Top 5 truyện cổ tích cảm động về lòng hiếu thảo
Nội dung bài viết
1. Truyện Sự tích cây vú sữa
Ngày xưa, có một cậu bé vì được mẹ nuông chiều nên trở nên bướng bỉnh và mê chơi. Một ngày, sau khi bị mẹ la mắng, cậu tức giận bỏ nhà ra đi. Người mẹ đau khổ ngóng trông từng ngày mà không thấy con trở về, cuối cùng gục ngã vì nhớ thương và kiệt sức. Nhiều năm sau, cậu bé trở về trong nỗi đói rét và hối hận. Nhà cũ còn đó, nhưng mẹ đã không còn. Cậu bật khóc, ôm lấy một cây xanh trong vườn thì kỳ diệu thay, cây bật nở những bông hoa trắng muốt, rồi kết thành quả da xanh óng ánh. Ba lần nếm thử, cuối cùng cậu mới cảm nhận được vị ngọt ngào như dòng sữa mẹ. Cậu òa khóc nức nở, nhận ra mẹ đã hóa thân vào cây, dang rộng cành ôm ấp đứa con lầm lỗi. Lá cây xanh một mặt, mặt kia đỏ hoe như đôi mắt mẹ. Thân cây thô ráp như bàn tay mẹ tảo tần. Câu chuyện khiến ai nghe cũng xúc động, từ đó cây được gọi là cây Vú Sữa, biểu tượng thiêng liêng của tình mẫu tử.
Ý nghĩa nhân văn: Dù con có lạc lối đến đâu, tình mẹ vẫn luôn bao dung và vĩnh cửu. Hãy trân trọng, yêu thương và hiếu thảo với đấng sinh thành khi còn có thể.


2. Truyện Người tiều phu hóa nai
Thuở xa xưa ở vùng núi Cao Bằng, có một người tiều phu chất phác, hiền lành, sống cùng mẹ già thường xuyên đau yếu. Nghe lời thầy thuốc, anh quyết tìm bằng được sữa nai để chữa bệnh cho mẹ. Dù biết nai rất cảnh giác, anh vẫn không quản ngại hiểm nguy, mỗi ngày đều lặn lội vào rừng sâu. Sau nhiều lần thất bại, anh đau đớn bật khóc giữa rừng thì bỗng một ông lão xuất hiện, trao cho anh bộ da nai và dặn: “Khoác lốt nai mới đến gần được loài nai”.
Làm theo lời dặn, anh vắt được sữa nai mang về cứu mẹ. Tấm lòng hiếu thảo của anh khiến ông lão cảm động, truyền dạy đạo pháp thần tiên. Anh giữ kín bí quyết, một lòng chăm sóc mẹ. Đến khi mẹ mất, anh rời bỏ thế gian, lên núi ở ẩn.
Về sau, con trai anh vào rừng lấy củi, tình cờ gặp một con nai nói tiếng người, tự xưng là cha mình. Nai trao chiếc gạc và dặn: “Con hãy kéo về, nơi nào gạc mắc lại, đó sẽ là mảnh đất lành để con lập nghiệp”. Quả đúng như vậy, người con sống sung túc và yên ổn. Câu chuyện về người tiều phu hóa nai đã lan truyền khắp vùng, người đời tôn kính gọi ông là Lộc Giác Chân Nhân – người đã tu thành tiên nhờ lòng hiếu nghĩa tuyệt đối.
Ý nghĩa nhân văn: Lòng hiếu thảo của con cái chính là đạo lý lớn nhất trong đời, nhất là khi cha mẹ về già yếu, cần sự chăm sóc yêu thương hơn bao giờ hết.


3. Truyền thuyết Tích Chu
Ngày xưa có cậu bé tên Tích Chu, sống cùng bà sau khi cha mẹ mất sớm. Bà yêu thương, chăm sóc Tích Chu từng chút một, không quản vất vả để dành cho cháu những điều tốt đẹp nhất. Thế nhưng, khi lớn lên, Tích Chu lại ham chơi, bỏ mặc bà làm lụng vất vả, không đoái hoài gì đến.
Vì lao lực, bà ngã bệnh. Trong cơn sốt, bà gọi khản giọng xin một ngụm nước: “Tích Chu ơi, cho bà ngụm nước, bà khát khô cổ rồi!”. Nhưng Tích Chu mãi vui chơi không nghe thấy. Khi về đến nhà, cậu kinh hãi thấy bà đã hóa thành chim, bay vút lên trời tìm nước vì cơn khát cháy bỏng. Cậu gào khóc, chạy theo tiếng chim kêu đầy oán trách.
Khi gặp lại bà dưới suối mát, Tích Chu khóc nức nở xin bà quay về. Nhưng đã muộn. Bà không thể trở lại làm người được nữa. May thay, một bà Tiên hiện ra, nói nếu Tích Chu vượt qua chặng đường gian nan để lấy nước suối Tiên, bà sẽ được trở lại hình hài cũ. Không do dự, Tích Chu lập tức lên đường.
Vượt qua muôn trùng thử thách, Tích Chu mang được nước suối về cho bà. Bà được cứu sống, trở lại thành người. Từ đó, cậu bé một thời vô tâm trở thành người cháu biết hiếu nghĩa, hết lòng chăm sóc bà với tất cả tình yêu và lòng biết ơn sâu sắc.
Ý nghĩa nhân văn: Lòng hiếu thảo không chỉ là nghĩa vụ, mà còn là cách để gìn giữ những điều quý giá nhất trong đời.

4. Truyền thuyết về hoa đại
Ngày xửa ngày xưa, có hai mẹ con sống trong cảnh nghèo khó, ngày ngày phải làm thuê để kiếm từng bữa ăn qua ngày. Cậu bé vừa tròn mười tuổi, dù thương mẹ vô hạn, nhưng đành lòng xa mẹ đi làm cho một lão nhà giàu chuyên mổ lợn. Hằng ngày, cậu theo lão đồ tể lên rừng hái củi để đun nước, giết lợn, cạo lông. Những ngày đầu, cậu còn đi cùng các bác đốt than để khỏi lạc đường, rồi dần dần tự mình đi. Cậu thường đi đường vòng để thăm mẹ, gửi lại một ít củi cùng sim và ổi rừng làm quà.
Một lần đang chặt củi bên sườn núi, cậu phát hiện một chú hươu con bị rơi xuống hố. Chú hươu hoảng sợ gọi mẹ trong tuyệt vọng. Cậu bé nhẹ nhàng cứu chú, ban đầu hươu còn e ngại, nhưng rồi dần tin cậu, cho phép vuốt ve và ăn cơm chấm muối – vị mặn mà làm hươu con thích thú. Cậu muốn đem hươu về nhà nuôi, nhưng sợ lão đồ tể sẽ giết, nên quyết định giữ bí mật và hy vọng hươu mẹ sẽ trở lại.
Chiều xuống, không thấy hươu mẹ, cậu để hươu con trong hang rồi dùng đá bịt kín. Ngày hôm sau, gặp lại, hươu con vui mừng, thân thiết bên cậu, thành bạn đồng hành, giúp cậu đỡ mệt khi chặt củi. Những đêm, cậu mơ thấy hươu con, còn lão đồ tể nghe tiếng cậu nói mê về hươu, nghi ngờ cậu bé gặp hươu thật. Lão sai người theo dõi, thấy cảnh tượng cậu và hươu quấn quýt, báo lại cho chủ. Chủ lão lên rừng định bắt hươu về thịt.
Khi lão và người đến, hươu con hoảng sợ, cậu bảo nó chạy thoát, hươu phóng nhanh vào rừng khiến bọn chúng không kịp bắt. Lão tức giận đánh cậu, một hòn đá trúng đầu khiến cậu bất tỉnh. Hươu con quấn lấy cậu, thổi hơi ấm, khiến cậu tỉnh lại. Hai bạn nhỏ cùng nhau rời khu rừng, tránh lão đồ tể. Dù đau đớn và mệt mỏi, cậu vẫn kiên cường, hươu con luôn bên cạnh an ủi, vỗ về.
Lão đồ tể mang người và chó lên rừng tìm nhưng không thấy, đành bỏ về. Cậu bé và hươu tự chữa vết thương, sống tạm với trái cây rừng. Nhưng nỗi nhớ mẹ dày vò, cậu quyết định về thăm mẹ rồi sẽ quay lại với hươu. Hươu dường như hiểu và tiễn cậu đến tận rừng. Về nhà, cậu nghe chú chèo thuyền đề nghị dẫn đi học, cậu lo lắng về hươu con, nhưng chú dỗ dành rằng hươu sẽ sống tốt trong rừng và chờ đợi cậu.
Cậu theo chú đi học, ông đồ nghèo nuôi dạy, nhưng trong một chuyến đi, thuyền bị đắm, chú mất, cậu phải sống với ông đồ. Năm tháng trôi qua, mẹ cậu qua đời, cậu thương nhớ mẹ và hươu con không nguôi. Chú hươu ngày nào vẫn nhớ người bạn nhỏ, ngày ngày đến nơi chia tay cũ để mong đợi, dù cuộc đời hươu không dài bằng người.
Hươu già trở thành đầu đàn, một lần nghe tiếng đốt than, nó nhớ đến người bạn cũ, rời đàn tìm về chốn xưa, hang cũ, sống quanh quẩn bên đó đến lúc già yếu rồi chết. Người bạn năm xưa, giờ đã có gia đình, nhớ lại câu nói khi cho hươu ăn, dẫn con về thăm quê và đi tìm hươu. Ở hang xưa, thấy một loại cây lạ nở hoa, hình dáng cành như sừng hươu, gợi nhớ hươu già năm xưa. Người ta gọi đó là cây hoa Đại – biểu tượng của sự chờ đợi và tình yêu thương muôn loài.
Ý nghĩa nhân văn: Luôn nhớ đến tình yêu thương gia đình và trân trọng sự gắn kết giữa con người với thiên nhiên.


5. Truyền thuyết hoa cúc trắng
Ngày xửa ngày xưa, có một cô bé sống cùng mẹ trong căn nhà tranh đơn sơ dù khiêm nhường nhưng tình yêu thương chan chứa. Mẹ cô mắc bệnh nặng, nghèo khó khiến họ không có đủ tiền chữa trị, khiến cô bé vô cùng lo lắng và thương mẹ. Một hôm, khi cô bé đang ngồi khóc bên đường, một ông lão nhân hậu đi qua, dừng lại hỏi thăm và nói:
– Cháu hãy vào rừng sâu, tìm đến gốc cây cổ thụ to lớn nhất, hái một bông hoa duy nhất trên cành. Mỗi cánh hoa tượng trưng cho từng ngày mẹ cháu có thể sống thêm.
Cô bé quyết tâm đi tìm, trải qua muôn vàn khó nhọc mới hái được bông hoa trắng tinh khiết ấy. Khi đếm cánh hoa, cô thấy chỉ có bốn cánh, lòng đau đớn nghĩ mẹ chỉ sống được bấy nhiêu ngày. Nhưng với tình thương vô hạn, cô nhẹ nhàng xé nhỏ từng cánh hoa thành nhiều cánh bé nhỏ hơn, làm bông hoa trở nên rực rỡ, nhiều cánh không đếm xuể. Từ đó, người đời gọi đó là hoa cúc trắng – biểu tượng của lòng hiếu thảo sâu sắc dành cho mẹ cha.
Ý nghĩa sâu sắc: Tấm lòng hiếu kính, kính trọng và biết ơn cha mẹ là giá trị quý báu mãi trường tồn.


Có thể bạn quan tâm

Top 6 dịch vụ vệ sinh nội thất ô tô uy tín tại TP. Vinh, Nghệ An

Top 6 Địa chỉ mua kính mắt đẹp và chất lượng tại Hà Giang

Tổng hợp những mẫu Screensaver ấn tượng dành cho Windows 10

Top 5 địa chỉ nâng cung chân mày đẹp và đáng tin cậy nhất tại Thanh Hóa

Top 4 cửa hàng bán đồ bầu đẹp và chất lượng tại tỉnh Khánh Hòa
