Top 8 bài phân tích xuất sắc nhất về tác phẩm 'Bài học cuối cùng' (Ngữ văn 7 - SGK Cánh diều)
Nội dung bài viết
1. Phân tích tác phẩm 'Bài học cuối cùng' - Mẫu bài viết ấn tượng số 4
Truyện ngắn 'Buổi học cuối cùng' của An-phông-xơ Đô-đê đã khắc họa thành công thế giới nội tâm trong trẻo cùng những rung động sâu sắc của cậu bé Phrăng vùng An-dát. Từng chi tiết trong buổi học định mệnh ấy đều để lại dư âm khó phai trong lòng độc giả.
Mở đầu câu chuyện là hình ảnh Phrăng chậm trễ đến lớp. Khung cảnh thiên nhiên tươi đẹp với bầu trời trong xanh, tiếng chim ríu rít như muốn giữ chân cậu bé. Nhưng rồi Phrăng đã vượt qua cám dỗ ấy để đến trường. Trên đường đi, những dự cảm chẳng lành khiến cậu bồn chồn tự hỏi: 'Lại có chuyện gì nữa đây?'. Không khí lạ thường nơi lớp học càng khắc sâu nỗi bất an: 'Sự im ắng đến rợn người thay thế cho tiếng ồn ào thường ngày...'. Điều bất ngờ là thầy Ha-men không trách mắng mà dịu dàng đón nhận: 'Phrăng, vào chỗ nhanh lên con, lớp học sắp bắt đầu mà không có con'.
Trong bộ trang phục chỉnh tề, cùng sự hiện diện của những vị khách đặc biệt, thầy Ha-men xúc động thông báo về buổi học tiếng Pháp cuối cùng. Giọng nói nghẹn ngào của thầy khiến Phrăng chợt hiểu mọi điều khác lạ. Cơn xúc động dâng trào, cậu bé bật thốt lời nguyền rủa: 'A! Quân khốn nạn...'. Khoảnh khắc ấy đánh dấu sự trưởng thành trong nhận thức, khi Phrăng ân hận vì những lần ham chơi, lơ là học tập.
Lời tâm huyết của thầy Ha-men chạm đến trái tim mọi người, thể hiện tình yêu nghề và lòng ái quốc sâu sắc. Trong không khí thiêng liêng ấy, dòng chữ 'Nước Pháp muôn năm' cuối buổi học như lời hiệu triệu, khơi dậy ý chí bảo vệ tiếng mẹ đẻ - biểu tượng của tự do và bản sắc dân tộc.
Nghệ thuật kể chuyện ở ngôi thứ nhất đem đến cảm giác chân thực, như chính độc giả đang trải nghiệm cùng nhân vật. Qua ngòi bút tài hoa, tác giả đã khẳng định giá trị bất diệt của lòng yêu nước gắn liền với việc gìn giữ ngôn ngữ dân tộc.

2. Phân tích tác phẩm 'Bài học cuối cùng' - Mẫu bài viết sâu sắc số 5
An-phông-xơ Đô-đê - bậc thầy truyện ngắn Pháp, với ngòi bút giản dị mà thấm đẫm tình yêu quê hương. 'Buổi học cuối cùng' chính là kiệt tác chứa đựng trọn vẹn tinh thần ấy.
Câu chuyện đưa ta đến ngôi trường làng An-dát, nơi buổi học Pháp văn cuối cùng diễn ra qua lăng kính cảm xúc của cậu bé Phrăng. Một câu chuyện giản dị mà ám ảnh, được thuật lại bằng giọng kể chân thành của chính nhân vật.
Phrăng - cậu học trò nghịch ngợm thường trốn học lang thang ngoài đồng cỏ. Với cậu, tiếng chim hót và bầu trời xanh luôn hấp dẫn hơn những bài học ngữ pháp khô khan. Nhưng buổi sáng định mệnh ấy, mọi thứ đã thay đổi khi cậu chứng kiến không khí khác lạ trong lớp: thầy Ha-men trong bộ lễ phục trang trọng, những người dân làng lặng lẽ ngồi phía sau, và điều bất ngờ nhất - không một lời trách mắng khi cậu đến muộn.
Lời tuyên bố của thầy Ha-men như tiếng sét: 'Đây là buổi học tiếng Pháp cuối cùng'. Khoảnh khắc ấy khiến Phrăng choáng váng, cậu chợt nhận ra sự lãng phí của những buổi trốn học, những lần bỏ bê sách vở. Nỗi hối hận và tình yêu tiếng mẹ đẻ bừng tỉnh trong cậu.
Buổi học diễn ra trong không khí thiêng liêng hiếm có. Thầy Ha-men - người thầy tận tụy - đã truyền cho học trò bài học sâu sắc về giá trị của ngôn ngữ dân tộc: 'Khi một dân tộc rơi vào vòng nô lệ, chừng nào họ còn giữ được tiếng nói của mình...'. Kết thúc buổi học, dòng chữ 'Nước Pháp muôn năm' viết bằng nét phấn run rẩy đã trở thành biểu tượng bất diệt của lòng yêu nước.
Qua nghệ thuật kể chuyện tài tình, An-phông-xơ Đô-đê đã khắc họa thành công sự thức tỉnh tình yêu Tổ quốc trong tâm hồn non nớt của cậu bé Phrăng. Tác phẩm trở thành lời nhắn nhủ sâu sắc về mối liên hệ giữa ngôn ngữ dân tộc và tự do của một đất nước.

3. Phân tích tác phẩm 'Bài học cuối cùng' - Mẫu bài viết xuất sắc số 6
'Buổi học cuối cùng' - kiệt tác của An-phông-xơ Đô-đê (1840-1897) - đưa người đọc đến một lớp học tiểu học vùng An-dát trong ngày định mệnh khi tiếng Pháp bị cấm giảng dạy. Câu chuyện giản dị mà chứa đựng bài học sâu sắc về tình yêu tiếng mẹ đẻ.
Điều tưởng bình thường - học bằng ngôn ngữ dân tộc - bỗng trở nên thiêng liêng khi nó sắp bị tước đoạt. Thầy Ha-men, học trò và những người dân làng đều cảm nhận rõ điều này. Họ như đang giữ lấy hồn cốt dân tộc qua từng con chữ, qua lời giảng nghẹn ngào: 'Khi một dân tộc rơi vào vòng nô lệ...' - chân lý mà thầy Ha-men truyền lại cho học trò.
Phrăng - cậu học trò ham chơi - bỗng thức tỉnh khi nhận ra đây là buổi học cuối cùng. Cậu hối hận vì những lần trốn học, những giờ phút lơ là bài vở. Kỳ lạ thay, trong buổi học ấy, mọi kiến thức bỗng trở nên rõ ràng, dễ hiểu đến lạ thường. Phải chăng khi sắp mất đi, người ta mới thực sự biết trân quý?
Hình ảnh các cụ già đến lớp, chăm chú đánh vần cùng trẻ nhỏ khiến lòng người xúc động. Họ đến không phải để học chữ, mà để tạ ơn người thầy tận tụy, để tiễn biệt tiếng mẹ đẻ sắp bị cấm đoán. Dòng chữ 'Nước Pháp muôn năm' cuối buổi học như lời thề giữ gìn bản sắc dân tộc.
Tác phẩm không chỉ là câu chuyện cảm động mà còn là lời nhắn nhủ sâu sắc: Tiếng mẹ đẻ là linh hồn dân tộc, là vũ khí mạnh nhất trong cuộc đấu tranh giành tự do. Qua ngòi bút tài hoa của Đô-đê, 'Buổi học cuối cùng' mãi là bài học quý giá về lòng yêu nước và trách nhiệm gìn giữ ngôn ngữ dân tộc.

4. Phân tích tác phẩm 'Bài học cuối cùng' - Mẫu bài viết xuất sắc số 7
An-phông-xơ Đô-đê - bậc thầy văn chương Pháp với ngòi bút chan chứa tình yêu quê hương - đã khắc họa nên kiệt tác 'Buổi học cuối cùng' trong tập 'Chuyện kể ngày thứ hai'. Tác phẩm như bản tình ca về tiếng mẹ đẻ giữa bão giông thời cuộc.
Bối cảnh là vùng An-dát sau chiến tranh Pháp-Phổ, nơi tiếng Pháp sắp bị cấm đoán. Qua lời kể chân thành của cậu bé Phrăng, chúng ta chứng kiến buổi học cuối cùng đầy xúc động. Từ một cậu học trò ham chơi, Phrăng bừng tỉnh khi nhận ra giá trị của tiếng mẹ đẻ. 'Nước Pháp muôn năm' - dòng chữ cuối cùng thầy Ha-men viết bằng nét phấn run rẩy đã trở thành lời thề giữ gìn bản sắc dân tộc.
Tác phẩm khéo léo đặt ra nghịch lý: chỉ khi sắp mất đi, người ta mới thực sự hiểu giá trị ngôn ngữ dân tộc. Lời tuyên bố của thầy Ha-men: 'Khi một dân tộc rơi vào vòng nô lệ...' như tiếng chuông cảnh tỉnh, khẳng định tiếng mẹ đẻ là vũ khí mạnh nhất chống lại ách nô lệ. Qua từng trang văn, Đô-đê đã biến câu chuyện địa phương thành bài học phổ quát về lòng yêu nước.
Nghệ thuật kể chuyện tài tình qua lời tự thuật của Phrăng khiến tác phẩm chân thực và giàu sức lay động. Sự thức tỉnh muộn màng của cậu bé chính là thông điệp hy vọng: không bao giờ là quá muộn để yêu và bảo vệ tiếng nói dân tộc - linh hồn của một đất nước.

5. Phân tích tác phẩm 'Bài học cuối cùng' - Mẫu bài viết xuất sắc số 8
'Buổi học cuối cùng' của An-phông-xơ Đô-đê hiện lên như những trang nhật ký đầy xúc động của cậu bé Phrang vùng An-dát. Qua lăng kính trẻ thơ, mỗi chi tiết từ bầu trời trong trẻo đến không khí lớp học đều mang theo những thông điệp sâu sắc về tình yêu tiếng mẹ đẻ.
Buổi sáng định mệnh ấy bắt đầu bằng cuộc giằng co nội tâm của Phrang giữa tiếng gọi của thiên nhiên tươi đẹp và trách nhiệm đến trường. Những dự cảm chẳng lành hiện lên qua khung cảnh đông đúc trước bảng cáo thị, qua lời nhắc đầy ẩn ý của bác phó rèn. Khi bước vào lớp, không khí im lặng khác thường cùng thái độ dịu dàng của thầy Ha-men khiến cậu bé nhạy cảm nhận ra điều gì đó đặc biệt.
Hình ảnh thầy Ha-men trong bộ lễ phục trang trọng, giọng nói nghẹn ngào thông báo về buổi học Pháp văn cuối cùng đã khiến Phrang choáng váng. Khoảnh khắc ấy như tia chớp xé tan màn sương vô tư của tuổi thơ, đánh thức trong cậu tình yêu nước mãnh liệt. Tiếng nguyền rủa bật ra từ đáy lòng không còn là của cậu bé ham chơi, mà là tiếng lòng của một công dân yêu nước.
Buổi học diễn ra trong không khí thiêng liêng hiếm có. Lời giảng của thầy Ha-men về giá trị tiếng mẹ đẻ - 'chìa khóa chốn lao tù' - đã chạm đến trái tim mọi người. Dòng chữ 'Nước Pháp muôn năm' cuối buổi học như lời tuyên thệ, khơi dậy ý chí bảo vệ bản sắc dân tộc. Qua cách kể chuyện tự nhiên mà tinh tế, tác giả đã biến câu chuyện nhỏ thành bài học lớn về lòng yêu nước bắt đầu từ việc trân quý những điều giản dị nhất - tiếng nói quê hương.

6. Phân tích tác phẩm 'Bài học cuối cùng' - Mẫu bài viết xuất sắc số 1
Chiến tranh từ ngàn xưa đến nay luôn mang theo những bi kịch khôn lường. Bên cạnh mất mát về sinh mạng, tài sản, còn có nỗi đau tinh thần khôn tả khi một dân tộc bị tước đoạt ngôn ngữ mẹ đẻ - linh hồn văn hóa của họ. 'Buổi học cuối cùng' của An-phông-xơ Đô-đê, lấy bối cảnh sau chiến tranh Pháp-Phổ (1870-1871), đã khắc họa nỗi đau ấy qua số phận vùng An-dát và Lo-ren bị sáp nhập vào Phổ, nơi tiếng Pháp bị cấm giảng dạy.
Câu chuyện xoay quanh cậu bé Phrăng - một học trò ham chơi, thường trốn học. Nhưng buổi sáng định mệnh ấy, mọi thứ thay đổi khi cậu chứng kiến không khí trang nghiêm khác thường trong lớp học. Thầy Ha-men trong bộ lễ phục chỉ dành cho dịp đặc biệt, cùng sự hiện diện của những người dân làng. Lời thông báo nghẹn ngào: 'Đây là buổi học tiếng Pháp cuối cùng' như tiếng sét giáng vào tâm hồn non nớt của Phrăng.
Trong khoảnh khắc ấy, Phrăng bừng tỉnh. Cậu hối hận vì những lần ham chơi bỏ bê học hành. Bài học về phân từ mà cậu không thuộc giờ đây trở nên quý giá vô cùng. Thầy Ha-men, bằng tất cả tâm huyết, đã giảng về vẻ đẹp của tiếng Pháp - 'ngôn ngữ hay nhất thế giới', và quan trọng hơn, đó là 'chìa khóa chốn lao tù' giúp giải phóng dân tộc khỏi ách nô lệ.
Kết thúc buổi học, hình ảnh thầy Ha-men nghẹn ngào không nói nên lời, chỉ viết lên bảng dòng chữ 'Nước Pháp muôn năm' bằng nét phấn run rẩy, đã trở thành biểu tượng bất diệt của lòng yêu nước. Qua ngòi bút tinh tế, tác giả đã biến câu chuyện nhỏ thành bài học lớn về ý thức giữ gìn bản sắc dân tộc, bắt đầu từ việc trân quý tiếng mẹ đẻ.

7. Phân tích tác phẩm 'Bài học cuối cùng' - Mẫu bài viết sâu sắc số 2
'Buổi học cuối cùng' của An-phông-xơ Đô-đê là dòng tâm sự trong trẻo nhưng đầy xúc động của cậu bé Phrăng về buổi học định mệnh - khi tiếng Pháp sắp bị cấm tại vùng An-dát.
Bầu trời trong trẻo với tiếng chim hót véo von suýt nữa đã giữ chân cậu bé ham chơi. Nhưng rồi Phrăng vẫn đến lớp, nơi cậu nhận ra không khí khác lạ: sự im lặng trang nghiêm thay cho tiếng ồn ào thường ngày. Thầy Ha-men trong bộ lễ phục chỉnh tề, với thái độ dịu dàng khác thường: 'Phrăng, vào chỗ nhanh lên con...'
Lời thông báo của thầy Ha-men về buổi học tiếng Pháp cuối cùng như tiếng sét. Phrăng bừng tỉnh, nhận ra giá trị của tiếng mẹ đẻ mà cậu đã lãng quên bấy lâu. Tiếng nguyền rủa bật ra: 'A! Quân khốn nạn...' không còn là của đứa trẻ, mà là tiếng lòng của một công dân yêu nước.
Buổi học diễn ra trong không khí thiêng liêng. Lời giảng của thầy Ha-men về vẻ đẹp tiếng Pháp - 'ngôn ngữ hay nhất thế giới' - và sức mạnh giải phóng của nó đã khắc sâu vào tâm trí mọi người. Dòng chữ 'Nước Pháp muôn năm' cuối buổi học trở thành lời thề giữ gìn bản sắc dân tộc.
Qua ngòi bút tinh tế, tác giả đã biến câu chuyện nhỏ thành bài học lớn về lòng yêu nước, bắt đầu từ tình yêu tiếng mẹ đẻ - thứ tài sản tinh thần quý giá nhất của mỗi dân tộc.

8. Phân tích tác phẩm 'Bài học cuối cùng' - Mẫu bài viết tinh tế số 3
Trích đoạn 'Buổi học cuối cùng' từ tác phẩm của Alphonse Daudet đã khắc họa hình ảnh thầy Hamen - người thầy với tình yêu nghề và lòng yêu nước nồng nàn. Trong bộ trang phục chỉnh tế dành cho dịp đặc biệt, thầy xuất hiện trong buổi học cuối cùng với vẻ trang nghiêm khác thường.
Suốt 40 năm giảng dạy, thầy Hamen luôn cống hiến hết mình. Trong ngày cuối cùng ấy, thầy vẫn nhiệt huyết truyền đạt kiến thức, nhẹ nhàng chỉ bảo học trò thay vì trách phạt. Mỗi cử chỉ, lời nói của thầy đều thấm đẫm tình yêu với tiếng mẹ đẻ - thứ ngôn ngữ mà thầy coi là 'hay nhất, trong sáng nhất thế giới'.
Khi tiếng kèn Phổ vang lên, thầy đã nghẹn ngào không nói nên lời. Hành động viết dòng chữ 'NƯỚC PHÁP MUÔN NĂM!' bằng nét phấn run rẩy đã trở thành biểu tượng bất diệt của lòng yêu nước. Qua ngòi bút tài hoa, tác giả đã xây dựng thành công hình tượng người thầy giáo với nhân cách cao đẹp, để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng độc giả.

Có thể bạn quan tâm

Cách Viết Email Gửi Bạn

Top 3 quán kem dừa được yêu thích nhất tại TP. Hạ Long, Quảng Ninh

Top 12 địa chỉ đào tạo nghề phun xăm thẩm mỹ chất lượng và uy tín nhất Hà Nội

Hướng dẫn chi tiết cách tắt tính năng Tìm kiếm an toàn trên Google

Top 10 Quán Bánh Canh Cá Lóc Ngon Nhất Tại Đà Nẵng
