
Lũ trẻ nhỏ chân trần vượt đèo
Thầy cô miền xuôi vượt trăm cây số
Đem con chữ đến bản làng xa
Suối kể về đồi nắng tràn hoa
Về những phận người vươn lên số phận
Về trái tim không ngừng gieo mầm hy vọng
Trên mảnh đất nghèo khó quê hương...


10. NGƯỜI LÁI ĐÒ VĨ ĐẠI - Bản hùng ca về nghề dạy học
NGƯỜI LÁI ĐÒ VĨ ĐẠI
Tác giả: Tony Bui
Nắng chiều buông nhẹ mái trường xưa
Hương sen thoảng nhẹ giữa không trung
Tình bạn ngày nào khi khai giảng
Nghĩa thầy sâu nặng buổi tựu trường
Hè qua phút chốc lòng vương vấn
Thu tới bồi hồi dạ nhớ thương
Ơn người thầy năm xưa tận tụy
Chở bao thế hệ tới tương lai
Warszawa
11/11/2019


11. LỠ HẸN - Tình yêu và sự hy sinh của người cô
LỠ HẸN
Tác giả: Trần Duy Hạnh
(Gửi tặng các Cô giáo Làng trẻ em SOS - Hải Phòng)
Em được gọi bằng tiếng "Mẹ" yêu thương
Bởi những đứa trẻ không nơi nương tựa
Tình yêu em xoa dịu bao nỗi đau
Như ngọn lửa ấm sưởi ấm mái nhà chung
Chúng mình quen nhau, tình cảm dần sâu
Anh hẹn em, chỉ riêng mình anh thôi
Mong mỏi ngày gặp gỡ đã tới gần
Nhưng cuối cùng... em đành thất hẹn
Anh vẫn chờ dù nắng hay chiều tà
Dù đêm khuya khoắt phía chân trời xa
Nhưng em bận với đàn con nhỏ
Không thể rời xa dù chỉ phút giây
Đến tận bây giờ em vẫn vậy
Không thể xa lũ trẻ thơ ngây
Giúp chúng cười trong giấc ngủ say
Em là vì sao trong mơ của chúng
Công việc cao đẹp giữa đời thường
Học trò coi em như thiên thần
Còn anh giữ mãi mối tình chân thành
Không gì có thể chia lìa đôi ta
(09/11/2019)


12. NỖI LÒNG THẦY GIÁO GIÀ - Tâm sự cuối đường bụi phấn
NỖI LÒNG THẦY GIÁO GIÀ
Tác giả: Vũ Hoàng
Bụi phấn bay... đời dần trôi theo năm tháng
Chữ nghĩa thầy trao vẫn mãi khắc ghi
Lo từng hành trang cho trẻ bước đi
Học để sống, để vượt qua bóng tối
Con chữ ngày xưa như sao dẫn lối
Sao giờ đây lạc bến bờ u tối
Đạo lý ngày nào gột rửa vết mê
Giờ danh lợi đảo điên lòng thế hệ
Tóc bạc phơ... lòng thầy vẫn nặng trĩu
Học làm người trước khi học làm quan
Để cuộc đời còn những nụ cười trong sáng
Ơn dạy dỗ... đâu cần hoa với quà...


13. ƠN THẦY - Hành trình trở về với tri ân
ƠN THẦY
Tác giả: Nguyễn Hồng Linh
Con trở về tìm lại mái trường xưa
Nơi phượng đỏ, ve ngân ngày nắng mưa
Giọng thầy ấm áp vang trong ký ức
Bảng đen phấn trắng thuở nào chưa phai
Thầy trao con niềm tin và ước mơ
Như ngọn đèn soi lối giữa đêm mờ
Dù bước chân con còn nhiều vụng dại
Vẫn vững vàng hướng tới chân trời mơ
Thầy ươm mầm xanh cho tương lai
Dẫu đường dài vẫn miệt mài chăm bón
Cho con đôi cánh bay xa tít tắp
Vẫn nhớ mãi bài học thuở đầu tiên
Lời giảng xưa văng vẳng buổi trưa hè
Gió nhẹ đưa phấn trắng bay bay
Con chợt thấy tóc thầy pha sương trắng
Bụi phấn nào làm bạc trắng mái đầu?
Lòng nghẹn ngào, lệ ứa khóe mi
Thương thầy nhiều một đời vì đàn trẻ
Lớp lớp học trò đi rồi lại đến
Thầy vẫn đó - người lái đò thầm lặng
Ôi thời gian xin hãy ngừng trôi
Cho con về thuở ấu thơ ngày ấy
Ơn nghĩa thầy sâu nặng khôn nguôi
Cảm ơn người mở lối tương lai
N.H.L


14. THĂM TRƯỜNG XƯA - Hành trình về nguồn
THĂM TRƯỜNG XƯA
Tác giả: Trương Túy Anh
Trở về thăm lại mái trường xưa
Gần trăm năm vẫn nguyên vẹn nét son
Cha tôi - người thầy năm ấy
Bỏ bục giảng theo tiếng gọi non sông
Những ngày khói lửa mịt mùng
Lớp học còn vang lời hùng tâm ca
Thầy trò chung một lòng người
Vượt qua gian khó diệt thù ngoại xâm
Bao chiến công lặng thầm
Góp vào trang sử vàng rực ngôi trường
Lớp cha anh thuở kiên cường
Nay thành lớp trẻ rạng danh khắp miền
Dựng xây đất nước vững bền
Sánh vai cường quốc bốn phương năm châu
Ơn thầy sâu nặng biển dâu
Gieo mầm tri thức đẹp màu Trí - Tâm
Trò xưa tóc đã bạc màu
Về thăm trường cũ lệ sầu rưng rưng
Cúi đầu từ biệt mái trường
Khắc ghi kỷ niệm nghĩa tình cô thầy.


15. TẶNG CÁC THẦY CÔ - Khúc ca tri ân người gieo chữ
TẶNG CÁC THẦY CÔ
Tác giả: Đào Mạnh Thạnh
(Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11)
Nghề giáo viên mãi mãi thanh cao
Như đóa sen thơm tỏa ngát ngào
Thầy cô chắp cánh bao ước mơ
Đưa trò nhỏ tới bến tri thức
Vì tương lai đất nước quê hương
Không ngại ngùng gian khó đường dài
Vẫn tận tâm truyền trao kiến thức
Dâng hiến trọn đời không mệt mỏi
Dù nơi đảo xa sóng vỗ dồn
Hay núi cao suối chảy ngăn ngừa
Lòng thầy cô vẫn không nao núng
Bởi trái tim luôn tràn yêu thương
Một niềm tin, một tấm lòng son
Gian nan nào có quật được chăng?
Vẫn miệt mài năm tháng không ngơi
Gieo chữ nghĩa, dạy nhân, dạy đức
Dù biển xa hay núi thẳm sâu
Niềm vui lớn vẫn dạt dào trào
Dẫu đôi khi gặp điều tiếng thị phi
Nhưng vinh quang nghề giáo mãi ngời sáng
Ơn thầy cô như núi cao biển rộng
Giúp học trò khôn lớn với thời gian
Nghề nhà giáo sáng ngời như gấm hoa
Đẹp vô ngần trong muôn vần thơ ca...
Hải Phòng: 12-11-2019


16. NHỚ VỀ CÔ - Ký ức đẹp về người cô năm ấy
NHỚ VỀ CÔ
Tác giả: Nghi Lâm
Năm em mới chuyển trường qua
Gặp cô duyên dáng như hoa giữa đời
Áo dài thướt tha dịu dàng
Nụ cười ấm áp đón em vào lớp
Lòng em bỗng thấy bâng khuâng
Nhìn cô, nhìn bạn, vội vàng vào bàn
Giọng cô trong trẻo dịu êm
Như dòng suối mát tuôn tràn văn chương
Từ đó em yêu học đường
Có cô chỉ dạy tận tường từng câu
Thơ văn mở rộng trước sau
Tình cô ấm áp thấm sâu vào lòng
Rồi ngày chia cách đùng đùng
Về quê trong nỗi bồn chồn nhớ thương
Nhìn cô lệ ứa đôi đường
Má em ướt đẫm vấn vương tình thầy
Dù thời gian chẳng bao lâu
Mà học trò vẫn nhớ câu dịu dàng
Riêng em khắc khoải vấn vương
Những giờ bình giảng văn chương ngọt ngào
Hai năm rực rỡ biết bao
Cô dìu em bước vào thơ mộng đời
Từng ngày từng chữ tuyệt vời
Nuôi dưỡng tâm hồn thơ ngây thuở nào
Ơn này em mãi khắc ghi
Như trang giấy trắng cô ghi từng lời
Thi ca từ đó chắp cánh
Nhờ bàn tay cô ấp ủ tâm hồn
Lòng luôn biết ơn vô vàn
Người đưa em đến THƠ VÀ CUỘC ĐỜI!


17. THẦY CÔ LÀ NHỮNG BÔNG HOA! - Vẻ đẹp người gieo chữ
THẦY CÔ LÀ NHỮNG BÔNG HOA!
Tác giả: Dương Quốc Nam
(Gửi tặng thầy cô nhân ngày 20/11)
Ngày tri ân những người thầy
Lòng thành kính gửi đong đầy yêu thương
Thầy cô tận tụy con đường
Vun trồng tri thức, dẫn đường tương lai
Không quản nắng mưa dãi dầu
Chỉ mong trò nhỏ tiến mau từng ngày
Thầy cô - đóa hoa đẹp thay
Tỏa hương tri thức đong đầy cuộc sống
Trái tim ấm áp yêu thương
Vì đàn em nhỏ mà quên thân mình
Dạy chữ - dạy cả đạo tình
Nụ cười sẻ chia ánh linh lung linh
Dạy học nào phải dễ dàng
Thầy cô tâm huyết sẵn sàng sẻ chia
Thầy là tri thức đi về
Học trò hạnh phúc - quà quê thầy cô
Tôn sư đạo lý sáng ngời
Non sông Việt Nam rạng ngời tương lai


18. NHƯ MỘT LỜI TRI ÂN - Khúc tình ca gửi người thầy
NHƯ MỘT LỜI TRI ÂN
Tác giả: Hoàng Chẩm
Áo trắng ngày xưa phủ bụi phấn
Ơn thầy thuở ấy tuổi thanh xuân
Bao năm cùng con chữ lớn lên
Từng nét bút đầu đời còn thơm mãi
Ơn con đò lặng thầm năm tháng
Chở bao thế hệ vượt sông tri thức
Cập bến tương lai rạng ngời
Lòng tri ân sâu nặng khôn nguôi
Ơn người thầy giữa đời mưa nắng
Vượt bão giông không quản thân mình
Thương từng trang giấy trắng tinh
Đổ mồ hôi trên cánh đồng chữ nghĩa
Ơn kiếp người gieo mầm tri thức
Mái tóc phai màu theo năm tháng
Giữa ngã ba đời đầy thử thách
Vẫn kiên cường như cây đại thụ
Ơn sâu nghĩa nặng tựa trời biển
Khắc ghi trong tim dấu son vàng
Mai này dù có đi xa
Vẫn nguyên vẹn nghĩa thầy trò
Dạ thưa Thầy!
Quảng Trị 15-11-2019


19. Áng thơ bất hủ: NGƯỜI THẦY TRONG TIM EM
NGƯỜI THẦY TRONG TIM EM
Tác giả: Trần Tĩnh
Ngây ngô em bỡ ngỡ bước vào đời
Chưa thấu hiểu nông sâu, ngược xuôi đất trời
Thầy như ngọn đuốc giữa trời đêm
Thắp lên ánh sáng dẫn đường em đi
Những ngày đầu bỡ ngỡ lạ kỳ
Vần luật ngổn ngang, bằng trắc rối bời
Thầy kiên nhẫn từng chút dạy em
Đưa tâm hồn em đến chân trời nghệ thuật
Thời gian trôi, năm tháng phôi pha
Con đò tri thức vẫn nhẹ trôi xa
Vượt bao ghềnh thác, bão tố cuộc đời
Khi đầy khi vơi, khi chênh vênh dòng đời
Chở đạo làm người chẳng hề vơi
Giữa đêm đen vẫn sáng ngời tấm lòng
"Đá mòn nhưng dạ chẳng mòn"(*)
Ơn thầy khắc ghi mãi trong tim này
(*): Tục ngữ Việt Nam


20. Tác phẩm cảm động: NGƯỜI GIEO CHỮ NƠI NON CAO
NGƯỜI GIEO CHỮ NƠI NON CAO
Tác giả: Hoa Lư
Rời phố thị ồn ào
Cô về với núi rừng heo hút
Mang theo bao ước mơ
Gieo từng con chữ xây tương lai
Nắng thiêu đốt vẫn tươi cười
Rét cắt da vẫn không nản chí
Dốc đá cheo leo
Đôi chân cô vững bước đem ánh sáng
Có khi trẻ nhỏ chưa ham
Cô dỗ bằng tình thương ngọt ngào
Viên kẹo thơm ngon
Dắt từng em nhỏ đến trường
Lương ít ỏi chẳng màng
Cô dành hết cho học trò nghèo
Giữa núi rừng hoang vu
Tấm lòng cô sáng như trăng rừng
Đôi khi cơm chẳng đủ no
Đôi tay gầy chịu đựng sương gió
Tăng gia sản xuất
Để trò nhỏ có bữa ăn ngon
Đêm khuya một bóng đơn côi
Bên ngọn đèn soạn từng trang giáo án
Trái tim đầy nhiệt huyết
Vì thương những mảnh đời khó khăn
Khát khao xây tương lai
Cho những ánh mắt trẻ thơ rạng rỡ
Gian khổ nào cũng vượt qua
Chỉ cần tri thức đến với mọi người
Ngày 9/11/2019


Có thể bạn quan tâm

Bộ sưu tập font chữ PowerPoint ấn tượng và tinh tế nhất

Top 10 công thức nấu bún cá thơm ngon, hấp dẫn nhất hiện nay

Hướng dẫn chi tiết cách tăng âm lượng Microphone trên Windows

Hướng dẫn tạo Slide tự động chạy trong PowerPoint

Hướng dẫn kho cá rô lạt đậm đà, thơm ngây ngất, lý tưởng cho những ngày mưa gió
