Top 8 bài văn nghị luận xuất sắc về việc bảo tồn tiếng mẹ đẻ và học ngoại ngữ (lớp 12)
Nội dung bài viết
1. Bài văn nghị luận về việc bảo tồn tiếng mẹ đẻ và học ngoại ngữ - mẫu 4
Ngôn ngữ chính là yếu tố đặc trưng nhất để phân biệt các vùng miền, các dân tộc, không phải quyền lực hay vũ khí. Từ khi sinh ra, tiếng mẹ đẻ gắn liền với từng bước trưởng thành của chúng ta.
Ngày xưa, tôi không hiểu tại sao lại có sự phân chia giữa tiếng Anh Mỹ và tiếng Anh Anh. Cùng một ngôn ngữ mà sao lại phải chia làm hai kiểu khác nhau, khiến giao tiếp trở nên khó khăn? Đến khi trưởng thành, tôi mới nhận ra rằng, dù Mỹ là cường quốc, nhưng văn hóa của họ lại thiếu chiều sâu. Độc lập của họ không chỉ là chiến thắng quân sự mà còn là một sự thay đổi ngôn ngữ, từ đó hình thành nên một bản sắc riêng biệt của tiếng Anh kiểu Mỹ.
Chắc hẳn bạn đã nhận ra rằng, văn hóa là khái niệm mơ hồ. Cái gọi là “giữ gìn sự trong sáng của tiếng Việt” thực tế không đơn giản. Một lần, tôi gặp một cô gái Việt kiều, cô ấy nói tiếng Anh cực kỳ chuẩn, khiến tôi cảm thấy ngưỡng mộ. Tuy nhiên, khi tôi khoe với bố, ông đã chỉ ra rằng, cô ấy không còn là người Việt, vì cô ấy đã không còn nói tiếng mẹ đẻ.
Đến giờ, tôi mới hiểu rằng, nếu không giữ được tiếng mẹ đẻ, con người ta sẽ mãi mất đi sự kết nối với quê hương, không thể tìm lại niềm tự hào dân tộc. Tiếng mẹ đẻ chính là suối nguồn văn hóa dân tộc, là gốc rễ của nền văn minh và là phần đất cuối cùng gìn giữ sự trong sáng của nền văn hóa ấy.

2. Bài văn nghị luận về việc bảo vệ tiếng mẹ đẻ và học ngoại ngữ - mẫu 5
Trong tác phẩm Buổi học cuối cùng, nhà văn Pháp A. Đô-đê đã khắc họa sâu sắc giá trị của tiếng mẹ đẻ qua lời thầy giáo Ha-men: “Khi một dân tộc lâm vào cảnh nô lệ, chỉ cần họ bảo vệ tiếng nói của mình, họ sẽ nắm trong tay chìa khóa giải thoát.” Đây chính là minh chứng cho thấy, tiếng mẹ đẻ không chỉ là ngôn ngữ mà còn là nền tảng văn hóa, là sự sống còn của một dân tộc.
Nhưng gần đây, việc một số bạn trẻ có xu hướng “sính ngoại” và thay thế tiếng Việt bằng tiếng nước ngoài đã gây không ít tranh cãi. Đối với tôi, tiếng mẹ đẻ vẫn luôn là tài sản quý báu cần được bảo vệ, là di sản thiêng liêng của dân tộc. Trong khi đó, tiếng nước ngoài chỉ là công cụ giúp chúng ta giao lưu và hội nhập với thế giới. Tiếng mẹ đẻ là ngôn ngữ gắn liền với lịch sử và truyền thống của dân tộc, còn tiếng nước ngoài chỉ là phương tiện để kết nối với các nền văn hóa khác. Chúng ta cần học cả hai ngôn ngữ này song song: giữ gìn tiếng mẹ đẻ và học ngoại ngữ để làm phong phú thêm đời sống tinh thần của mình.
Bên cạnh đó, việc học ngoại ngữ không có nghĩa là từ bỏ tiếng mẹ đẻ. Ngoại ngữ mở rộng tầm hiểu biết và giúp chúng ta hòa nhập với thế giới, nhưng cần phải sử dụng sao cho hợp lý, tránh lạm dụng hay làm sai lệch ngôn ngữ mẹ đẻ. Những người thành công như giáo sư Ngô Bảo Châu hay Đỗ Nhật Nam vẫn giữ tiếng Việt trong giao tiếp hàng ngày, điều đó cho thấy sự tôn trọng đối với ngôn ngữ gốc là điều cần thiết.
Với tôi, tiếng Việt là nguồn cội giúp tâm hồn trở nên thanh thoát và bình yên, trong khi ngoại ngữ mở rộng trí tuệ và giúp chúng ta thêm giàu có về tri thức. Tiếng mẹ đẻ và ngoại ngữ chính là những chìa khóa mở ra cánh cửa hội nhập thế giới: “Ngôn ngữ là tài sản vô giá của dân tộc. Chúng ta phải gìn giữ và phát triển nó” (Hồ Chí Minh). Việc bảo vệ sự trong sáng của tiếng Việt là trách nhiệm của mỗi người chúng ta.

3. Bài văn nghị luận về việc bảo vệ tiếng mẹ đẻ và học ngoại ngữ - mẫu 6
Mỗi quốc gia, mỗi dân tộc đều mang trong mình những đặc điểm riêng biệt để phân biệt với các nền văn hóa khác, như lãnh thổ, chế độ chính trị và văn hóa. Tuy nhiên, có một yếu tố vô cùng quan trọng không thể thiếu trong bản sắc dân tộc: đó chính là ngôn ngữ, là tiếng mẹ đẻ. Tiếng Việt, giữa muôn ngàn ngôn ngữ trên thế giới, được biết đến như một ngôn ngữ vô cùng phong phú và trong sáng. Nhưng hiện nay, sự trong sáng ấy đang dần mờ nhạt, bị ảnh hưởng bởi những biến động của thời đại.
Chủ tịch Hồ Chí Minh và Thủ tướng Phạm Văn Đồng, trong suốt cuộc đời mình, đã luôn chú trọng đến việc bảo vệ sự trong sáng của tiếng Việt. Các ngài dạy chúng ta rằng tiếng nói của dân tộc phải ngày càng phong phú, hiện đại và đẹp đẽ hơn. Tuy nhiên, trong bối cảnh hội nhập toàn cầu, ngôn ngữ của chúng ta không thể không có sự thay đổi để đáp ứng những nhu cầu giao tiếp mới. Sự ra đời của những từ ngữ mới để phục vụ cho lĩnh vực công nghệ, kinh tế, và xã hội là điều tất yếu, nhưng song song với điều này, lại xuất hiện những hiện tượng tiêu cực như sự biến tướng trong cách viết và phát âm, làm mất đi bản sắc của tiếng Việt.
Ngày nay, tiếng Việt đang bị sử dụng sai lệch một cách cố ý và vô tình. Từ cách viết, cách đọc cho đến chính tả đều bị thay đổi, và giới trẻ lại biện minh cho những hành vi này bằng những lý do như “đa dạng hóa”, “teen hóa” tiếng Việt. Tuy nhiên, nếu nhìn vào những diễn đàn mạng, blog cá nhân hay những cuộc trò chuyện trực tuyến, chúng ta dễ dàng nhận ra rằng tiếng Việt đã bị pha trộn với rất nhiều yếu tố lạ, thậm chí không thể định nghĩa được, trong đó có cả ngôn ngữ teen, ngôn ngữ 9X với những quy tắc kỳ quặc như: thay “c” bằng “k”, “gì” thành “j”, “rồi” thành “ùy”, v.v. Hơn nữa, việc sử dụng quá mức các từ ngữ nước ngoài, đặc biệt là từ tiếng Anh, đã trở thành một thói quen phổ biến trong giới trẻ và các phương tiện truyền thông, mặc dù tiếng Việt vẫn có đầy đủ từ ngữ để thay thế như “biểu diễn” cho “show” hay “nhạc cổ điển” cho “classic”...
Chính tâm lý “sành điệu” của nhiều bạn trẻ là nguyên nhân chính dẫn đến tình trạng này. Mặc dù tiếng Việt là ngôn ngữ vô cùng tinh tế, đủ để thể hiện những ý tưởng sâu sắc, nhưng nhiều người lại coi việc sử dụng tiếng Việt một cách chuẩn mực là điều không cần thiết. Họ biện minh rằng tiếng Việt không đủ khả năng diễn đạt những khái niệm hiện đại, nhưng thực tế lại chứng minh ngược lại. Tiếng Việt đã từng là công cụ để sáng tạo ra những tác phẩm văn học bất hủ như *Truyện Kiều* và hoàn toàn có thể đáp ứng được mọi yêu cầu của thời đại mới. Việc lạm dụng ngoại ngữ trong giao tiếp không chỉ làm loãng đi giá trị ngôn ngữ mà còn khiến con người thiếu đi sự tôn trọng đối với tiếng mẹ đẻ.
Nếu chúng ta chỉ mải mê học và sử dụng ngoại ngữ mà quên đi trách nhiệm gìn giữ bản sắc và phát triển tiếng Việt, sẽ đến một lúc tiếng Việt không còn giữ được vẻ đẹp và sự tinh tế vốn có. Những thế hệ đi trước đã hy sinh biết bao xương máu để giành lấy độc lập cho dân tộc, và một phần trong đó là bảo vệ tiếng nói, bản sắc văn hóa. Vì thế, việc sử dụng tiếng Việt đúng đắn là trách nhiệm của mỗi công dân, đặc biệt là thế hệ trẻ. Các cơ quan nhà nước cần có những quy định chặt chẽ về việc sử dụng tiếng nước ngoài trong các văn bản chính thức, và giáo dục học sinh, sinh viên cần phải được chú trọng hơn để họ hiểu được giá trị của tiếng mẹ đẻ.
Tiếng mẹ đẻ chính là tài sản quý giá của mỗi dân tộc. Qua hàng nghìn năm, tiếng Việt đã chứng tỏ sự phong phú và sâu sắc của mình. Giữ gìn sự trong sáng và phát triển tiếng Việt là một trách nhiệm cao cả, không chỉ của mỗi cá nhân mà còn của cả xã hội. Những người không biết trân trọng nó, đã làm nó trở nên méo mó, khó hiểu, biến thành những ký hiệu, con số. Hãy tự hào và gìn giữ tiếng Việt như một di sản thiêng liêng, vì chính nó là cội nguồn sinh ra đất nước Việt Nam này. Hãy trân trọng và sử dụng tiếng Việt một cách đúng đắn để nó mãi mãi giữ được vẻ đẹp tinh túy của mình. Cảm nhận sâu sắc hơn về giá trị của tiếng Việt qua bài thơ “Tiếng Việt” của nhà thơ Lưu Quang Vũ.

4. Bài văn nghị luận về việc gìn giữ tiếng mẹ đẻ và học tập ngoại ngữ - mẫu 7
Việt Nam, một đất nước có nền văn hóa hơn 4000 năm lịch sử, tự hào về một di sản ngôn ngữ phong phú. Đặc biệt, tiếng Việt không chỉ là công cụ giao tiếp mà còn là hình thức thể hiện bản sắc dân tộc. Tiếng mẹ đẻ là di sản quý báu mà mỗi người Việt cần trân trọng và bảo vệ. Tuy nhiên, hiện nay, trong bối cảnh hội nhập quốc tế, việc sử dụng ngôn ngữ nước ngoài ngày càng phổ biến, đặc biệt là trong giới trẻ. Họ coi đó là một biểu hiện của sự hiện đại và sành điệu, nhưng lại quên mất rằng việc này đang dần làm suy yếu giá trị của tiếng Việt.
Khi Việt Nam gia nhập vào cộng đồng quốc tế, đặc biệt là trong các tổ chức toàn cầu, việc học ngoại ngữ, nhất là tiếng Anh, là một yêu cầu thiết yếu. Điều này giúp chúng ta dễ dàng giao tiếp và hòa nhập vào dòng chảy chung của thế giới. Tuy nhiên, nếu sử dụng ngoại ngữ không đúng mục đích, không phù hợp với hoàn cảnh, sẽ làm tổn hại đến sự trong sáng của tiếng mẹ đẻ, thậm chí phá vỡ sự tinh tế và chuẩn mực của ngôn ngữ Việt.
Tiếng Việt có một hệ thống chuẩn mực rõ ràng về phát âm, chữ viết và ngữ pháp. Chính những quy tắc này tạo nên sự trong sáng và tinh tế của tiếng Việt. Nhưng hiện nay, khi giới trẻ pha trộn tiếng Việt với các từ ngữ nước ngoài một cách tùy tiện, chúng ta dễ dàng bắt gặp những câu nói như: 'Trông con bé đó kute quá', 'Điện thoại hết pin rồi làm sao gọi cho honey', 'Anh ấy handsome thật!' hay 'Các superstar thích dùng mobile'. Đây là những ví dụ điển hình của việc sử dụng ngoại ngữ không đúng chỗ, làm mất đi sự thuần khiết của tiếng mẹ đẻ.
Chúng ta không thể phủ nhận rằng tiếng nước ngoài có những giá trị và lợi ích nhất định. Tuy nhiên, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã từng nói: “Tiếng ta còn thiếu, nên nhiều lúc phải mượn tiếng nước khác, nhất là tiếng Trung Quốc, nhưng phải có chừng mực. Tiếng nào ta sẵn có thì dùng tiếng ta”. Điều này nhấn mạnh rằng chúng ta cần phải biết sử dụng tiếng nước ngoài đúng lúc, đúng chỗ, không để nó làm suy yếu tiếng Việt. Ngôn ngữ là linh hồn của văn hóa, vì vậy việc bảo vệ và phát huy giá trị của tiếng Việt là trách nhiệm của mỗi công dân, đặc biệt là thế hệ trẻ.
Việc giữ gìn sự trong sáng của tiếng Việt là nhiệm vụ của tất cả chúng ta. Không chỉ cần tránh lạm dụng tiếng nước ngoài mà còn cần phải phát huy các yếu tố tích cực của ngôn ngữ quốc tế một cách có chọn lọc. Mỗi người cũng cần ý thức rõ về cách nói, viết sao cho vừa đẹp, vừa chuẩn mực, góp phần xây dựng một nền văn hóa giao tiếp văn minh, lịch sự.

5. Bài văn nghị luận về việc bảo vệ tiếng mẹ đẻ và việc học ngoại ngữ - mẫu 8
Việt Nam là một quốc gia độc lập và thống nhất, với sự đa dạng về dân tộc và ngôn ngữ. Trong suốt lịch sử dựng nước và giữ nước, việc bảo tồn và phát huy vẻ đẹp của tiếng Việt cũng như các ngôn ngữ dân tộc khác luôn là trách nhiệm thiêng liêng của mỗi người dân. Tiếng Việt, gắn liền với sự phát triển của xã hội, đã chịu sự tác động mạnh mẽ từ những tiến trình lịch sử và xã hội của đất nước. Mỗi thay đổi trong ngôn ngữ không chỉ là sự thay đổi về từ vựng, mà còn là sự phản ánh tinh thần, văn hóa của một dân tộc.
Ngày nay, tiếng Việt được công nhận là một ngôn ngữ phong phú, luôn phát triển mạnh mẽ để đáp ứng nhu cầu giao tiếp trong xã hội hiện đại. Từ ngữ mới, thuật ngữ mới được hình thành liên tục trong các lĩnh vực khoa học, kinh tế, và công nghệ, giúp tiếng Việt ngày càng phong phú hơn. Không chỉ có âm điệu trầm bổng, tiếng Việt còn là ngôn ngữ của tư tưởng sâu sắc, chứa đựng chiều sâu ngữ nghĩa mà không phải ngôn ngữ nào cũng có thể so sánh được.
Quá trình toàn cầu hóa văn hóa và ngôn ngữ đang diễn ra mạnh mẽ, và điều này đã tạo ra những thay đổi không thể tránh khỏi đối với tiếng Việt. Tiếng Việt, mặc dù được bảo vệ và duy trì qua thời gian, đang phải đối mặt với sự cạnh tranh gay gắt từ nhiều ngôn ngữ quốc tế. Những yếu tố ngoại lai, đặc biệt là tiếng Anh, đã du nhập mạnh mẽ vào đời sống, làm thay đổi cách thức giao tiếp của thế hệ trẻ. Sự phân tán và biến đổi ngôn ngữ giữa các vùng miền và các dân tộc trong nước, cùng với sự gia tăng của các ngôn ngữ ngoại quốc, đang làm cho tiếng Việt chịu nhiều tác động, thậm chí có nguy cơ mất đi bản sắc vốn có.
Dù không thể phủ nhận rằng xu hướng toàn cầu hóa mang lại những cơ hội cho sự phát triển của ngôn ngữ, song cũng phải nhìn nhận rằng việc tiếng Việt chịu ảnh hưởng mạnh mẽ từ các ngôn ngữ khác sẽ dẫn đến nguy cơ hòa tan, làm mất đi sự trong sáng và bản sắc ngôn ngữ. Việc bảo vệ sự trong sáng của tiếng Việt, luôn được nhắc đến như một nhiệm vụ quan trọng, phải trở thành trách nhiệm chung của mọi người dân. Nếu không có biện pháp kịp thời, tiếng Việt sẽ khó có thể giữ được vẻ đẹp tự nhiên và sự tinh tế mà nó vốn có trong suốt lịch sử dân tộc.
Tiếng Việt không chỉ là phương tiện giao tiếp, mà còn là di sản quý giá, thể hiện văn hóa, lịch sử và bản sắc dân tộc. Với khả năng tiếp thu và tự điều chỉnh từ ngữ ngoại lai một cách linh hoạt và sáng tạo, tiếng Việt không chỉ hội nhập mà còn phát triển mạnh mẽ, trở thành tài sản quốc gia mà tất cả chúng ta cần phải bảo vệ và phát huy. Trong bối cảnh hội nhập quốc tế, vấn đề đặt ra là làm sao để giữ gìn giá trị truyền thống của tiếng Việt mà không làm mất đi bản sắc đặc trưng của ngôn ngữ mẹ đẻ.

6. Bài văn nghị luận về việc bảo vệ tiếng mẹ đẻ và học ngoại ngữ - mẫu 1
Mỗi người sinh ra đều có quê hương, có ngôn ngữ mẹ đẻ là thứ tiếng ta được nghe từ thuở ấu thơ. Tiếng Việt, ngôn ngữ trong sáng, phong phú và đậm đà bản sắc dân tộc, là di sản quý báu của chúng ta. Tuy nhiên, trong bối cảnh hiện đại, việc gìn giữ tiếng mẹ đẻ trở nên ngày càng khó khăn, đồng thời việc học ngoại ngữ cũng khiến cho ngôn ngữ của chúng ta chịu những tác động không nhỏ.
Tiếng Việt là một ngôn ngữ đa dạng và phong phú, với nhiều cách diễn đạt tinh tế và sâu sắc. Mỗi câu, mỗi từ đều chứa đựng những lớp nghĩa khác nhau, có thể thay đổi chỉ bằng việc sắp xếp lại các thành phần trong câu. Tiếng Việt không chỉ là phương tiện giao tiếp mà còn là linh hồn, là bản sắc của dân tộc. Nó ghi dấu những giá trị văn hóa, phong tục và tín ngưỡng truyền thống. Tuy nhiên, hiện nay, tiếng Việt đang ngày càng mai một và biến đổi một cách không kiểm soát.
Thế hệ trước đây, cha ông chúng ta sử dụng một kho từ vựng phong phú với những câu ca dao, tục ngữ đầy sắc thái. Còn giới trẻ ngày nay lại đang thu hẹp ngữ nghĩa của từ ngữ, chỉ sử dụng những từ thông dụng mà thiếu đi sự đa dạng và sắc bén trong cách diễn đạt. Việc sử dụng các từ lóng, từ mượn nước ngoài, và cách viết cách tân đang làm suy yếu sự trong sáng của tiếng Việt.
Việc học ngoại ngữ ngày càng trở nên phổ biến. Mọi người, đặc biệt là giới trẻ, sử dụng tiếng Anh, tiếng Hàn, tiếng Trung Quốc và tiếng Nhật Bản một cách thành thạo. Tuy nhiên, việc này không phải lúc nào cũng đồng nghĩa với việc tiếng Việt được duy trì và phát triển song song. Việc sử dụng tiếng nước ngoài ngày càng nhiều trong giao tiếp đã làm cho tiếng Việt trở nên nghèo nàn và đơn giản hơn.
Sự phát triển của xã hội và quá trình hội nhập quốc tế là một trong những nguyên nhân dẫn đến sự biến đổi ngôn ngữ. Các yếu tố như giáo dục ngoại ngữ, sự phát triển của nền kinh tế toàn cầu, và sự phổ biến của các nền văn hóa khác đã tác động mạnh mẽ đến tiếng Việt. Tuy nhiên, việc giữ gìn tiếng mẹ đẻ vẫn phải được ưu tiên. Để bảo vệ sự trong sáng của tiếng Việt, mỗi người cần có ý thức giữ gìn và phát huy vẻ đẹp của ngôn ngữ dân tộc, đồng thời tiếp thu những yếu tố tích cực từ các ngôn ngữ khác.

7. Bài văn nghị luận về việc bảo vệ tiếng mẹ đẻ và học ngoại ngữ - mẫu 2
Ngôn ngữ mẹ đẻ của mỗi dân tộc không chỉ là phương tiện giao tiếp mà còn là biểu trưng văn hóa, là báu vật vô giá mà tổ tiên đã dày công gìn giữ qua hàng ngàn năm lịch sử. Tiếng Việt, một phần quan trọng trong di sản văn hóa dân tộc, là minh chứng cho sự phong phú và đa dạng của nền văn hóa Việt Nam. Dù trong xu thế toàn cầu hóa, việc học thêm ngoại ngữ để nâng cao kiến thức và giao tiếp quốc tế là cần thiết, nhưng chúng ta không thể vì thế mà bỏ quên tiếng mẹ đẻ. Ngược lại, việc gìn giữ và phát huy tiếng Việt là trách nhiệm và niềm tự hào của mỗi người dân Việt Nam.
Tiếng mẹ đẻ là thứ ngôn ngữ đầu tiên mà chúng ta được nghe từ khi còn trong nôi, từ những câu à ơi của bà, của mẹ. Đó là thứ tiếng gắn liền với những kỷ niệm tuổi thơ, được học hỏi không qua sách vở mà từ chính cuộc sống xung quanh. Tiếng Việt không chỉ là phương tiện để chúng ta bày tỏ suy nghĩ, cảm xúc mà còn là sợi dây kết nối chúng ta với cội nguồn dân tộc. Đây là ngôn ngữ mang tính truyền thống, kế thừa, là sự giao thoa giữa quá khứ và hiện tại, là bản sắc đặc trưng giúp phân biệt giữa các dân tộc.
Ngược lại, ngoại ngữ là một ngôn ngữ thứ hai mà chúng ta phải học, không phải được truyền dạy một cách tự nhiên từ gia đình mà thông qua quá trình học tập và rèn luyện. Khác với tiếng mẹ đẻ, ngoại ngữ cần được học và thực hành một cách tích cực, liên tục, nếu không sẽ dễ dàng bị quên lãng. Đặc biệt, việc học ngoại ngữ không thể thay thế được tiếng mẹ đẻ, bởi chỉ có ngôn ngữ mẹ đẻ mới là phương tiện giúp chúng ta cảm nhận sâu sắc những giá trị văn hóa của dân tộc.
Trong bối cảnh đất nước đang hội nhập sâu rộng với thế giới, việc học ngoại ngữ trở nên vô cùng quan trọng. Việc biết ngoại ngữ không chỉ giúp nâng cao trình độ cá nhân mà còn mở rộng cơ hội nghề nghiệp, giao lưu văn hóa. Tuy nhiên, trong khi nỗ lực học ngoại ngữ, chúng ta không được quên đi tiếng mẹ đẻ. Một người nếu không rành tiếng mẹ đẻ, không thể tự hào khi giao tiếp với bạn bè quốc tế. Điều quan trọng là phải cân bằng giữa việc học ngoại ngữ và bảo vệ tiếng Việt, để tiếng mẹ đẻ luôn giữ được sự trong sáng, tinh tế vốn có.
Việc học ngoại ngữ mang lại những lợi ích to lớn, nhưng không có lý do gì để coi thường tiếng mẹ đẻ. Nếu chúng ta không thể nói trôi chảy tiếng Việt thì làm sao có thể giao tiếp với bạn bè quốc tế một cách tự tin và chính xác? Đặc biệt, việc sử dụng ngoại ngữ cần phải có mục đích rõ ràng và không lạm dụng. Nhiều bạn trẻ hiện nay vì muốn tỏ ra “sành điệu” mà sử dụng tiếng Anh một cách thiếu tự nhiên, điều này không những không tạo được ấn tượng tốt mà còn làm cho bản thân trở nên kệch cỡm, thiếu hiểu biết.
Và đặc biệt, không phải lúc nào cũng cần dùng ngoại ngữ. Nếu bạn trò chuyện với ông bà, cha mẹ bằng tiếng Anh thay vì tiếng Việt, liệu đó có phải là hành động thiếu tôn trọng không? Đừng quên rằng tiếng mẹ đẻ chính là bản sắc của dân tộc, là một phần không thể tách rời trong cuộc sống của mỗi người Việt Nam. Cùng với việc học ngoại ngữ, chúng ta cần phải giữ gìn và phát huy tiếng Việt, để mỗi khi ra ngoài, người khác có thể nhận ra bạn là người Việt Nam, tự hào về tiếng nói của dân tộc mình.
Tóm lại, giữ gìn và phát huy tiếng mẹ đẻ không chỉ là nghĩa vụ mà còn là niềm tự hào. Đồng thời, việc học ngoại ngữ là cần thiết để nâng cao tri thức và mở rộng cơ hội trong cuộc sống. Nhưng trong mọi sự phát triển, chúng ta không thể quên được cội nguồn, phải trân trọng và gìn giữ tiếng Việt, để nó luôn là ngọn đuốc sáng soi đường cho tương lai.

Trong những năm gần đây, xu hướng sử dụng tiếng nước ngoài thay vì tiếng mẹ đẻ đã trở thành chủ đề gây nhiều tranh luận trong xã hội. Dù tiếng nước ngoài có vai trò quan trọng trong việc giao lưu và hội nhập quốc tế, nhưng tôi luôn tin rằng tiếng mẹ đẻ mới là nền tảng cần được gìn giữ và phát huy. Tiếng mẹ đẻ không chỉ là công cụ giao tiếp mà còn là di sản văn hóa quý báu, là cầu nối giữa thế hệ này và thế hệ trước. Đó là ngôn ngữ của ông bà, của cha mẹ, là tiếng nói đã gắn bó với dân tộc qua bao thế hệ.
Việc học ngoại ngữ và giữ gìn tiếng mẹ đẻ không phải là sự lựa chọn thay thế mà là một quá trình song hành. Tiếng Việt là thứ ngôn ngữ mà chúng ta được nghe từ thuở ấu thơ, từ những lời ru ngọt ngào, từ những câu chuyện kể của ông bà. Đó là phần cốt lõi của bản sắc dân tộc, là nền tảng nuôi dưỡng tâm hồn và sự nhận thức của chúng ta. Trong khi đó, ngoại ngữ mang lại cơ hội kết nối với thế giới, mở rộng kiến thức và phát triển khả năng giao tiếp quốc tế. Tuy nhiên, điều quan trọng là phải biết sử dụng ngoại ngữ một cách hợp lý, không lạm dụng nó để làm mất đi sự trong sáng của tiếng mẹ đẻ.
Sử dụng ngoại ngữ không có nghĩa là thay thế hoàn toàn tiếng Việt. Việc lạm dụng ngoại ngữ, đặc biệt là khi không hiểu rõ về cách sử dụng, có thể làm cho tiếng Việt trở nên thiếu tính chính thống. Những người thành công quốc tế như GS Ngô Bảo Châu hay “thần đồng” Đỗ Nhật Nam vẫn luôn giữ gìn tiếng Việt trong giao tiếp và viết lách, chỉ dùng ngoại ngữ khi thực sự cần thiết. Chính vì thế, dù công việc không yêu cầu ngoại ngữ, chúng ta cũng không thể xem nhẹ việc học ngoại ngữ, vì nó chính là cầu nối giúp chúng ta tiếp cận thế giới, mở rộng cơ hội trong nghề nghiệp và cuộc sống.
Tiếng Việt giúp chúng ta giữ gìn sự trong sáng của tâm hồn, kết nối chúng ta với những giá trị văn hóa lâu đời của dân tộc. Còn ngoại ngữ là công cụ mở mang trí tuệ, giúp chúng ta tiếp nhận những nền văn hóa khác, mở rộng tầm nhìn. Hãy coi cả tiếng mẹ đẻ và ngoại ngữ như hai chiếc chìa khóa giúp chúng ta bước ra thế giới, giữ vững bản sắc dân tộc trong khi vẫn sẵn sàng đón nhận những cơ hội mới.

Có thể bạn quan tâm

Cách làm thịt heo chiên chao, dù ăn không hay ăn kèm cơm, đều khiến vị giác bùng nổ tuyệt hảo.

Khám phá 10 kiểu phối đồ nữ mang đậm phong cách Nhật Bản, vừa thanh thoát lại đầy sáng tạo

Khám phá 10 quán cơm tấm quận 2 ‘vẫn ngon mãi theo thời gian’ được đông đảo thực khách yêu thích

Món canh hến mồng tơi – sự kết hợp hoàn hảo giữa vị ngọt mát, dễ chịu, lý tưởng cho những ngày hè oi bức.

5 công thức miến gà thơm ngon, dễ chế biến
