Tuyển chọn 16 bài văn lớp 9 xúc động nhất kể lại khoảnh khắc viếng mộ người thân trong dịp lễ Tết
Nội dung bài viết
2. Bài văn cảm động kể về lần đầu tiên đi tảo mộ bà ngoại dịp Tết - mẫu 4
Những ngày giáp Tết, lòng tôi bỗng dâng lên nỗi nhớ bà da diết. Đã hai năm bà đi xa, năm nay sẽ là lần đầu tiên tôi được cùng mẹ đi viếng mộ bà. Biết bao cảm xúc lẫn lộn ùa về trong tôi.
Tiết trời se lạnh của những ngày cuối đông nhường chỗ cho nắng xuân ấm áp. Những tia nắng vàng tươi rói trên con đường làng, xua tan cái lạnh lẽo của mùa đông còn vương vấn. Cỏ cây đâm chồi nảy lộc, đung đưa trong làn gió nhẹ như đang reo vui đón chào mùa xuân mới.
Bước chân vào nghĩa trang, lòng tôi chùng xuống. Nơi đây khiến tôi phải đối mặt với sự thật rằng bà đã mãi mãi ra đi. Khi đứng trước nơi an nghỉ của bà, nước mắt tôi bỗng trào ra. Mẹ chuẩn bị chu đáo nào nhang, nào hoa, nào lễ vật. Trong khi mẹ và chị sửa sang phần mộ, tôi được giao nhiệm vụ thắp nhang cho các ngôi mộ xung quanh.
Đứng trước mộ bà, bao kỷ niệm ùa về. Hình ảnh bà hiện lên rõ nét trong tâm trí tôi - người bà tần tảo sớm hôm, luôn dành những điều tốt đẹp nhất cho cháu. Tôi nhớ như in mùi hương đặc biệt từ mái tóc bạc của bà, nhớ những củ khoai nướng thơm lừng bà thường dành riêng cho tôi. Bà luôn bao dung trước sự hậu đậu của đứa cháu nhỏ, luôn động viên, dạy dỗ tôi bằng tất cả tình yêu thương.
Một cơn gió nhẹ thổi qua đưa tôi trở về hiện tại. Buổi lễ kết thúc trong ánh chiều tà nhuốm màu hoài niệm. Bước đi mà lòng vẫn ngoái lại, như mong chờ một phép màu nào đó có thể đưa bà trở về...

3. Bài văn mẫu lớp 9 xúc động kể lại kỷ niệm viếng mộ người thân trong ngày Tết - mẫu 5
Những tia nắng cuối năm dịu dàng xua tan sương mai, báo hiệu mùa xuân đang về trên khắp nẻo quê hương. Trong không khí thiêng liêng ấy, gia đình em lại trở về ấp 4 xã An Trường, huyện Càng Long để viếng mộ ông - một truyền thống đẹp đẽ đã in sâu vào nếp sống gia đình:
'Con người có tổ có tông
Như cây có cội, như sông có nguồn'
Hành trình về quê năm nay thật đặc biệt khi em đã đủ lớn để tự đi xe riêng cùng bố, trong khi mẹ chở em nhỏ. Dọc đường, bao ký ức ùa về khi nhìn thấy quê hương đổi thay từng ngày - những ngôi nhà ngói mọc lên san sát thay cho mái lá xưa, con đường trải nhựa phẳng lì thay cho lối mòn ngày cũ.
Khi bóng cây đa cổ thụ đầu làng hiện ra, lòng em bỗng bồi hồi khó tả. Nơi đây vẫn giữ nguyên vẻ mộc mạc với con đường làng nhỏ hẹp, những ngôi nhà đơn sơ. Cả dòng họ tụ họp đông đủ trước 'Dương gia chi mộ', tiếng chào hỏi, lời thăm nom rộn rã khắp không gian.
Công việc tảo mộ diễn ra trong không khí đầm ấm. Người lớn thì dọn dẹp, sửa sang phần mộ, trẻ nhỏ cũng hăng hái phụ giúp theo cách của mình. Những nén nhang thơm được thắp lên, cùng lời nguyện cầu ông bà phù hộ cho con cháu. Em đứng đó, lặng nhìn khói nhang lan tỏa, lòng đầy xúc động khi nghĩ về công ơn dưỡng dục của tổ tiên.
Buổi sum họp tại nhà bà Tư là bữa tiệc ấm cúng với đủ món ngon dân dã: thịt kho hột vịt béo ngậy, canh chua cua đồng thanh mát... Tiếng cười nói râm ran, những câu chuyện làm ăn, chuyện học hành của con cháu cứ thế trao đổi trong không khí thân tình, gắn bó.
Khi chiều xuống, cả nhà cùng nhau thăm hỏi bà con trong xóm. Dù cuộc sống đã khá giả hơn, những giá trị tinh thần vẫn được gìn giữ nguyên vẹn. Em nhận ra rằng, dù đi đâu về đâu, ngày 20 tháng Chạp hằng năm vẫn là dịp để cả dòng họ sum vầy, tri ân những người đã khuất - những con người một đời lam lũ vì con cháu.

4. Bài văn mẫu lớp 9 xúc động kể về buổi tảo mộ trong tiết Thanh minh - mẫu 6
'Thanh minh trong tiết tháng ba
Lễ là tảo mộ, hội là đạp thanh'
Tiết Thanh minh - nét đẹp văn hóa truyền thống của dân tộc, là dịp để con cháu bày tỏ lòng thành kính với tổ tiên. Hàng năm, cứ vào ngày mùng 3 tháng 3 âm lịch, gia đình tôi lại cùng nhau đi tảo mộ, một kỷ niệm luôn khắc sâu trong tâm trí tôi.
Từ tối hôm trước, mẹ đã chuẩn bị chu đáo nào hương hoa, trái cây, giấy tiền vàng mã. Sáng sớm tinh mơ, khi sương mai còn đọng trên lá, cả nhà tôi đã lên đường. Không khí mùa xuân trong lành, tiếng chim hót ríu ran chào bình minh, những tia nắng đầu ngày len lỏi qua tán cây tạo nên khung cảnh bình yên đến lạ.
Khu nghĩa trang vào tiết Thanh minh trở nên nhộn nhịp khác thường. Từng đoàn người nối nhau mang theo lòng thành kính. Những ngôi mộ được chăm sóc cẩn thận xen lẫn những nấm mồ vắng bóng người thăm viếng. Gia đình tôi đến trước phần mộ ông bà, bày biện lễ vật rồi cùng nhau thắp nén hương thơm. Làn khói hương nghi ngút như cầu nối giữa hai thế giới, gợi nhớ bao kỷ niệm xưa.
Bố dùng cuốc đắp lại nấm mộ, nhổ cỏ dại xung quanh. Mẹ thì ân cần kể cho tôi nghe về cuộc đời của ông bà. Những câu chuyện giản dị mà sâu sắc khiến tôi thêm trân trọng giá trị của gia đình, của nguồn cội. Buổi lễ kết thúc trong không khí trang nghiêm mà ấm áp tình thân.
Qua mỗi mùa Thanh minh, tôi càng thấm thía hơn đạo lý 'uống nước nhớ nguồn' của cha ông. Những giá trị truyền thống tốt đẹp ấy sẽ mãi được gìn giữ và truyền lại cho các thế hệ sau.

5. Bài văn mẫu lớp 9 sâu sắc kể lại kỷ niệm viếng mộ người thân dịp Tết - mẫu 7
Xuân về, đất trời khoác lên mình tấm áo mới. Ánh nắng xuân dịu dàng vương trên từng ngọn cỏ, lấp lánh giữa kẽ lá, rọi vào lòng người những tia sáng ấm áp. Chiều ba mươi Tết, nơi nghĩa trang vốn lạnh lẽo bỗng trở nên ấm cúng lạ thường - có lẽ hơi ấm ấy đến từ hai tiếng "sum vầy" thiêng liêng. Tôi cũng đang tìm về với sum vầy của riêng mình - cuộc đoàn tụ đặc biệt giữa kẻ còn và người đã khuất.
Khói hương nghi ngút quyện cùng tiếng nấc nghẹn ngào. Từng bước chân tôi lướt qua những nấm mộ - có cái mới tinh khôi hoa tươi, có cái cũ kỹ rêu phong. Mỗi ngôi mộ là một cuộn phim đời người cuốn qua tâm trí kẻ tha hương. Rồi tôi đứng trước ngôi mộ ông ngoại - nơi lưu giữ nụ cười hiền hậu trong tấm ảnh chân dung. Nụ cười ấy giờ chỉ còn là ký ức, là nỗi tiếc nuối khôn nguôi của đứa cháu vì mải theo đuổi viễn xứ mà lỡ nhịp tiễn biệt cuối cùng.
Chiều tà, khói nhang quyện vào không trung như những lời xin lỗi muộn màng. Tôi ôm lấy nấm mộ, cảm nhận hơi ấm từ lòng đất như vòng tay ông năm xưa. Đâu đó vang lên khúc hát về kiếp phù sinh, khiến lòng thêm quặn thắt. "Giá như..." - hai chữ bất lực nhất đời người cứ vang vọng trong tâm khảm. Nhưng có lẽ, bài học lớn nhất mùa xuân này chính là nhận ra: hạnh phúc đôi khi chỉ là được nắm tay người thân khi họ còn tại thế.

5. Tản văn xúc động về chuyến viếng mộ người thân ngày Tết - mẫu 8
'Uống nước nhớ nguồn' - nét đẹp văn hóa đã thấm sâu vào tâm thức người Việt. Hàng năm, cứ vào ngày 20 tháng Chạp, gia đình tôi lại cùng nhau đến nghĩa trang thắp nén hương tưởng nhớ ông bà. Một nghi thức thiêng liêng không bao giờ thay đổi.
Trời đất như dịu lại trong cái se lạnh cuối đông. Những lộc non xanh mơn mởn đang đâm chồi dưới nắng xuân ấm áp. Chúng tôi chuẩn bị mọi thứ chu đáo từ tối hôm trước - nào hoa quả, hương đèn, giấy tiền vàng mã. Nghĩa trang yên tĩnh lạ thường, chỉ có tiếng gió xào xạc qua những tán cây.
Hai cây mộc hương bố trồng bên mộ đang nở hoa trắng muốt, tỏa hương thơm ngát. Từng cánh hoa như những lời thầm thì gửi đến ông bà nơi chín suối. Chúng tôi cùng nhau dọn dẹp, lau chùi mộ phần. Mỗi động tác đều chứa đựng biết bao tình cảm.
Khói hương nghi ngút gợi nhớ hình ảnh ông tưới cây mỗi sớm mai, bà chải mái tóc bạc phơ ngoài hiên. Những kỷ niệm ùa về như dòng thác - từ ấm trà xanh bà pha, đến con diều ông làm thuở nhỏ. Lòng tôi chợt thắt lại, nhận ra mình chưa kịp báo hiếu đủ đầy.
Khi những tờ giấy tiền hóa thành tro bụi, tôi hiểu rằng người thân chỉ thực sự ra đi khi bị lãng quên. Ông bà vẫn sống mãi trong tim chúng tôi - qua từng câu chuyện kể, qua từng mùa hoa mộc hương nở.

6. Tản văn cảm động về chuyến viếng mộ người thân ngày Tết - mẫu 9
Khi những cơn gió xuân bắt đầu len lỏi khắp ngõ phố, gia đình em tất bật chuẩn bị cho chuyến tảo mộ truyền thống. Ngày 20 tháng Chạp, theo tục lệ người Kinh, chúng em mang theo hoa quả, nhang đèn đến thăm bà - người đã yên nghỉ ba năm nay.
Con đường đến nghĩa trang ngập tràn sương mai. Những ngôi mộ trắng nằm im lìm dưới tán cây cổ thụ, có ngôi được chăm sóc chu đáo, có ngôi lại hoang vu vì thiếu vắng bàn tay người viếng thăm. Mộ bà em nằm khiêm nhường giữa khu đất rộng, cỏ dại đã mọc um tùm quanh năm.
Cả gia đình cùng nhau dọn dẹp, nhổ từng ngọn cỏ bám chặt vào đất. Từng động tác tỉ mẩn như gửi gắm bao nỗi nhớ thương. Khói hương nghi ngút bay lên, hòa quyện cùng làn sương sớm, tạo nên khung cảnh vừa thiêng liêng vừa xúc động. Trong khoảnh khắc ấy, em như thấy bóng hình bà hiện về với nụ cười hiền hậu năm xưa.
Khi ra về, lòng em trào dâng nỗi niềm khó tả. Những ký ức về bà - người bà tần tảo sớm hôm, người bà dịu dàng kể chuyện cổ tích - cứ ùa về như dòng suối mát. Em hiểu rằng, dù bà đã đi xa, nhưng tình yêu thương bà dành cho cháu con vẫn còn mãi, như hương hoa cúc vàng cứ mỗi độ xuân về lại nở rộ.

7. Hồi ức xúc động về chuyến viếng mộ ông nội ngày Tết - mẫu 10
Ngày 30 Tết, khi tiết trời se lạnh báo hiệu xuân về, gia đình tôi cùng nhau đến nghĩa trang thăm ông nội. Những đóa hướng dương vàng rực - loài hoa ông yêu thích - như những mặt trời nhỏ tỏa sáng quanh mộ. Khói hương nghi ngút quyện cùng những giọt nước mắt lặng lẽ của bà nội. Khoảnh khắc ấy đánh thức trong tôi biết bao kỷ niệm về người ông đã khuất.
Cả gia đình quây quần bên mộ phần, cùng nhau dọn dẹp, cắt tỉa cây cỏ. Từng động tác chăm chút như gửi gắm tình yêu thương. Tôi nhớ như in bàn tay gầy guộc của ông năm xưa tỉ mẩn chăm sóc vườn cây, giờ đây chính tôi tiếp nối công việc ấy. Bữa cơm cúng ông đơn giản nhưng ấm cúng, với đầy đủ món ăn ông từng yêu thích.
Khi những nén nhang dần tàn, tôi hiểu rằng ông vẫn luôn hiện diện trong tim mỗi thành viên gia đình. Những bài học làm người ông dạy, những kỷ niệm ấm áp thuở ấu thơ, tất cả sẽ mãi là hành trang quý giá tôi mang theo suốt cuộc đời. Buổi viếng mộ không chỉ là nghi lễ truyền thống, mà còn là dịp để tôi nhận ra giá trị của tình thân và sự nối tiếp giữa các thế hệ.

8. Tản văn sâu lắng về chuyến thăm mộ người thân dịp Tết - mẫu 11
“Thanh minh trong tiết tháng ba
Lễ là tảo mộ, hội là đạp thanh” - hai câu thơ Nguyễn Du vang vọng tựa lời nhắc nhở về nét đẹp truyền thống. Tôi theo chân gia đình về nơi bà yên nghỉ, lòng dâng trào cảm xúc khó tả. Thiên nhiên khoác áo xuân tươi mới, nắng ấm vuốt ve từng ngọn cỏ, hương đồng gió nội thoảng đưa. Khu mộ địa lặng yên trong làn gió se, những ngôi mộ trắng nằm im lìm như giấc ngủ ngàn thu. Từng nén hương nghi ngút gợi nhớ hình bà năm xưa: bàn tay gầy guộc nướng củ khoai thơm lừng, mái tóc dài phảng phất hương sả, giọng kể chuyện cổ tích ấm áp đêm đông. Tim tôi thắt lại khi nhận ra mình đã lớn khôn, nhưng bà chỉ còn là ký ức...

10. Ghi chép xúc động về hành trình trở lại ngôi mộ thân yêu giữa mùa thanh minh - góc nhìn đầy chất thơ
Xuân về trên từng cánh hoa đào hé nở, đất trời như khoác tấm áo tươi non rực rỡ. Trong không khí sum vầy ngày Tết, gia đình tôi cùng nhau hướng về cội nguồn với chuyến viếng mộ ông bà đầy xúc động. Đêm giao thừa, bên nồi bánh chưng nghi ngút khói, lòng tôi bồi hồi mong chờ khoảnh khắc được trở về nơi chôn nhau cắt rốn.
Sớm mùng một, làn sương mai còn vương trên ngọn cỏ, chúng tôi bước đi giữa khung cảnh xuân tươi mới. Hai bên đường, những cành mai vàng rực rỡ cùng câu đối đỏ tươi như đang reo vui. Nghĩa trang ngập tràn hương khói, tiếng chim hót vang lừng đón chào năm mới. Từng nén hương nghiêng mình trước phần mộ tổ tiên, tôi chợt nhớ những chiều hè xưa được ngồi nghe bà kể chuyện dưới ánh trăng vàng. Giọt nước mắt lăn dài trên má khi nhận ra mình đã lớn khôn mà ông bà chỉ còn trong ký ức...
Chuyến đi ấy đã khắc sâu trong tôi tình yêu gia đình, nỗi nhớ quê hương da diết. Tôi nguyện sẽ sống xứng đáng với truyền thống cha ông, giữ gìn nét đẹp văn hóa dân tộc qua từng mùa xuân về.

11. Hồi ức cảm động về chuyến viếng mộ tổ tiên trong tiết trời xuân ấm áp - góc nhìn đầy chất thơ và triết lý nhân sinh
Trong dòng chảy văn hóa dân tộc, tục tảo mộ ngày Tết tựa như sợi chỉ đỏ xuyên suốt, nối liền quá khứ với hiện tại. Tôi cảm nhận sâu sắc điều ấy trong buổi sáng xuân ấm áp khi cùng cha mẹ về khu mộ dòng họ. Những ngôi mộ nằm im lìm dưới nắng mai vàng nhạt, mỗi ngọn cỏ được nhổ đi, mỗi lớp bụi được lau sạch đều như lời thì thầm với tổ tiên. Hương trầm quyện trong gió xuân, mang theo những lời khấn nguyện chân thành về sức khỏe và bình an. Khoảnh khắc đứng trước di ảnh ông bà, ký ức ùa về như thước phim quay chậm - những chiều hè nghe bà kể chuyện, những sáng tinh mơ theo ông ra đồng. Câu thơ Nguyễn Du vang lên trong tâm trí như lời nhắc nhở về truyền thống 'Uống nước nhớ nguồn' đã thấm sâu vào máu thịt mỗi người con đất Việt.

12. Hành trình trở về với cội nguồn - Những suy ngẫm sâu sắc về giá trị truyền thống qua chuyến tảo mộ đầu năm
Tiết Thanh minh năm ấy đã khắc sâu vào tâm khảm tôi hình ảnh thiêng liêng khi cùng cha mẹ về tảo mộ ông nội. Trời xuân trong vắt, gió nhẹ đưa hương cỏ non thoảng qua như lời thì thầm của đất trời. Ngôi mộ giản dị của ông nằm khiêm nhường giữa những tán cây xanh - di nguyện cuối cùng của một cựu chiến binh từng trải qua bom đạn. Từng động tác tỉ mỉ: nhổ cỏ, quét lá, lau bia mộ... đều trở thành nghi thức đẹp đẽ thể hiện tấm lòng hiếu thảo. Khói hương nghi ngút đánh thức dòng ký ức về người ông kính yêu - người đã truyền cho tôi tình yêu Tổ quốc qua những câu chuyện thời chiến tranh. Giây phút đứng lặng trước di ảnh ông, tôi như nghe văng vẳng tiếng cười hiền hậu năm xưa, và thầm hứa sẽ sống xứng đáng với di sản tinh thần ông để lại.

13. Hồi ức sâu sắc về chuyến tảo mộ ông nội - Những bài học về lòng hiếu thảo và giá trị gia đình qua ngày Tết cổ truyền
Tiếng gà trống báo hiệu ngày 30 Tết đánh thức tôi dậy trong không khí xuân đang tràn ngập khắp ngõ xóm. Hôm nay, tôi cùng bố về đón ông - theo cách riêng của người Việt - bằng chuyến viếng thăm phần mộ giữa cánh đồng quê thân thuộc. Nắng xuân nhảy nhót trên từng ngọn cỏ còn đẫm sương đêm, gió thì thầm những lời xuân thì. Khu mộ dòng họ hiện ra giữa màu xanh bát ngát, nơi ông tôi yên nghỉ sau một đời lam lũ. Từng động tác quét mộ, đặt lễ trở thành nghi thức thiêng liêng chứa đựng cả tấm lòng hiếu kính. Khói hương nghi ngút đánh thức dòng ký ức về người ông kính yêu - người đã dạy tôi bài học 'Đói cho sạch, rách cho thơm' bằng chính cuộc đời mình. Những giọt nước mắt nóng hổi lăn dài khi tôi nhận ra mình đã lớn khôn, nhưng ông thì mãi nằm lại nơi này. Trong khoảnh khắc ấy, tôi hiểu rằng tình yêu ông để lại sẽ mãi là ngọn đèn soi đường cho tôi bước tiếp.

13. Bài văn mẫu kể lại kỷ niệm sâu sắc khi viếng mộ người thân dịp Tết - mẫu 16
Trong văn hóa Việt, cái chết không phải là sự biến mất mà là sự chuyển tiếp sang thế giới khác. Ngôi mộ trở thành tổ ấm mới của người đã khuất, và tục tảo mộ xuân chính là sợi dây kết nối tâm linh giữa hai thế giới. Năm nay, tôi mới thực sự thấu hiểu giá trị nhân văn sâu sắc ẩn chứa trong phong tục truyền thống này.
Khi xuân về, đất trời khoác lên mình sức sống mới, lòng người cũng rộn ràng nhớ về tổ tiên. Theo quan niệm "chết là hết thể xác, tinh anh vẫn còn", việc thăm viếng, chăm sóc phần mộ trở thành cách tri ân đẹp đẽ nhất. Những ngày đầu năm, từng đoàn người nô nức đi tảo mộ, mang theo cả tấm lòng thành kính và ước nguyện an lành.
Chuẩn bị cho buổi lễ, mẹ tôi tỉ mỉ sắm sửa nào hương hoa, xôi gấc, trầu cau... Tất cả đều được chọn lựa kỹ lưỡng, bởi theo mẹ, đồ cúng phải đẹp nhất mới thể hiện hết lòng thành. Lần đầu được phụ giúp chuẩn bị, tôi như được tiếp thêm hiểu biết về nét đẹp văn hóa truyền thống.
Sáng hôm ấy, cả gia đình tôi trở về quê trong làn sương sớm. Cảnh vật mờ ảo dần hiện ra dưới ánh bình minh, từng giọt sương long lanh trên cánh hoa như điểm xuyết cho bức tranh xuân. Đến nghĩa trang, bố mẹ nhanh tay dọn dẹp, trồng thêm những khóm cúc vàng tươi. Tôi chắp tay thành kính, lòng dâng tràn niềm tin vào sự phù hộ của tổ tiên.
Khi nén hương tàn, chúng tôi thắp nhang cho các ngôi mộ xung quanh. Bố ân cần giải thích ý nghĩa sâu xa của tục tảo mộ trong đời sống tâm linh người Việt. Ra về, tro vàng bay theo gió như lời chào vương vấn. Lòng tôi bỗng nhẹ nhàng với nhận thức: người đã khuất vẫn sống mãi trong tim người ở lại, và tảo mộ chính là dịp để âm dương hội ngộ.

14. Bài văn kể về buổi đi thăm mộ người thân đáng nhớ dịp lễ tết - mẫu 1 (Phiên bản tinh chỉnh)
Mùa xuân về mang theo hương sắc mới, cũng là dịp gia đình tôi thực hiện nghi lễ tảo mộ đầy ý nghĩa. Lần đầu tiên được cùng mẹ và chị gái đến viếng mộ ông, tôi đã có những trải nghiệm sâu sắc về tình cảm gia đình và nét đẹp truyền thống.
Bình minh chưa ló dạng, làng quê còn chìm trong màn sương bạc. Tiếng gà gáy xé tan màn đêm, đánh thức chúng tôi chuẩn bị cho chuyến đi. Mẹ khéo léo sắp xếp nào liềm cắt cỏ, hương hoa, giấy tiền vàng mã vào chiếc làn mây đan thủ công. Con đường làng quen thuộc bỗng trở nên lạ lẫm dưới ánh bình minh dịu dàng, hương hoa xuân thoảng trong gió như tiễn bước chân chúng tôi.
Nghĩa trang hiện ra trong làn sương sớm, yên tĩnh và trang nghiêm. Từng động tác dọn dẹp của mẹ và chị đều cẩn trọng, tỉ mỉ như đang chăm sóc cho chính người thân. Tôi chăm chú nhổ từng ngọn cỏ, lau từng vết bụi trên bia mộ, cảm nhận sợi dây vô hình kết nối với người ông chưa từng gặp. Khói hương nghi ngút hòa cùng làn gió xuân mang theo bao nỗi niềm.
Khuôn mặt ông trong tấm ảnh nhỏ nở nụ cười hiền hậu. Dù ký ức về ông chỉ là những mảnh ghép từ lời kể của mẹ, nhưng trái tim tôi vẫn rung lên những xúc cảm lạ kỳ. Câu thơ của Nguyễn Du bỗng vang lên trong tâm trí, như tiếng lòng của biết bao thế hệ:
"Ngổn ngang gò đống kéo lên
Thoi vàng vó rắc tro tiền giấy bay."
Ánh nắng ban mai xua tan sương sớm, cũng như xoa dịu nỗi buồn trong lòng tôi. Buổi tảo mộ không chỉ là nghi lễ, mà còn là cơ hội để tôi hiểu hơn về cội nguồn, về những giá trị gia đình thiêng liêng.

15. Hành trình tảo mộ đáng nhớ - Câu chuyện cảm động về việc thăm viếng người thân dịp Tết (Phiên bản đặc biệt)
Xuân về mang theo nỗi nhớ da diết về người bà đã khuất. Hai năm xa cách, hình bóng bà trong em giờ chỉ còn là những mảnh ký ức mờ nhòa. Chuyến tảo mộ đầu tiên cùng bố mẹ đã khơi dậy trong lòng em biết bao cảm xúc nghẹn ngào.
Đất trời giao mùa, những tia nắng xuân ấm áp xua tan cái lạnh tàn dư của mùa đông. Con đường đất nâu sậm bỗng trở nên lấp lánh dưới ánh ban mai. Những bông lau khẽ đung đưa trong gió như đang thì thầm câu chuyện của đất trời. Bước chân em như chùng lại khi tiến gần đến nơi bà yên nghỉ - nơi mà lòng em vừa khát khao lại vừa e ngại đặt chân tới.
Mẹ cẩn thận bày biện lễ vật: nén hương thơm, bông hoa tươi và những món ăn bà thích khi xưa. Từng động tác nhổ cỏ, lau bia mộ của mẹ đều chứa đựng biết bao tình cảm sâu nặng. Khói hương nghi ngút như nhịp cầu vô hình kết nối hai thế giới.
Khi những nén nhang được thắp lên, ký ức về bà ùa về sống động. Em nhớ như in vòng tay ấm áp, nụ cười hiền hậu và những lời dạy bảo ân cần của bà. Dù không còn hiện hữu trên đời, nhưng bà vẫn sống mãi trong trái tim em như ngọn đèn soi đường. Buổi tảo mộ không chỉ là nghi lễ, mà còn là dịp để thế hệ sau tri ân những người đã khuất, giữ gìn nét đẹp văn hóa truyền thống của dân tộc.

16. Hồi ức mùa xuân - Câu chuyện xúc động về chuyến tảo mộ người thân dịp Tết (Phiên bản đặc biệt)
Những ngày cuối năm, khi gió heo may se lạnh luồn qua kẽ lá, tôi cầm trên tay cuốn sổ liên lạc với dòng chữ "Xếp loại học lực: KHÁ" như một vết cắt vào lòng tự trọng. Lần đầu tiên trong đời học sinh, tôi không thể tự hào khoe thành tích - cũng là lần đầu tiên tôi cảm nhận rõ ràng mùi vị của thất bại. Nhưng có lẽ, nỗi đau lớn nhất là đã thất hứa với vong linh người ông - vị anh hùng mà tôi luôn ngưỡng vọng như một tượng đài bất diệt.
Mùa hè năm ấy, niềm vui đậu vào trường chuyên danh tiếng đã đưa tôi đến Côn Đảo trong chuyến hành trình đặc biệt - thăm mộ ông nội, người chiến sĩ kiên cường không bao giờ khuất phục trước đòn tra tấn của kẻ thù. Hành trình qua hai miền đất nước đã mở ra trước mắt tôi khung cảnh hùng vĩ: những hàng dừa xanh rì bên dòng sông uốn lượn, hòn cù lao cô độc giữa biển khơi, và cuối cùng là Côn Đảo hiện ra với vẻ đẹp kiêu hãnh, khác xa hình ảnh ảm đạm trong những trang sử.
Ngôi mộ ông nằm trên sườn đồi gồ ghề đá, không xi măng cốt thép, chỉ có những tảng đá tự nhiên xếp chồng lên nhau như minh chứng cho sự bất khuất. Ba tôi - người con chỉ được gọi "cha" vỏn vẹn mười năm - đứng lặng trước mộ, vai gầy run nhẹ. Còn tôi, dù chưa từng được ông ôm ấp, vẫn cảm thấy nước mắt trào ra từ sâu thẳm trái tim. Có lẽ đó là tiếng gọi của dòng máu anh hùng đang chảy trong huyết quản.
Chuyến thăm nhà tù Côn Đảo sau đó đã cho tôi hiểu thêm về sự hy sinh của thế hệ cha ông. Từng ô chuồng cọp ẩm thấp, từng vết tích tra tấn dã man đều như đang kể lại câu chuyện về ý chí sắt đá. Nhưng kỳ lạ thay, nơi tàn bạo ấy lại nuôi dưỡng tinh thần đoàn kết và lòng yêu nước vô bờ. Trở lại ngôi mộ đá giản dị của ông, tôi chợt nhận ra mình thật nhỏ bé. Tôi đã thề với lòng sẽ sống xứng đáng với di sản của ông, với dòng máu anh hùng trong huyết quản.
Vậy mà giờ đây, khi nhìn vào kết quả học tập, tôi thấy mình như kẻ phản bội lời thề. Nhưng ông ơi, xin hãy tin cháu một lần nữa! Ngoài kia, nụ mai vàng đang e ấp nở - điều kỳ diệu đến sau một năm im lìm. Có lẽ, đây chính là thông điệp của mùa xuân: sau mỗi thất bại luôn có cơ hội để bắt đầu lại.

Có thể bạn quan tâm

Cửa hàng Tripi tại số 1B Thích Quảng Đức, Phường 03, Quận Phú Nhuận chính thức khai trương vào ngày 27/11/2020, mở ra một không gian mua sắm mới mẻ và tiện ích.

Top 10 địa chỉ mua giỏ quà Tết cao cấp nhất tại Nghệ An

Top 10 tác phẩm điện ảnh đỉnh cao của đạo diễn Shinkai Makoto

Cách làm kẹo dẻo gấu ngâm vodka độc đáo

Bí Quyết Chế Biến Thịt Gà Thơm Ngon
