20 Áng thơ xúc động nhất về mảnh đất Quảng Trị
Nội dung bài viết
1. Khúc tráng ca Quảng Trị
Ôi Quảng Trị!
Thành Cổ hỡi!
Biển nước mắt tháng Tư đọng
Nuôi xanh màu cỏ non
Những chồi biếc vươn lên
Bên gốc già nua ngóng đợi
Chiến tranh tàn
Vẫn còn đây bao hồn lạc bước
Người vợ góa khóc chồng
Cha già run tay khẽ gọi con
Anh trở về trên đôi nạng gỗ
Áo bạc màu phong sương...
Khí thiêng sông núi
Đất nở đóa hoa vàng
Nhớ mùa hè năm ấy
Đạn bom xé trời một khúc quê hương
Dòng Thạch Hãn bi hùng
Bao sinh linh vô tội hóa đất đá
Gạch ngói phủ rêu phong
Người nằm xuống hóa hồn thiêng sông núi
Quảng Trị ơi
Thành Cổ ơi
Ta về đây, lòng đặc quánh tháng Tư.
Hoàng Chẫm


2. Duyên tình Quảng Trị
Mai này em nhé về thăm Quảng Trị
Để thấy hồn sen thơm ngát đầm xưa
Biển thì thầm sóng vỗ vào bờ cát
Vương vấn hoài nét trắng dải miên man
Chị sẽ chỉ em dáng núi Non Mai
Dòng Thạch Hãn mát lành ai khắc khoải
Em phương xa vẫn canh cánh bên lòng
Giấc mơ quê thao thức suốt đêm dài
Bao mùa qua chưa trở lại quê nhà
Lòng em cứ bâng khuâng niềm thương nhớ
Mảnh đất hẹn ước tình đầu son trẻ
Trang lưu bút còn nguyên nét mực xinh
Hẹn cùng nhau viếng thăm những đền thiêng
Khói hương quyện nỗi niềm bao mẹ đợi
Tiếng kinh cầu thổn thức hồn đất mẹ
Nghe quặn lòng thương những trẻ mồ côi
Rồi đôi ta bên bến nước trong xanh
Ngắm Thạch Hãn lặng thinh trôi êm ả
Tay khẽ chạm ngọn cỏ trên nấm mộ
Quá khứ đau thương giờ đã nhạt nhòa
Hẹn em về với Quảng Trị mến yêu
Đường cồn cát mới xây chiều nắng hạ
Từng bước nhỏ hòa vào đời mới
Đẹp ngỡ ngàng giữa biển đảo xa khơi
Hương Lan


3. Về miền đất Quảng Trị thân yêu
Cùng em về thăm Quảng Trị yêu dấu
Hiền Lương, Cửa Tùng vẫy gọi đôi ta
Cồn Cỏ xanh tươi giữa trùng khơi sóng vỗ
Bãi Cửa Việt mênh mang nắng chan hòa
Dẫn em qua Mũi Trèo - cảnh sắc thiên nhiên
Thăm Vịnh Mốc - chứng tích hào hùng thuở trước
Ngược Đông Hà lên Trường Sơn hùng vĩ
Gio Linh đây - mít chín ngọt ngào hương
Nghỉ chân Ka Lu - gió mát rượi lòng ta
Ngắm Đakrông - dòng sông trong truyền thuyết
Về xứ Cùa khi tiêu đang mùa trĩu quả
Để cảm nhận vị cay nồng quê hương
Tay trong tay về Thạch Hãn, Triệu Phong
Thành Cổ linh thiêng - nén hương tưởng niệm
Dẫu thời gian qua đi bao thương tích
Trường Bồ Đề vẫn mãi nhắc nhớ thương
Tiếng chuông La Vang ngân vang phố thị
Đánh thức tâm hồn giữa nhịp sống hối hả
Đêm về nghe kinh chùa Sắc Tứ
Cho lòng ta thanh thản đến lạ thường
Dẫu phương xa có mộng đẹp giàu sang
Về Quảng Trị - ấm tình quê sâu nặng
Trên dặm dài phiêu bồi phương trời lạ
Vẫn nhớ mãi hương vị quê nhà!
Thang Hoang Chien


4. Đêm miền Trung thương nhớ
Đêm Quảng Trị lung linh sắc màu huyền ảo
Thạch Hãn ngời sáng bởi muôn ánh đèn hoa
Đông về nhẹ với trăng vàng e ấp
Gió mơn man hòa điệu hát sông quê
Cầu Thành Cổ uy nghiêm trong ánh bạc
Sừng sững in bóng dáng thuở oai hùng
Phố Ngô Quyền rộn rã tiếng cười vui
Bước chân ai thong dong đời thảnh thơi
Xa xa vọng tiếng chuông chùa thiền vị
Ru hồn ta vào cõi mộng thanh bình
Tay trong tay ấm áp tình quê hương
Ôi đêm thiêng đất mẹ dịu dàng!
Ai bộn bề giữa phố thị bon chen
Hãy trở về nơi đây bình yên đến lạ
Dẫu đơn sơ nhưng chan chứa nghĩa tình
Quảng Trị ơi, vỗ về bao nỗi nhớ...
Đêm thương nhớ ôm trọn hồn quê xứ
Tiếng tơ lòng ngân mãi giữa không trung!
Sử Hồng Tâm


5. Khúc tưởng niệm Thành Cổ
Trở về Thành Cổ ngày hôm nay
Thắp nén tâm hương tưởng nhớ người đi
Màu xanh áo lính dưới cờ đỏ thắm
Ba lô, súng đạn như vẫy gọi không lời
Như nghe tiếng cười tuổi đôi mươi
Thuở nào hồn nhiên lên đường ra trận
Lời hẹn ước ngày chia ly còn vọng mãi
"Mai anh về, em hãy đợi anh nhé..."
Nhưng mùa gạo nở bao lần rồi tàn
Vẫn chờ bóng anh về dưới gốc quê nhà
Gió Lào thổi qua đồng khô cỏ cháy
Không đủ bóng mát che Thành Cổ đau thương
Các anh nằm lại giữa lòng đất mẹ
Vẫn mong một ngày trở lại quê hương
Chúng con đến đây, lệ rơi không nói
Nén hương lòng xin gửi tới anh linh
Thơ Tạ Thăng Hùng


6. Dòng sông chảy mãi niềm thương
Quê hương mình có một nghĩa trang thiêng
Không bia mộ, không hàng rào phân cách
Nghĩa trang ấy nằm sâu trong lòng đất
Giữa dòng Thạch Hãn mãi chảy nhẹ trôi
Nơi Thành Cổ một thuở đạn bom rơi
Tám mươi mốt ngày đêm rền vang tiếng súng
Nơi các anh đã hiến dâng tuổi trẻ
Hóa thân mình thành dáng núi, hình sông
Đêm tri ân nến sáng tỏa dòng sông
Hoa trôi nhẹ theo làn nước lặng
Các anh ơi, lòng biết ơn vô hạn
Giọt lệ nào đủ rửa sạch đau thương
Quảng Trị ơi, ngôi nhà chung vĩnh hằng
Nơi các anh yên nghỉ đời đời
Trong cỏ cây, trong từng viên đá nhỏ
Mãi gìn giữ tuổi hai mươi rạng ngời
Trần Thị Thướ


7. Mùa tri ân nơi đất lửa
Tháng Bảy về thăm dãy Trường Sơn
Hồn lính vẫn đâu đây nhớ bước quân hành...
Những nắm xương vùi giữa đại ngàn
Gió Lào khô khốc thổi qua miền ký ức...
Thạch Hãn đỏ màu hoa gạo nở
Thành Cổ vang vọng tiếng nói cười xưa...
Tháng Bảy đi qua miền đất thánh
Bao hồn liệt sĩ trở về điểm danh...
Các anh các chị linh thiêng quá
Hóa núi sông, hóa mây trắng trời quê...
Nén hương thơm tỏa cõi vô thường
Chợt thấy cầu vồng lơ lửng phía chân trời...
______
Thơ: Đặng Vương Hưng
Ảnh: Bút tích tác giả tặng cựu chiến binh năm 2019;
Trích "Lục bát mỗi ngày" - Giải thưởng Hội Nhà văn HN 2021.


8. Khúc tình quê Quảng Trị
Anh về Quảng Trị thân yêu
Dẫn em qua những nẻo nghèo quê anh
Tuổi xuân em đẹp như tranh
Về đây thấy cả non xanh nước ngời
Quảng Trị rạng rỡ một thời
Trị Thiên khói lửa đất trời chiến chinh
Quê hương nơi chốn bình yên
Anh luôn khắc khoải bóng hình mẹ cha
Cùng em về với sông quê
Ngược dòng Thạch Hãn đêm về thả hoa
Xuôi theo bến Sãi xa xa
Hoa đăng rực rỡ như là sao sa
Dòng sông cá lượn hiền hòa
Thạch Hãn đêm ấy trăng tà thướt tha
Hãn cùng Thạch mãi đôi ta
Góp tên tạo dựng quê nhà đẹp hơn
Thả hồn theo những cơn gió
Hoa đăng trôi giữa dòng sông mênh mang
Đăng quang trang sử vẻ vang
Ấm lòng liệt sỹ dưới làn nước xanh
Lòng anh gửi khúc ân tình
Bao năm vẫn nhớ dáng hình quê xưa
Liệt sỹ mãi được đời thờ
Sĩ nông chung sức giấc mơ thanh bình
ANH ĐƯA EM VỀ MIỀN ĐẤT LỬA
CÙNG NHAU NGƯỢC XUÔI DÒNG THẠCH HÃN
THẢ HOA TRI ÂN ẤM LÒNG LIỆT SỸ
Thơ: Nguyễn Viết


9. Phượng đỏ Thành Cổ
Hè về trên đất Thành Cổ
Gào gió Lào cháy bỏng
Cây phượng già vươn mình
Trổ hoa hồng rực lửa
Phượng hỡi! Ngươi có nhớ
Những mùa hè năm xưa
Khi đất trời bốc cháy
Bởi lửa đạn chiến tranh?
Sau mỗi bức tường vỡ
Bao chàng trai kiên cường
Bất chấp mưa bom đạn
Chẳng ngại ngần hy sinh
Chiến đấu quên bản thân
Giữ từng tấc đất mẹ
Viết nên trang sử vàng
Không một ai lùi bước
Phượng ơi! Sao quên được
Ngày hòa bình lặng đến
Bao mái đầu xanh ngát
Mãi nằm lại nơi đây
Máu các anh thấm đẫm
Lá cờ Tổ quốc thiêng
Vẫn kiêu hãnh tung bay
Trên Thành Cổ lịch sử
30/6/2022
Tác giả: Lưu Quang Tịnh


10. Khúc hoài niệm tháng Bảy
Tháng Bảy về hỡi đồng đội xưa ơi
Đêm hoa đăng lại rực trời Quảng Trị
Thạch Hãn mãi ru giấc người yên nghỉ
Hiến dâng đời cho Tổ quốc thân yêu
Tháng Bảy về gọi nhớ thuở anh hùng
Thuở chúng mình chung lưng đèo dốc thẳm
Ba lô nặng vai gầy cùng thế hệ
Nay tóc pha sương bạn vẫn trẻ trung
Tháng Bảy về đồng đội ngủ yên không?
Tuổi thanh xuân trọn vẹn dâng đất nước
Dòng sông lặng những đêm hè thổn thức
Ôm vào lòng di hài trắng quê hương
Tháng Bảy về gợi nhắc đoạn trường xưa
Nay non sông đường tương lai rộng mở
Ngàn đóa hoa thắm tươi chào đón đợi
Vòng tay ôm ấp đất mẹ yêu thương
Thơ: Đỗ Văn Khoa


11. Trở về miền đất lửa
Tôi trở về Quảng Trị hôm nay
Thắp nén hương lòng tưởng nhớ đồng đội
81 ngày đêm lịch sử rạng ngời
Bảo tàng lưu giữ bao chiến công chói lọi
Về thăm Quảng Trị buổi hừng đông
Đọc lại thư tình - bức thư bất tử
Anh Huỳnh, chị Xơ - sáu ngày vợ chồng
Cổ tích tình yêu lưu truyền muôn thuở
Thành Cổ nghiêng mình dưới nắng mai
Chứng tích thiêng liêng ngàn năm bất diệt
Gửi gắm cháu con trang sử bi tráng
Thành Cổ huyền thoại - vinh quang một thời
Cùng đồng đội về bên dòng Thạch Hãn
Dòng sông xưa vẫn chảy mãi không ngừng
Thả hoa đăng - hoa ơi đừng vội trôi
Vấn vương cầu cho hương hồn liệt sĩ
Đường Chín lên thăm hai nghĩa trang
Hai mươi ngàn ngôi mộ giữa đại ngàn
Trường Sơn mưa rừng tuôn xối xả
Lệ rơi nào phân biệt được ai than
Dãy Trường Sơn ơi xin ghi nhớ
Dưới lớp đất này đồng đội tôi nằm
Tuổi hai mươi hiến dâng cho Tổ quốc
Non nước Việt Nam trường tồn vạn đại
(Lấy ý thơ Lê Bá Dương để kết bài thơ này)
Thơ: Lê Thuần


12. Khúc hoài niệm Thành Cổ
Năm mươi năm đã trôi qua
Nhớ Thành xưa, tôi trở về thăm lại
Quảng Trị ơi vẹn lời thề son sắt
Bao ký ức giờ đã đổi thay rồi
Trường Chinh cứu nước một thời
Quảng Trị tiền đồn những ngày chinh chiến
Ngụy quyền điên đảo không ngừng
Quyết giành Thành Cổ - mật danh Lam Sơn
Quang Trưởng dẫn lũ xâm lăng
Máy bay, đại bác, lính nhảy dù đổ
Phản kích nhiều phen thây chất đống
Giành đi giật lại chẳng nề hy sinh
Mùa mưa về nước ngập tràn
Hầm hào ngập nước càng thêm gian khó
Tám mươi mốt ngày đẫm máu
Đi vào lịch sử muôn đời biết ơn
Máu xương thấm đẫm thời gian
Mộ chung tưởng niệm những người vô danh
Thương dòng Thạch Hãn ngàn năm
Hoa đăng thả xuống - hồn thiêng trẻ mãi
Thơ: Đào Đức Trị


13. Khúc tình quê
Quảng Trị quê em có gì đâu
Ngoài dãy hoa quỳ ven ngõ nhỏ
Vàng rực cả trời thương nhớ
Thị xã buồn hiu hắt tiễn em đi
Quảng Trị quê em rợp bóng xoan
Tim tím hoa rơi tuổi mộng mơ
Cho đôi mắt biếc ngẩn ngơ
Nắng chiều nhẹ đổ bên bờ sông quê
Quảng Trị quê em gió Lào bay
Cát trắng phi lao nghiêng bóng chiều
Thả hồn theo những con triều
Sò ốc đầy tay - gió gọi ước mơ
Quảng Trị quê em nhớ lắm cơ
Ba mẹ trông chờ nơi ngõ cũ
Bà con lối xóm thân thương
Phố xưa trường cũ vấn vương lòng người
Nhớ sao nhớ đến chẳng nguôi
Quảng Trị quê em đẹp tuyệt vời
Nơi chôn nhau cắt rốn đất trời
Thầy ơi nhớ quá - biết nói thành lời
Em cứ vững tin học hành
Mai này thành đạt quay về
Kể chuyện quê hương đất nước mình
Cho thế hệ sau hiểu rõ tự hào
Tác giả: Nguyên Đỗ


14. Hành trình trở về
Hôm ấy con về trời Quảng Trị nắng
Nắng Trường Sơn rực rỡ bia mộ xưa
Biết bao người cùng chung ngày giỗ
Thắp hương trầm Thành Cổ phủ rêu phong
Hôm ấy con về bên dòng Thạch Hãn
Mái chèo khua nhẹ sóng nước mẹ hiền
Em hãy nhẹ nhàng thôi em nhé
Dưới đáy sông anh yên giấc ngàn năm
Hôm ấy con về thăm cây Bồ Đề
Bóng thiêng che mát đài tưởng niệm
Phật đã sinh nơi vùng đất thánh
Dẫn lối tìm về những mảnh đời xưa
Hôm ấy con về đồi Bến Tắt
Trường Sơn gió hú những nấm mồ không
Bao chàng trai mãi nằm tuổi trẻ
Hóa thành núi sông sống mãi với thời gian
Con chỉ xin về dù một lần thôi
Thắp nén hương lòng...
Dâng lên Tổ quốc!
Tác giả: Hồng Giang


15. Đất thiêng phương Nam
Em ơi đừng thấy lạ lùng chi
Quảng Trị quê anh như mọi miền
Chỉ khác đất này thấm máu đỏ
Bao mùa chiến chinh, bao mất mát
Bến Hải xanh hiền hòa ra biển
Ai nỡ chia đôi dải giang san
Hai mươi năm đôi bờ cách trở
Mẹ mỏi mắt trông, vợ đợi chồng
Vĩnh Linh lũy thép kiên cường
Cồn Cỏ hiên ngang giữ biển trời
Vịnh Mốc hầm sâu nghe đất thở
Tiếng trẻ thơ át tiếng đạn rơi
Đường 9, Khe Sanh, Cồn Tiên
Dốc Miếu hào sâu lửa ngút trời
Ý chí con người hơn thép đá
Viết nên huyền thoại giữa chiến chinh
Tám mươi mốt ngày Thành Cổ
Sắt chảy bùn sôi máu đỏ lòng
Thạch Hãn ơi chở bao linh hồn
Hóa thành bất tử với non sông
Em ơi đừng thấy lạ lùng chi
Khi lịch sử chọn nơi này thử thách
Đất hiền hóa dữ vì quân xâm lược
Mang đau thương đến khắp miền quê
Mời em về thăm Quảng Trị nay
Chiến tranh qua rồi, cờ đỏ phất phới
Quê hương bình yên, lòng người nhân hậu
Vẫn nguyên vẹn nghĩa tình sâu nặng
Thắp nén hương lên nghĩa trang
Đường 9, Thành Cổ tháng bảy về
Những địa danh lừng danh thuở trước
Vọng từ lòng đất tiếng cha anh
Ghé Cửa Tùng, Cửa Việt xanh trong
Nghe sóng vỗ thì thầm cát trắng
Bình minh lên rực rỡ nắng vàng
Tự hào Quảng Trị - Đất thiêng liêng!
Tác giả: Song Hiếu


16. Khúc tráng ca đất lửa
Tám mươi mốt ngày đêm lịch sử
Hào hùng ghi dấu chẳng phai mờ
Thạch Hãn hiền hòa dòng nước chảy
Hiền Lương nối nhịp đôi bờ
Nhớ thuở nào đau thương điêu linh
Bom Mỹ rải dọc dải Trường Sơn
Đạn xới đất cày tan hoang cả
Khe Sanh nhuộm đỏ máu hồng
Đạn pháo gãy cành săng lẻ
Tiếng trẻ thơ gọi mẹ nghẹn ngào
Lòng đau như cắt xót xa
Máy bay gầm rú bom rơi
Chiến sĩ kiên cường tay không rời súng
Xông pha giữ vững mảnh đất quê
Mong ngày thống nhất sum vầy
Cờ hoa rực rỡ khắp nơi
Cha đi trước, con sau tiếp bước
Đường Trường Sơn xuôi ngược đoàn quân
Hòa bình rạng rỡ non sông
Lời Bác vọng mãi ngàn năm
Dẫu gian khó chẳng sờn ý chí
Thế hệ anh hùng thuở hai mươi
Về thăm Thành Cổ lệ rơi
Nén hương thơm ngát ngút trời
Cẩm Phả - 20/7/2020
Thơ: Bằng Lăng Tím


17. Quảng Trị - Khúc tình ca đất và người
Chiều thành cổ phủ màn sương huyền ảo
Gió thì thầm ru khúc nhạc đồng quê
Biển Cửa Tùng xanh thẳm vỗ êm đềm
Con thuyền nhỏ lững lờ trôi bến đợi
Địa đạo Vịnh Mốc mời gọi bước chân người
Cầu Hiền Lương - nhịp nối bao yêu thương
Dòng sông Bến Hải ôm ấp miền quê
Thành phố trẻ rạng ngời bao khát vọng
Hoàng hôn buông, biển hát khúc tình ca
Sóng vỗ về nồng nàn những nụ hôn
Quảng Trị ơi! Vạn điều muốn tỏ bày
Muốn trao gửi yêu thương về nơi ấy
Từng tấc đất hồi sinh sau bão đạn
Vết thương xưa nay hóa thành sức sống
Con về đây cho Mẹ bớt nhớ mong
Gom nắng ấm trao về miền đất mẹ.
11/11/2017
Thơ: Bằng Lăng Tím


18. Hành trình trở về chiến địa năm xưa
Bước chân về nơi chiến trường năm cũ
Thành Quảng Trị giữa trưa hè nắng cháy
Tiếng ve ngân như khúc nhạc bi hùng
Ru giấc ngàn thu những anh hùng vĩnh viễn nằm xuống
Lặng thinh đứng giữa bao hồn tử sĩ
Hy sinh vì Tổ quốc - Giấc ngủ ngàn thu
Tường thành xanh màu cỏ non tươi mới
Là máu xương bao thế hệ đổ xuống vun trồng
Tượng đài sừng sững như bàn thờ thiêng liêng
Che chở cho hàng ngàn chiến sĩ vô danh
Máu các anh thấm đỏ lá cờ Tổ quốc
Đổi lấy bình minh rạng rỡ quê hương
Hôm nay trở về Thành Cổ lịch sử
Ngậm ngùi nhìn khói hương tỏa trời xanh
Gió thì thầm lời các anh năm ấy
Linh thiêng phù hộ đất nước phồn vinh
Cúi đầu tưởng niệm - Lòng đầy thành kính
Ghi khắc trong tim hình ảnh anh hùng
Chiến tranh qua đi, đất nước đổi mới
Thành Cổ muôn đời ghi dấu chiến công!
Thịnh Đồng Tâm


19. Lời mời về miền đất Quảng Trị
Mời em về thăm quê hương Quảng Trị
Nơi biển xanh vờn sóng, gió Lào reo ca
Đất cằn khô mà trĩu hạt lúa vàng
Quê nghèo chất chứa bao tình thương mến
Đã xa rồi thời một nắng hai sương
Bàn tay vàng làm chủ ruộng đồng
Máy móc thay vai người nông dân
Kỹ sư áo nâu làm chủ mùa màng
Lên Khe Sanh - Hướng Hóa núi đồi
Sương sớm phủ trắng vườn cà phê thơm
Cánh quạt gió chao nghiêng như múa
Núi non trùng điệp tựa chạm mây xanh
Dạo bước ven biển êm đềm
Cát trắng mịn màng ôm làn sóng biếc
Gió nồm nam mơn man câu hát
Biển ban tặng hương vị ngọt lành
Mời em về thăm quê anh Quảng Trị
Thăm đảo Cồn Cỏ giữa trùng khơi
Bốn mùa gió hát lời biển cả
Vẻ đẹp hài hòa hiếm nơi nào có
Quảng Trị hôm nay đã đổi thay rồi...
Trần Hữu Hiếu


20. Khúc tự tình quê hương Quảng Trị
Ôi Quảng Trị - quê hương nghèo khó ấy
Đồng sâu nước đọng, núi đá cằn khô
Nắng hè thiêu đốt, đông về gió lạnh
Bàn tay người nông dân sần chai vì đất mẹ
Cầu Hiền Lương - chứng nhân lịch sử
Một thời chia cắt đôi bờ đau thương
Người mẹ già đứng ngóng con nơi bến vắng
Tháng năm dài đợi chờ xé lòng
Vết thương chiến tranh chưa lành trên da thịt
Nghĩa trang liệt sĩ rải khắp thôn làng
Di chứng chiến trường còn đây bom đạn
Khăn tang trắng xóa tiễn đưa người thân
Ai đã về thăm Thành Cổ uy nghiêm
Vịnh Mốc, Cồn Tiên, Trường Sơn hùng vĩ
Nghe vang vọng khúc tráng ca bất diệt
Mới thấu hiểu tấm lòng quê kiên trung
Trong gian khó vẫn ngời sáng nghĩa tình
Đói nghèo không làm phai mờ nhân cách
Đoàn kết quân dân như cá với nước
Ấm lòng người đi khắp bốn phương trời
Đất cằn sỏi đá nay đã đơm bông
Cao su xanh ngát đồi Dốc Miếu
Thiếu nữ Vân Kiều duyên dáng điệu múa
Giữa vườn cà phê bừng sáng điện làng
Ruộng đồng xanh mướt một màu hy vọng
Máy gặt đêm đêm hối hả mùa vụ
Cửa Việt, Cửa Tùng rộn ràng đón khách
Mở lòng chào đón những tấm lòng yêu quê
Đường Chín - Đông Hà thông thương giao thương
Lên Lao Bảo vượt đèo Mục Đa Hán
Ra khơi xa kết nối bè bạn
Cảng Mỹ Thủy hứa hẹn ngày tàu về
Quảng Trị ơi! Tương lai đang rộng mở
Vững bước đi bằng trí tuệ, bàn tay
Chung sức đồng lòng góp công góp của
Xây quê hương rạng rỡ giữa trời Nam
Thang Hoang Chien


Có thể bạn quan tâm

Danh sách những sữa rửa mặt hàng đầu cho nam, giúp bạn duy trì vẻ ngoài nam tính đầy cuốn hút.

Hướng dẫn chọn táo Gala giòn ngon, thơm mát cho cả gia đình

Khám phá 10 kiểu tóc xinh xắn và cách thực hiện dễ dàng cho bé gái 2 tuổi, tạo nên vẻ ngoài vừa dễ thương lại đầy ngây thơ.

Hướng dẫn chi tiết cách khắc phục lỗi Registry trên Windows 10

Hướng dẫn chi tiết cách dọn dẹp file rác, Registry và Cookies lỗi trên Windows 10
