Top 11 Bài văn hóa thân thành chị Dậu tái hiện cảnh "Tức nước vỡ bờ" đầy xúc động (Dành cho học sinh lớp 8)
Nội dung bài viết
1. Mẫu văn số 4: Đóng vai chị Dậu thuật lại đoạn "Tức nước vỡ bờ" với góc nhìn chân thực
Nhà tôi thuộc hạng cùng đinh khốn khó, cơm không đủ ăn, áo không đủ mặc, lại còn thiếu món nợ nhà nước. Tôi phải chạy ngược xuôi vay mượn đủ đường để lo tiền sưu cho chồng. Đến kỳ hạn mà chưa xoay đủ, cai lệ cùng tay chân lý trưởng xông vào nhà lôi anh Dậu đi như kéo xác.
May sao, chồng tôi được thả về trong tình trạng thập tử nhất sinh. Bà lão láng giềng thương tình cho bát gạo nấu cháo. Tôi vội bếp núc, mong anh húp xong bát cháo sẽ hồi sức. Nhưng chưa kịp đưa bát lên miệng, tiếng chân cai lệ đã rầm rập ngoài ngõ.
Chồng tôi hoảng hốt, bát cháo rơi xuống đất, thân hình gầy guộc lăn đùng trên phản. Tôi vội quỳ lạy van xin:
- Nhà cháu khốn khó, lại phải gánh thêm suất sưu của em chồng... Xin hai ông thương tình cho khất...
Nhưng hắn không thèm nghe, những cú đấm thô bạo giáng thẳng vào ngực tôi. Đến đường cùng, tôi quật lên:
- Chồng tôi đang ốm yếu, các ông không được phép hành hạ!
Một cái tát nảy lửa vào mặt tôi. Không thể để chúng bắt anh được! Tôi nghiến răng:
- Mày cứ trói chồng bà đi, bà cho mày biết tay!
Rồi như cơn lốc, tôi túm cổ cai lệ ấn dúi ra cửa. Hắn ngã chổng kềnh, miệng vẫn thét trói vợ chồng kẻ thiếu thuế. Người nhà lý trưởng vung gậy định đánh, tôi nhanh tay chộp lấy. Cuộc vật lộn diễn ra ác liệt. Cuối cùng, tôi túm tóc lẳng hắn ngã nhào.
Đến giờ nghĩ lại, tôi chẳng hề hối tiếc. Con giun xéo mãi cũng quằn. Chúng đã dồn tôi đến bước đường cùng - bán con, bán chó vẫn không tha. Tức nước ắt vỡ bờ, tôi sẽ đứng lên đấu tranh vì quyền sống của mình!

2. Mẫu văn số 5: Hóa thân chị Dậu - Thước phim quay chậm về khoảnh khắc "Tức nước vỡ bờ"
Trái tim người mẹ rỉ máu khi phải bán đi đứa con gái đầu lòng cùng đàn chó trung thành, thế mà vẫn không đủ tiền chuộc chồng. Anh Dậu bị hành hạ đến mức khi được khiêng về chỉ còn là cái xác không hồn. May sao có bà con láng giềng tốt bụng cho bát gạo nấu cháo hồi sinh.
Khi tôi vừa bưng bát cháo lên, chưa kịp đưa lên miệng thì bọn cai lệ cùng tay sai xông vào như vũ bão, tay lăm lăm roi song, dây thừng. Tên cai lệ đập roi xuống đất, quát tháo đòi tiền sưu khiến chồng tôi hoảng loạn, bát cháo rơi vỡ, thân hình gầy guộc lả đi trên phản.
Trước tình cảnh ngặt nghèo, tôi khúm núm van xin nhưng chỉ nhận lại những lời chửi rủa thậm tệ. Khi chúng xông vào định trói chồng tôi - người đang thoi thóp, tôi như người mẹ hổ xả thân bảo vệ con. "Tha này! Tha này!" - hắn vừa hét vừa đấm vào ngực tôi mấy cái đau điếng.
Giọt nước tràn ly, tôi vùng lên: "Chồng tôi đang hấp hối, các người không được hành hạ!". Một cái tát như trời giáng. Như có sức mạnh thần kỳ, tôi nghiến răng: "Cứ trói đi, bà cho mày biết tay đàn bà lực điền!".
Tôi túm cổ hắn quật ngã nhào. Tên tay sai định đánh lén nhưng bị tôi túm tóc lẳng cho một cái ngã bổ chửng. Sức mạnh ấy không phải từ cơ bắp, mà từ tình yêu thương chồng con và lòng căm phẫn trước bất công đã chín muồi.

3. Mẫu văn số 6: Điệp khúc của sự phản kháng - Chị Dậu kể lại
Nhà tôi nghèo đến mức cơm không đủ ăn, áo không đủ mặc, lại còn thiếu nợ sưu thuế... Tôi phải chạy vạy khắp nơi để kiếm tiền nộp thuế cho chồng. Đến kỳ hạn mà không có tiền, bọn cai lệ cùng tay sai xông vào bắt chồng tôi đi như kéo xác. Khi trả về, anh chỉ còn là cái xác không hồn.
May thay có bà lão hàng xóm tốt bụng cho bát gạo nấu cháo. Tôi vội nấu ngay mong chồng hồi sức. Nhưng chưa kịp đưa bát cháo lên miệng, bọn cai lệ đã ập vào. Chồng tôi hoảng hốt, bát cháo rơi vỡ, thân hình gầy guộc lả đi. Tôi van xin:
- Nhà cháu khốn khó, lại còn phải đóng suất sưu cho em chồng... Xin các ông thương tình cho khất...
Tên cai lệ trợn mắt quát tháo. Tôi vẫn cố nài nỉ, chỉ mong được hoãn dù một ngày. Nhưng hắn giật dây thừng xông vào định trói chồng tôi. Khi hắn đánh vào ngực tôi mấy cái đau điếng, tôi không thể nhịn được nữa:
- Chồng tôi đang ốm yếu, các người không được hành hạ!
Một cái tát nảy lửa. Cơn giận dâng trào, tôi nghiến răng:
- Mày cứ trói chồng bà đi, bà cho mày biết tay!
Tôi túm cổ hắn quật ngã nhào, giằng lấy gậy đánh cho hắn bầm dập. Sức mạnh của người đàn bà lực điền khi lòng đầy căm phẫn thật đáng sợ.
Chồng tôi sợ hãi khuyên can, nhưng tôi đã quyết: thà ngồi tù còn hơn chịu nhục.

4. Mẫu văn số 7: Chị Dậu kể lại giây phút 'Tức nước vỡ bờ' đầy kịch tính
Có những ký ức dù năm tháng trôi qua vẫn in hằn trong tâm khảm. Câu chuyện gia đình tôi bị bóc lột bởi thuế má năm xưa là nỗi đau không thể nguôi ngoai.
Những ngày thu sưu tựa như ngày tận thế đối với nhà tôi. Tiếng trống thúc, tiếng quát tháo, tiếng roi vun vút cùng tiếng khóc than vang khắp làng. Vợ chồng tôi chạy ngược xuôi mà vẫn không đủ tiền nộp sưu. Rồi chồng tôi bị bọn tay sai lôi đi, lòng tôi như lửa đốt khi nghĩ đến cảnh chồng sẽ bị đánh đập dã man.
Tôi đau đớn quyết định bán cái Tí - đứa con đầu lòng mới bảy tuổi, ngoan ngoãn hiền lành. Ai hiểu được nỗi lòng người mẹ khi phải đem con mình đi làm kẻ ở đợ? Nhưng không bán con, chồng tôi sẽ chết dưới tay bọn chúng.
Tưởng đâu mọi chuyện sẽ yên, nào ngờ chúng còn bắt nộp sưu cho cả người em chồng đã mất. Giữa sân đình, tôi gào khóc - khóc cho số phận bi thảm của gia đình, khóc cho đứa con thơ phải xa mẹ, khóc cho kiếp người bị áp bức.
Đêm ấy chồng tôi được trả về trong tình trạng thập tử nhất sinh. May nhờ bà con giúp đỡ, anh mới tỉnh lại. Bà lão hàng xóm thương tình cho bát gạo nấu cháo. Nhưng chưa kịp ăn, bọn cai lệ đã ập tới với roi song, dây thừng. Chúng quát tháo, đe dọa, mặc cho tôi van xin khẩn thiết.
Khi bọn chúng định trói chồng tôi - người đang thoi thóp, tôi như con hổ mẹ bảo vệ con. Từ một người đàn bà nhẫn nhục, tôi vùng lên: "Mày trói chồng bà đi, bà cho mày xem!". Tôi túm cổ, quật ngã bọn chúng. Sức mạnh của lòng căm phẫn đã giúp tôi - một người đàn bà con mọn - đánh bại cả bọn tay sai hung hãn.
Đến giờ nhớ lại, tôi vẫn không hối hận. Con giun xéo mãi cũng quằn. Tôi sẽ dạy các con mình biết đứng lên đấu tranh vì lẽ phải, vì nhân phẩm con người.

5. Mẫu văn số 8: Chị Dậu tái hiện khoảnh khắc đứng lên chống áp bức
Những ký ức về ngày thu sưu vẫn còn nguyên vẹn trong tâm trí tôi. Tiếng trống, tiếng mõ, tiếng quát tháo vang lên khắp làng như báo hiệu một ngày tận thế đối với những nhà nghèo như chúng tôi. Chồng tôi - một người đàn ông gầy guộc ốm yếu - bị bọn cai lệ lôi ra đình đánh đập dã man chỉ vì không có tiền nộp sưu.
Tôi đã phải bán đứa con gái đầu lòng mới bảy tuổi, đứa con ngoan ngoãn biết lo cho cha mẹ từng củ khoai, để có tiền chuộc chồng. Nhưng oái oăm thay, chúng còn đòi thêm suất sưu của người em chồng đã mất từ năm ngoái. Trước sự bất công đó, lòng tôi như lửa đốt.
Khi bọn chúng xông vào nhà định trói chồng tôi - người đang thoi thóp sau trận đòn hôm trước - tôi đã vùng lên. Từ một người đàn bà nhẫn nhục, tôi trở nên mạnh mẽ lạ thường. "Chồng tôi đang ốm, các người không được phép hành hạ!" - tôi quát lên trước cái tát nảy lửa của tên cai lệ. Rồi như có sức mạnh thần kỳ, tôi túm cổ hắn quật ngã nhào, đánh bại cả hai tên tay sai hung hãn.
Chồng tôi sợ hãi khuyên can, nhưng tôi đã quyết: "Thà ngồi tù chứ không để chúng hành hạ mãi". Đó là giây phút tức nước vỡ bờ, khi sự nhẫn nhục đã đến giới hạn. Khoảnh khắc ấy dạy tôi bài học về lòng can đảm và sự phản kháng trước bất công.

6. Mẫu văn số 9: Chị Dậu tái hiện giây phút bùng nổ phản kháng
Tôi là Lê Thị Đào, người làng gọi là chị Dậu - một người đàn bà lực điền đã trải qua những ngày tháng đầy bi kịch. Gia đình tôi từng khá giả, nhưng sau hai đám tang và chồng ốm yếu triền miên, chúng tôi trở thành hạng cùng đinh nghèo nhất làng Đông Xá.
Mùa thu sưu đến với tiếng trống thúc liên hồi. Trong cảnh túng quẫn, tôi đau đớn bán đứa con gái đầu lòng - cái Tý mới bảy tuổi - cho nhà Nghị Quế. Nhưng oái oăm thay, bọn cường hào còn đòi thêm suất sưu của người em chồng đã mất từ năm ngoái. Sự bất công này khiến lòng tôi như lửa đốt.
Chồng tôi bị đánh đập dã man đến ngất xỉu. Khi bọn chúng xông vào nhà định trói anh lần nữa, tôi đã vùng lên. Từ một người đàn bà nhẫn nhục, tôi trở nên mạnh mẽ khác thường. "Chồng tôi đang ốm, các người không được phép hành hạ!" - tôi quát lên trước cái tát của tên cai lệ. Rồi như có sức mạnh thần kỳ, tôi túm cổ hắn quật ngã nhào, đánh bại cả hai tên tay sai.
Hành động ấy không phải sự nổi loạn, mà là sự vùng dậy của lòng tự trọng khi bị dồn đến đường cùng. Tôi sẵn sàng chịu tù tội chứ không thể tiếp tục chứng kiến sự áp bức tàn nhẫn này. Đó là khoảnh khắc 'tức nước vỡ bờ' mà đến giờ tôi vẫn không hối tiếc.

7. Mẫu văn số 10: Chị Dậu kể lại giây phút vùng lên chống lại bất công
Tôi là chị Dậu trong tác phẩm của Ngô Tất Tố, xin kể lại câu chuyện gia đình tôi bị dồn đến bước đường cùng. Sau khi bán hết chó, bán cả đứa con thân yêu mà vẫn không đủ tiền nộp sưu, chồng tôi bị đánh đập tàn nhẫn rồi trả về trong tình trạng thoi thóp. May thay có bà lão hàng xóm tốt bụng cho bát gạo nấu cháo.
Nhưng bọn cai lệ vẫn không buông tha. Chúng xông vào nhà với roi song, dây thừng, quát tháo đòi sưu. Tôi đã hạ mình van xin, xưng hô nhún nhường, nhưng chúng vẫn ngoảnh mặt làm ngơ. Khi chúng định trói chồng tôi - người đang thoi thóp trên giường, tôi đã vùng lên như con hổ bảo vệ con.
"Chồng tôi đang ốm, các người không được phép hành hạ!" - tôi quát lên trước cái tát của tên cai lệ. Rồi như có sức mạnh thần kỳ, tôi túm cổ hắn quật ngã nhào. Cơn giận dâng trào đã cho tôi sức mạnh đánh bại cả hai tên tay sai hung hãn.
"Thà ngồi tù chứ không để chúng hành hạ mãi!" - đó là tiếng lòng của người phụ nữ bị dồn đến đường cùng. Khoảnh khắc ấy dạy tôi bài học: con giun xéo mãi cũng quằn, khi áp bức vượt quá giới hạn chịu đựng, người ta sẽ vùng lên đấu tranh.

8. Mẫu văn số 11: Hóa thân chị Dậu - Từ nỗi đau đến sự vùng lên
Tôi là chị Dậu, một người đàn bà lực điền đã trải qua những ngày tháng cùng cực nhất. Tiếng trống thúc sưu vang lên như điềm báo cho những ngày đen tối của gia đình tôi. Từ một nhà khá giả, chúng tôi trở thành hạng cùng đinh sau những đám tang và bệnh tật triền miên.
Trong cơn cùng quẫn, tôi đã phải bán đi đứa con gái đầu lòng - cái Tý mới bảy tuổi - cùng đàn chó và gánh khoai cuối cùng. Nhưng bọn cường hào vẫn không buông tha, chúng còn đòi thêm suất sưu của người em chồng đã mất. Chồng tôi bị chúng đánh đập dã man đến ngất xỉu, được khiêng về như một cái xác.
Khi bọn chúng xông vào nhà định trói chồng tôi lần nữa, tôi đã vùng lên. Từ một người đàn bà nhẫn nhục, tôi trở nên mạnh mẽ khác thường. "Chồng tôi đang ốm, các người không được phép hành hạ!" - tôi quát lên trước cái tát của tên cai lệ. Rồi như có sức mạnh thần kỳ, tôi túm cổ hắn quật ngã nhào, đánh bại cả hai tên tay sai.
Hành động ấy không phải sự nổi loạn, mà là sự vùng dậy của lòng tự trọng khi bị dồn đến đường cùng. "Thà ngồi tù chứ không để chúng hành hạ mãi!" - đó là tiếng lòng của người phụ nữ đã chịu đựng quá nhiều. Khoảnh khắc 'tức nước vỡ bờ' ấy đã dạy tôi bài học về sức mạnh tiềm ẩn trong mỗi con người.

9. Mẫu văn số 1: Chị Dậu kể lại khoảnh khắc lịch sử đứng lên chống áp bức
Tiếng trống thúc sưu vang lên như điềm báo cho những ngày tháng cùng cực nhất của gia đình tôi. Từ một người phụ nữ khá giả, tôi trở thành chị Dậu nghèo khó sau những tang thương và bệnh tật triền miên.
Trong cơn bế tắc, tôi đã phải bán đi đứa con gái đầu lòng - cái Tý mới bảy tuổi - cùng đàn chó và gánh khoai cuối cùng. Nhưng bọn cường hào vẫn không buông tha, chúng còn đòi thêm suất sưu của người em chồng đã khuất. Chồng tôi bị chúng tra tấn đến ngất xỉu, được khiêng về như một cái xác không hồn.
Khi bọn chúng xông vào nhà định trói chồng tôi lần nữa, tôi đã vùng lên. Từ một người đàn bà nhẫn nhục, tôi trở nên mạnh mẽ khác thường. "Chồng tôi đang ốm, các người không được phép hành hạ!" - tôi quát lên trước cái tát của tên cai lệ. Rồi như có sức mạnh thần kỳ, tôi túm cổ hắn quật ngã nhào, đánh bại cả hai tên tay sai.
Hành động ấy không phải sự nổi loạn, mà là sự vùng dậy của lòng tự trọng khi bị dồn đến đường cùng. "Thà ngồi tù chứ không để chúng hành hạ mãi!" - đó là tiếng lòng của người phụ nữ đã chịu đựng quá nhiều. Khoảnh khắc 'tức nước vỡ bờ' ấy đã dạy tôi bài học về sức mạnh tiềm ẩn trong mỗi con người.

10. Mẫu văn số 2: Chị Dậu kể lại giây phút vùng lên chống áp bức
Gia đình tôi thuộc hạng cùng đinh nghèo nhất làng, cơm không đủ ăn lại còn thiếu tiền sưu. Khi bọn cai lệ xông vào định bắt chồng tôi - người đang ốm yếu - tôi đã phải chứng kiến cảnh chồng bị đánh đập dã man rồi trả về như cái xác không hồn.
May nhờ bà lão hàng xóm tốt bụng cho bát gạo nấu cháo. Nhưng chồng tôi chưa kịp ăn thì bọn chúng lại ập tới. "Chồng tôi đang ốm, các người không được phép hành hạ!" - tôi quát lên trước cái tát của tên cai lệ. Như có sức mạnh thần kỳ, tôi túm cổ hắn quật ngã nhào, đánh bại cả hai tên tay sai.
"Thà ngồi tù chứ không để chúng hành hạ mãi!" - đó là tiếng lòng của người phụ nữ bị dồn đến đường cùng. Khoảnh khắc 'tức nước vỡ bờ' ấy đã dạy tôi bài học: khi áp bức vượt quá giới hạn, con người sẽ vùng lên đấu tranh.

11. Mẫu văn số 3: Chị Dậu - Biểu tượng của sự phản kháng trước áp bức
Tôi đã phải bán đi đứa con gái đầu lòng cùng đàn chó thân thuộc, thế mà vẫn không đủ tiền chuộc chồng. Anh Dậu bị đánh đập dã man đến nỗi khi được đưa về chỉ còn là cái xác không hồn. May sao có bà con tốt bụng giúp đỡ, cho bát gạo nấu cháo hồi sinh.
Khi chồng tôi chưa kịp ăn miếng cháo đầu tiên, bọn cai lệ đã ập vào với roi song, dây thừng. "Chồng tôi đang ốm, các người không được phép hành hạ!" - tôi quát lên trước cái tát nảy lửa. Như có sức mạnh thần kỳ, tôi túm cổ hắn quật ngã nhào, đánh bại cả hai tên tay sai.
"Thà ngồi tù chứ không để chúng hành hạ mãi!" - đó là tiếng lòng của người phụ nữ bị dồn đến đường cùng. Hành động của tôi đã trở thành ngọn lửa khơi dậy tinh thần đấu tranh trong làng. Từ đó, bọn cường hào không còn dám hống hách như trước.

Có thể bạn quan tâm

Top 8 Địa điểm chữa trị và nặn mụn uy tín nhất tại Quận 9 và Thủ Đức được yêu thích hiện nay

Phương pháp trị mùi hôi chân nhanh chóng và hiệu quả

Hướng dẫn làm củ kiệu chua ngọt theo kiểu miền Bắc, đơn giản mà vô cùng ngon miệng, ai cũng có thể thực hiện được.

Khám phá 7 serum dưỡng da Innisfree tốt nhất mà bạn không thể bỏ qua

Khám phá cách chế biến da heo chiên giòn cháy tỏi, món ăn vặt hấp dẫn không thể bỏ qua.
