Top 12 bài văn mẫu lớp 7 đặc sắc nhất chứng minh sức mạnh kỳ diệu của văn chương: Khơi gợi những rung động mới lạ và bồi đắp những tình cảm sẵn ẩn sâu trong tâm hồn
Nội dung bài viết
Bài văn mẫu số 4: Văn chương như phép màu - đánh thức những xúc cảm chưa từng có và chắp cánh cho tình cảm đang ấp ủ trong ta
Văn chương không đơn giản chỉ là nghệ thuật ngôn từ để giải trí. Ẩn sau lớp vỏ nghệ thuật ấy là cả một kho tàng giáo dục nhân văn sâu sắc, mà như Hoài Thanh đã nhận định: 'Văn chương khơi dậy những xúc cảm mới mẻ và bồi đắp những tình cảm sẵn có trong ta'. Quả thực, nhận xét này đã chạm tới bản chất cốt lõi nhất của văn chương, điều được minh chứng rõ nét qua những tác phẩm trong chương trình học.
Khi nói 'Văn chương gây cho ta những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có', ta hiểu rằng những áng văn hay không chỉ đánh thức những tình cảm tiềm ẩn như lòng yêu thương, sự đồng cảm, mà còn khơi gợi những phẩm chất cao đẹp chưa bộc lộ như lòng vị tha, đức hy sinh. Điều này được thể hiện rõ qua nhiều tác phẩm kinh điển.
Truyện ngắn 'Mẹ tôi' của Ét-môn-đô đơ A-mi-xi như một tấm gương phản chiếu tình mẫu tử thiêng liêng. Tác phẩm không chỉ làm sống dậy lòng biết ơn sâu sắc với người mẹ của mình, mà còn là lời nhắc nhở khéo léo về cách ứng xử sao cho xứng đáng với tình yêu thương vô bờ ấy. Câu chuyện khiến ta giật mình nhận ra đôi khi vô tình đã làm tổn thương trái tim người mẹ, từ đó tự điều chỉnh hành vi của bản thân.
Những vần ca dao:
'Công cha như núi ngất trời,
Nghĩa mẹ như nước ở ngoài biển Đông'
không đơn thuần là lời ví von. Đó là cả một triết lý sống về chữ hiếu, về đạo làm con. Hình ảnh núi cao biển rộng gợi lên công ơn trời biển của cha mẹ, còn 'chín chữ cù lao' là bài học sâu sắc về những hy sinh thầm lặng từ khi ta còn chưa chào đời cho đến lúc trưởng thành. Bài ca dao như ngọn đèn soi rọi, giúp ta thấu hiểu và trân quý hơn tình phụ mẫu.
Qua các tác phẩm như 'Bạn đến chơi nhà', ta nhận ra tình bạn chân chính vượt lên trên vật chất tầm thường, chỉ cần 'ta với ta' - tấm lòng gặp tấm lòng là đủ. Còn 'Sài Gòn tôi yêu' của Minh Hương lại thổi bùng lên tình yêu quê hương đất nước, cho ta cảm nhận được hồn cốt của một Sài Gòn hào hoa mà chân chất, hiện đại mà đậm đà bản sắc.
Như vậy, văn chương chính là người thầy tinh tế nhất, không chỉ nuôi dưỡng tâm hồn mà còn mở rộng biên độ cảm xúc, giúp ta sống nhân văn và sâu sắc hơn. Nhận định của Hoài Thanh quả thực là một khám phá sâu sắc về sức mạnh kỳ diệu của văn chương.

Bài luận mẫu số 5: Khám phá sức mạnh kỳ diệu của văn chương trong việc khơi gợi những xúc cảm mới và bồi đắp tình cảm sẵn có
Cuộc sống muôn màu với những điều kỳ diệu đôi khi được tái hiện sống động qua lăng kính văn chương. Như Hoài Thanh từng nhận định, văn chương có sức mạnh đánh thức những rung động chưa từng có và nuôi dưỡng những tình cảm đang ấp ủ trong sâu thẳm tâm hồn mỗi người.
Văn chương - nghệ thuật ngôn từ - không chỉ phản ánh hiện thực mà còn mở ra những chân trời cảm xúc mới. Qua từng trang viết, ta được trải nghiệm những cung bậc tình cảm chưa từng biết đến, đồng thời những giá trị nhân văn vốn có trong ta được mài giũa trở nên sâu sắc hơn.
Tác phẩm 'Cuộc chia tay của những con búp bê' của Khánh Hoài đã khắc họa nỗi đau chia ly mà nhiều độc giả chưa từng trải qua, nhưng qua ngòi bút tác giả, ta như được sống cùng nỗi xót xa của nhân vật. Hay hình ảnh Dế Choắt tội nghiệp trong 'Dế Mèn phiêu lưu ký' đã khơi dậy lòng trắc ẩn mà có thể ta chưa nhận ra mình sở hữu.
Những vần thơ:
'Việt Nam đất nước ta ơi
Mênh mông biển lúa đâu trời đẹp hơn'
không chỉ gợi lòng yêu nước vốn có, mà còn thổi bùng niềm tự hào dân tộc. Tương tự, ca dao về công cha nghĩa mẹ:
'Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra'
đã biến tình cảm gia đình thành những giá trị sống động, sâu sắc hơn bao giờ hết.
Văn chương chính là cầu nối kỳ diệu giữa những tâm hồn, giúp thế giới này ấm áp hơn bởi sự thấu hiểu và đồng cảm. Hãy trân quý từng tác phẩm như những món quà tinh thần vô giá nuôi dưỡng tâm hồn ta ngày một phong phú hơn.

Bài phân tích mẫu số 6: Khẳng định sức mạnh của văn chương trong việc bồi đắp tâm hồn và khơi gợi xúc cảm
Là bậc thầy phê bình văn học, Hoài Thanh đã thấu hiểu sâu sắc sứ mệnh cao cả của văn chương khi khẳng định: "Văn chương khơi dậy những xúc cảm mới mẻ và bồi đắp những tình cảm sẵn có trong tâm hồn mỗi người".
Văn chương - tấm gương phản chiếu tâm hồn nhân loại - không chỉ là phương tiện biểu đạt mà còn là công cụ hữu hiệu để thanh lọc tâm hồn. Mỗi tác phẩm như dòng sông bồi đắp phù sa cảm xúc, nuôi dưỡng những mầm xanh tình cảm trong lòng độc giả. Đó chính là vũ khí tinh thần giúp con người đấu tranh với cái xấu xa, giả dối, đồng thời làm giàu có thêm thế giới nội tâm.
Những vần thơ:
"Việt Nam đất nước ta ơi
Mênh mông biển lúa đâu trời đẹp hơn"
không chỉ ngợi ca vẻ đẹp quê hương mà còn thổi bùng ngọn lửa yêu nước trong tim mỗi người. Hay những câu ca dao:
"Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra"
đã biến tình cảm gia đình thành những giá trị sống động, sâu sắc hơn bao giờ hết.
Từ truyện cổ tích Tấm Cám đến Thạch Sanh, văn học dân gian đã gieo vào lòng người đọc khát vọng về lẽ công bằng, về chiến thắng của cái thiện trước cái ác. Những bài học nhân văn ấy đã góp phần hun đúc nên nhân cách, giúp ta trưởng thành trong nhận thức và tình cảm.
Quả thực, văn chương chính là dòng sông vĩnh cửu nuôi dưỡng tâm hồn, là cây cầu nối kỳ diệu giữa những trái tim, giúp con người thấu hiểu và yêu thương nhau hơn.

Bài luận mẫu số 7: Khám phá sức mạnh chuyển hóa tâm hồn của văn chương qua nhận định sâu sắc của Hoài Thanh
Nhận định tinh tế của Hoài Thanh - "Văn chương khơi dậy những xúc cảm mới mẻ" - đã chạm tới bản chất kỳ diệu của nghệ thuật ngôn từ. Đây không chỉ là quan điểm phê bình mà còn là chìa khóa mở cánh cửa tâm hồn, nơi văn chương trở thành người thầy dẫn dắt chúng ta khám phá những miền cảm xúc chưa từng biết đến.
Khác với văn học mang tính học thuật, văn chương là nghệ thuật thuần túy, nơi ngôn từ trở thành phương tiện sáng tạo những thế giới tình cảm đa chiều. Nó như tấm gương phản chiếu đời sống qua lăng kính nghệ thuật, giúp ta nhìn thấy những sắc thái cảm xúc tinh vi mà đời thường khó nhận ra.
Tác phẩm "Tiếng chim hót trong bụi mận gai" của Colleen McCullough đã chứng minh sức mạnh vượt biên giới của văn chương. Dù cách xa về địa lý và văn hóa, độc giả vẫn rung động trước bi kịch tình yêu của Meggie, qua đó thấu hiểu một chân lý: tình yêu đích thực có thể đòi hỏi sự hy sinh cả cuộc đời. Bài học này khó có thể thấm thía nếu chỉ qua lý thuyết khô khan.
Tuy nhiên, không phải tác phẩm nào cũng mang lại giá trị nhân văn. Chỉ những trang văn xuất phát từ trái tim biết yêu thương mới thực sự bồi đắp tâm hồn, giúp ta sống đẹp hơn, yêu thương nhiều hơn. Đó chính là sứ mệnh cao cả mà Hoài Thanh đã nhìn thấy trong văn chương chân chính.

Bài phân tích mẫu số 8: Sức mạnh biến đổi tâm hồn của văn chương qua lăng kính Hoài Thanh
Như một nhà văn từng nói: "Tâm hồn con người là cánh cửa chỉ văn chương mới có thể mở ra". Văn chương không đơn thuần là nghệ thuật ngôn từ, mà còn là người thầy dạy ta những xúc cảm mới và bồi đắp những tình cảm sẵn có.
Văn chương - những tác phẩm nghệ thuật đa dạng thể loại - có sức mạnh đánh thức những rung động đang ngủ yên trong sâu thẳm tâm hồn. Từ "luyện" ở đây mang ý nghĩa đào sâu, khơi gợi những tình cảm tiềm ẩn, giúp chúng trỗi dậy mạnh mẽ. Như Chế Lan Viên từng viết:
"Sau câu thơ hồi hộp tâm tình
Những vui buồn đời kí thác cho anh"
Truyện ngắn "Cuộc chia tay của những con búp bê" đã khiến ta trân trọng hơn tình cảm gia đình - thứ tình cảm vốn luôn tồn tại nhưng đôi khi bị lãng quên. Những vần thơ của Bà Huyện Thanh Quan, Xuân Quỳnh:
"Nhớ nước đau lòng con quốc quốc
Thương nhà mỏi miệng cái gia gia"
đã giúp ta thấm thía nỗi nhớ quê hương - thứ tình cảm vốn là bản năng nhưng cần được đánh thức. Văn chương chính là ngọn đèn soi rọi, giúp ta nhận ra và trân quý những giá trị tưởng chừng giản dị mà vô cùng thiêng liêng ấy.

Bài phân tích mẫu số 9: Sức mạnh đánh thức và nuôi dưỡng tâm hồn của văn chương
Như M. Gorki từng nói: "Văn học chính là nhân học, học văn là học cách làm người". Hoài Thanh cũng khẳng định: "Văn chương bồi đắp những tình cảm sẵn có trong ta". Đây chính là sức mạnh kỳ diệu của nghệ thuật ngôn từ.
Văn chương - đứa con tinh thần của người nghệ sĩ - không chỉ mang giá trị thẩm mỹ mà còn có sức mạnh giáo dục sâu sắc. Xuất phát từ những rung động chân thành nhất, văn chương có khả năng đánh thức những xúc cảm tốt đẹp, giúp chúng ta sống sâu sắc và nhân văn hơn.
Truyện ngắn "Cuộc chia tay của những con búp bê" đã khắc họa thành công tình anh em thiêng liêng. Hình ảnh những con búp bê trở thành biểu tượng cho mối dây gắn kết không thể chia cắt, dù hoàn cảnh có xa cách. Tác phẩm không chỉ gợi lòng thương cảm mà còn giúp ta trân trọng hơn những giá trị gia đình.
Tình yêu quê hương đất nước - thứ tình cảm vốn tiềm ẩn trong mỗi người - cũng được văn chương thắp sáng. Như Bác Hồ đã chỉ ra trong "Tinh thần yêu nước của nhân dân ta", lòng yêu nước là ngọn lửa luôn âm ỉ chờ dịp bùng cháy. Văn chương chính là ngọn gió thổi bùng ngọn lửa ấy.

Bài phân tích mẫu 10: Văn chương - người thầy nuôi dưỡng tâm hồn
Từ thời Homer đến Kinh Thi, từ cổ chí kim, văn chương vẫn luôn là người bạn đồng hành cùng nhân loại. Như Hoài Thanh đã khẳng định, sứ mệnh cao cả của văn chương là "bồi đắp những tình cảm sẵn có trong tâm hồn mỗi người".
Văn chương chính là người thầy tinh tế nhất, nuôi dưỡng tình cảm gia đình - thứ tình cảm nguyên sơ nhất của con người. Những câu ca dao:
"Ơn cha nặng lắm ai ơi
Nghĩa mẹ bằng trời chín tháng cưu mang"
hay truyện ngắn "Cuộc chia tay của những con búp bê" đã nhắc ta trân trọng hơn những giá trị gia đình. Văn chương còn thắp sáng tình yêu quê hương qua những vần thơ của Trung Quân:
"Quê hương là đường đi học
Con về rợp bướm vàng bay"
Từ những áng văn bất hủ như "Nam quốc sơn hà" đến các tác phẩm hiện đại, văn chương đã khơi dậy lòng yêu nước trong mỗi người. Đó chính là sức mạnh kỳ diệu của nghệ thuật ngôn từ - không giáo điều mà thấm sâu vào tâm hồn, giúp ta tự nhận thức và hành động.

Bài phân tích mẫu 11: Văn chương - ngọn lửa nuôi dưỡng tâm hồn
Truyền thuyết kể rằng một thi sĩ Ấn Độ đã khóc nức nở trước con chim bị thương, và từ giọt nước mắt đồng cảm ấy, thi ca được sinh ra. Dù chỉ là huyền thoại, câu chuyện ấy đã chạm tới cốt lõi của văn chương: đó là tiếng nói của trái tim biết rung động trước nỗi đau và vẻ đẹp của cuộc đời.
Văn chương chính là tấm gương phản chiếu mọi cung bậc cảm xúc con người. Những trang viết của Nguyên Hồng trong "Những ngày thơ ấu" đã mở ra cho ta thế giới nội tâm đầy tổn thương của cậu bé Hồng, để ta cảm nhận được nỗi đau mất mát mà có lẽ chưa từng trải qua. Hay như "Tiếng gọi nơi hoang dã" của Jack London đã dạy ta hiểu được mối liên kết sâu sắc giữa con người và loài vật.
Nhân vật Chí Phèo của Nam Cao không chỉ là hình tượng văn học, mà còn là tấm gương phản chiếu khát vọng lương thiện ẩn sâu trong mỗi con người. Qua đó, văn chương giúp ta khám phá những góc khuất trong tâm hồn mà đời thường khó lòng chạm tới.
Như Hoài Thanh đã nhận định, văn chương vừa khơi gợi những xúc cảm mới, vừa bồi đắp những tình cảm sẵn có. Đọc "Romeo và Juliet", ta thêm trân trọng tình yêu; đọc "Bình Ngô đại cáo", lòng yêu nước lại dâng trào. Văn chương chính là người thầy vĩ đại dạy ta biết yêu thương, biết đồng cảm và sống sâu sắc hơn.

Bài phân tích mẫu 12: Văn chương - cây cầu nối những tâm hồn
Hoài Thanh - nhà phê bình văn học xuất sắc - trong tác phẩm "Ý nghĩa văn chương" đã khẳng định: "Văn chương khơi dậy những xúc cảm mới mẻ và bồi đắp những tình cảm sẵn có". Đây chính là sứ mệnh cao cả của nghệ thuật ngôn từ trong việc làm giàu đẹp tâm hồn con người.
Văn chương mở ra trước mắt ta những chân trời cảm xúc chưa từng biết đến. Qua bài thơ "Đêm nay Bác không ngủ" của Minh Huệ, ta cảm nhận sâu sắc tình yêu thương vô bờ của vị lãnh tụ:
"Đêm nay Bác ngồi đó
Đêm nay Bác không ngủ
Vì một lẽ thường tình
Bác là Hồ Chí Minh"
Những câu ca dao than thân đưa ta về với nỗi khổ của người nông dân xưa, giúp ta biết đồng cảm với những kiếp người nhỏ bé. Truyện ngắn "Cuộc chia tay của những con búp bê" lại đánh thức trong ta lòng trắc ẩn trước nỗi đau gia đình tan vỡ.
Không chỉ vậy, văn chương còn nuôi dưỡng những tình cảm tốt đẹp vốn có. Câu ca dao:
"Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra"
đã làm sâu sắc thêm lòng hiếu thảo. Bài thơ "Bạn đến chơi nhà" của Nguyễn Khuyến lại khiến ta trân quý hơn tình bạn chân thành. Văn chương chính là người thầy tinh tế, giúp ta sống nhân văn và sâu sắc hơn mỗi ngày.

Bài phân tích mẫu 1: Văn chương - người thầy của tâm hồn
Như nhà văn Nga Xantưkốp Sêđrin từng khẳng định: "Văn học vượt lên mọi quy luật băng hoại". Sức sống bất diệt ấy đến từ khả năng kỳ diệu mà Hoài Thanh đã chỉ ra: "Văn chương khơi gợi những xúc cảm mới mẻ và bồi đắp những tình cảm sẵn có" trong tâm hồn con người.
Văn chương mở ra trước mắt ta những thế giới cảm xúc chưa từng trải nghiệm. Bài viết "Tinh thần yêu nước của nhân dân ta" của Hồ Chí Minh đã thổi bùng ngọn lửa yêu nước vốn âm ỉ trong mỗi người. Những vần thơ Chinh phụ ngâm:
"Cùng trông lại mà cùng chẳng thấy
Thấy xanh xanh những mấy ngàn dâu"
đã đưa ta về với nỗi sầu chia ly của người phụ nữ xưa, giúp ta cảm nhận được nỗi đau mà có lẽ chưa từng nếm trải.
Không chỉ vậy, văn chương còn làm sâu sắc thêm những tình cảm vốn có. Câu ca dao:
"Thương thay thân phận con tằm
Kiếm ăn được mấy phải nằm nhả tơ"
đã khiến ta thấu hiểu hơn nỗi khổ của người nông dân. Những câu hát về quê hương:
"Đứng bên ni đồng ngó bên tê đồng
Mênh mông bát ngát"
lại nuôi dưỡng tình yêu quê hương đất nước trong ta. Văn chương chính là người thầy tinh tế, giúp ta sống trọn vẹn với mọi cung bậc cảm xúc của đời người.

Bài phân tích mẫu 2: Văn chương - dòng sông nuôi dưỡng tâm hồn
Như M. Gorki từng nói: "Văn học là nhân học", văn chương chính là người thầy dạy ta cách làm người. Hoài Thanh đã khẳng định điều này qua nhận định sâu sắc: "Văn chương khơi dậy những xúc cảm mới mẻ và bồi đắp những tình cảm sẵn có" trong tâm hồn mỗi người.
Văn chương - nghệ thuật của ngôn từ - có sức mạnh đánh thức những rung động mà ta chưa từng trải nghiệm. Truyện ngắn "Cuộc chia tay của những con búp bê" đã đưa ta vào nỗi đau chia ly của hai anh em Thành và Thủy, giúp ta cảm nhận được nỗi đau gia đình tan vỡ dù có thể chưa từng nếm trải. Những vần thơ về quê hương:
"Việt Nam đất nước ta ơi
Mênh mông biển lúa đâu trời đẹp hơn"
lại thổi bùng lên ngọn lửa yêu nước vốn âm ỉ trong tim mỗi người. Những câu ca dao về công cha nghĩa mẹ:
"Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra"
lại làm sâu sắc thêm lòng hiếu thảo vốn có. Văn chương chính là dòng sông nuôi dưỡng những mầm xanh tình cảm trong tâm hồn, giúp ta sống nhân văn và trọn vẹn hơn với mọi cung bậc cảm xúc của đời người.

Bài phân tích mẫu 3: Văn chương - ngọn lửa thắp sáng tâm hồn
Văn chương là tiếng nói sâu thẳm nhất của tâm hồn, là dòng chảy cảm xúc mãnh liệt từ trái tim người nghệ sĩ. Như Hoài Thanh đã khẳng định, văn chương có sức mạnh kỳ diệu trong việc "khơi gợi những xúc cảm mới và bồi đắp tình cảm sẵn có" trong mỗi con người.
Những vần thơ về quê hương:
"Việt Nam đất nước ta ơi
Mênh mông biển lúa đâu trời đẹp hơn"
đã thổi bùng lên ngọn lửa yêu nước trong tim mỗi người. Những câu ca dao về công cha nghĩa mẹ:
"Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra"
lại làm sâu sắc thêm lòng hiếu thảo vốn có. Từ truyện cổ tích Tấm Cám đến Thạch Sanh, văn chương dân gian đã gieo vào lòng ta khát vọng về lẽ công bằng, về chiến thắng của cái thiện trước cái ác. Văn chương chính là người thầy tinh tế, giúp ta sống nhân văn và trọn vẹn hơn với mọi cung bậc cảm xúc của cuộc đời.

Có thể bạn quan tâm

Top 10 salon làm tóc đẹp và uy tín tại quận 11, TP.HCM

Lựa chọn dung dịch vệ sinh phụ nữ nào vừa an toàn lại hiệu quả? Đây là câu hỏi được rất nhiều chị em quan tâm, vì trên thị trường hiện nay có vô số sản phẩm với công dụng và thành phần khác nhau.

Top những công ty xây dựng tại Long An đáng tin cậy và chất lượng nhất

Top 10 điện thoại thông minh đáng sở hữu nhất dành cho học sinh, sinh viên - Cân bằng giữa chất lượng và giá cả

Top 4 khách sạn thú cưng uy tín bậc nhất tại quận Tân Bình, TP.HCM
