15 câu chuyện sâu sắc về Bác Hồ cùng những bài học nhân văn đáng suy ngẫm
Nội dung bài viết
1. Thời gian - tài sản vô giá không thể đong đếm
Năm 1945, trong buổi lễ tốt nghiệp khoá V Trường huấn luyện cán bộ, Bác Hồ nghiêm khắc nhắc nhở: "Giấy mời ghi 8 giờ, thế mà 8 giờ 10 vẫn còn nhiều người chưa tới. Thời gian quý giá lắm, phải tôn trọng giờ giấc". Trong kháng chiến chống Pháp, vị tướng đến họp muộn 15 phút vì mưa lũ, Bác nhẹ nhàng chỉ rõ: "Làm tướng mà chậm trễ, bộ đội sẽ hiệp đồng sai lệch. Thiếu phương án dự phòng là đánh mất chủ động".
Một lần khác, khi cán bộ đến họp muộn 10 phút, Bác tính: "10 phút của chú phải nhân lên 500 người đang chờ". Năm 1953, Bác vượt mưa lớn đến thăm lớp chỉnh huấn trí thức đúng giờ, nói: "Thà mấy chúng tôi ướt còn hơn cả lớp chờ uổng công". Suốt đời, Bác chưa để ai phải chờ mình - bài học về tôn trọng thời gian được thể hiện nhất quán trong từng hành động.
Bài học đúc kết:
- Thời gian qua đi không lấy lại được, quý hơn mọi của cải vật chất. Tiết kiệm thời gian thể hiện ở việc: lập kế hoạch chi tiết, làm việc ngăn nắp, chuẩn bị chu đáo trước giờ học/họp, tôn trọng giờ giấc của tập thể. Đó là văn hoá ứng xử văn minh, thể hiện trách nhiệm với bản thân và cộng đồng.

2. Nghệ thuật ứng xử: Khi nóng giận cũng như nước sôi
Trong những ngày đầu kháng chiến chống Pháp, có vị cán bộ Trung đoàn nổi tiếng với tính cách nóng nảy, thường quát mắng chiến sĩ. Điều đặc biệt, ông từng là người bảo vệ Bác trong thời kỳ hoạt động cách mạng ở nước ngoài.
Nhận được phản ánh của nhân dân, Bác đã khéo léo sắp xếp một cuộc gặp đặc biệt. Dù vị cán bộ đến sớm, Bác vẫn yêu cầu để ông đợi đến giữa trưa mới được vào. Trời hè nắng gắt, vị cán bộ mồ hôi nhễ nhại khi bước vào phòng.
Trên bàn, Bác chuẩn bị hai ly nước: một ly nóng bốc khói, một ly nước mát. Bác mời uống ly nước nóng trước. Khi vị cán bộ từ chối vì quá nóng, Bác nhẹ nhàng chỉ ra bài học: "Nước nóng khó uống, cũng như khi nóng giận, lời nói khó nghe, khó tiếp thu".
Triết lý ứng xử:
- Câu chuyện là minh chứng cho nghệ thuật giáo dục tinh tế của Bác. Sự nóng giận như ly nước sôi - khó tiếp nhận, dễ làm tổn thương. Ngược lại, thái độ điềm tĩnh, ôn hòa như ly nước mát - dễ đón nhận, dễ thấu hiểu. Bài học này nhắc nhở chúng ta luôn giữ tâm thế bình tĩnh trong mọi tình huống, bởi lời nói trong cơn giận dữ có thể trở thành vết thương khó lành trong lòng người khác.

3. Triết lý sống giản dị qua đôi dép Bác Hồ
Đôi dép lốp giản dị của Bác trở thành biểu tượng cho lối sống thanh cao, tiết kiệm. Được tạo từ lốp xe quân sự Pháp năm 1947, đôi dép theo Bác vượt núi băng rừng, từ Việt Bắc đến Ấn Độ xa xôi. Bác ví đó là "đôi hài vạn dặm" trong cổ tích, đi khắp nẻo đường cách mạng.
Dù các chiến sĩ nhiều lần muốn thay dép mới, Bác vẫn kiên quyết: "Còn dùng được". Khi bí mật bị giấu dép trên chuyến bay sang Ấn Độ, Bác ân cần giải thích: "Nhân dân ta còn khó khăn, dép cao su với tất mới đã là đủ lịch sự".
Đến năm 1960, đôi dép "thâm niên" vẫn đồng hành cùng Bác trong chuyến thăm đơn vị hải quân. Khi quai dép tuột vì đông người, Bác vui vẻ nhờ chiến sĩ sửa lại, rồi giảng giải: "Tiết kiệm không phải là keo kiệt, mà là biết trân trọng từng đồng bạc, hạt gạo của nhân dân".
Triết lý sống đẹp:
- Đôi dép lốp không đơn thuần là vật dụng, mà là bài học về đức tính giản dị, tiết kiệm của người cách mạng. Bác dạy chúng ta rằng: sang trọng không nằm ở vật chất bên ngoài, mà ở phẩm chất bên trong. Sự thanh cao thực sự tỏa ra từ tấm lòng vì dân, vì nước, từ lối sống "cần, kiệm, liêm, chính" gương mẫu.

4. Ba chiếc ba lô - Bài học về sự công bằng
Giữa núi rừng Việt Bắc, mỗi chuyến công tác của Bác là bài học về sự công bằng. Khi hai đồng chí định mang hộ ba lô, Bác ôn tồn chỉ bảo: "Leo núi ai chẳng mệt, chia đều đồ vật mới công bằng". Sau khi kiểm tra và phát hiện ba lô mình nhẹ nhất, Bác nghiêm khắc nói: "Chỉ có lao động thực sự mới mang lại hạnh phúc".
Bác buộc mọi người phải san đều đồ vật vào cả ba ba lô. Hành động giản dị ấy thể hiện triết lý sống sâu sắc: người lãnh đạo phải gương mẫu trong lao động, không đặc quyền đặc lợi. Bác từng tâm sự: "Dễ tạo uy nhưng khó xây tín", và chính sự công bằng đã giúp Bác có được niềm tin yêu của nhân dân.
Triết lý lãnh đạo:
- Câu chuyện dạy ta bài học về sự bình đẳng trong lao động. Người lãnh đạo chân chính không phải là người hưởng đặc quyền, mà là người biết san sẻ khó khăn với đồng đội. Đó là cách xây dựng niềm tin bền vững, là cốt cách của người cách mạng chân chính - "mình vì mọi người, mọi người vì mình".

5. Hành trình tự học của Bác Hồ - Vượt lên mọi gian khó
Năm 1911, khi đặt chân đến Pháp với hai bàn tay trắng, rào cản ngôn ngữ trở thành thử thách đầu tiên Bác phải vượt qua. Quyết tâm "nhất định phải học cho kỳ được", Bác đã biến mọi khoảnh khắc thành cơ hội học tập - từ việc nhờ lính trên tàu dạy chữ, đến việc ghi chép từ mới mỗi tối.
Bác không ngừng nâng cao trình độ bằng cách gửi bài cho các báo Pháp và nhờ biên tập viên sửa lỗi. Mỗi bài báo đăng là một bước tiến mới. Đến năm 1922, từ người học trò nghèo khó, Bác đã trở thành chủ bút tờ báo quốc tế "Người cùng khổ" viết bằng ba thứ tiếng, tự tay thực hiện mọi công đoạn từ biên tập đến phát hành.
Triết lý học tập:
- Hành trình tự học của Bác là minh chứng cho sức mạnh của ý chí và phương pháp. Bác dạy chúng ta rằng: tri thức không tự đến, mà phải "tầm sư học đạo" từ cuộc sống; học phải đi đôi với hành; biến khó khăn thành động lực. Đó chính là kim chỉ nam cho tinh thần học tập suốt đời mà thế hệ hôm nay cần noi theo.

6. Đôi bàn tay vàng - Khởi nguồn hành trình vĩ đại
Năm 1911, chàng thanh niên Nguyễn Tất Thành 21 tuổi đã hỏi người bạn: "Anh có yêu nước không?" Khi nhận được câu trả lời khẳng định, Bác đề nghị: "Chúng ta hãy ra nước ngoài xem họ làm thế nào rồi về giúp đồng bào". Người bạn lo lắng: "Nhưng lấy đâu ra tiền?". Bác giơ hai bàn tay lên: "Tiền đây! Chúng ta sẽ làm bất cứ việc gì để sống và đi".
Dù người bạn không dám đi cùng, Bác vẫn một mình bước lên tàu viễn dương, bắt đầu hành trình 30 năm tìm đường cứu nước. Từ phụ bếp đến quét tuyết, bằng chính đôi tay lao động, Bác đã đi khắp năm châu, tích lũy tri thức để tìm ra con đường giải phóng dân tộc.
Triết lý hành động:
- Câu chuyện đôi bàn tay là minh chứng cho tinh thần "dám nghĩ dám làm" của Bác. Khởi đầu từ hai bàn tay trắng, bằng ý chí sắt đá và lao động không mệt mỏi, Bác đã biến ước mơ giải phóng dân tộc thành hiện thực. Bài học này nhắc nhở chúng ta rằng: không có ước mơ nào quá lớn nếu dám bắt đầu từ những hành động nhỏ, và chính lao động chân chính sẽ mở ra mọi cánh cửa.

7. Chữ tín - Bài học từ chiếc vòng bạc
Giữa núi rừng Pác Pó, một câu chuyện cảm động về tấm lòng Bác Hồ đã trở thành bài học quý giá về chữ tín. Trước chuyến đi xa, em bé ngây thơ níu tay Bác: "Bác về mua cho cháu chiếc vòng bạc nhé!". Dù bận trăm công nghìn việc, Bác vẫn ân cần hứa sẽ mang về món quà nhỏ.
Hai năm sau, khi trở lại, giữa niềm vui đón tiếp của mọi người, Bác bất ngờ lấy từ túi ra chiếc vòng bạc sáng loáng trao tận tay cô bé - giờ đã lớn khôn. Ánh mắt ngỡ ngàng và giọt nước mắt xúc động của em đã làm cảm động tất cả. Bác giải thích: "Đã hứa là phải làm, đó là chữ tín. Giữ được niềm tin của người khác mới là điều quý giá nhất".
Triết lý sống:
- Câu chuyện nhỏ nhưng chứa đựng bài học lớn về đạo đức làm người. Chữ tín không phân biệt lớn nhỏ, từ lời hứa với trẻ thơ đến những cam kết quan trọng. Như ca dao xưa: "Nói lời phải giữ lấy lời". Một lần thất tín là vạn lần mất tin. Bác đã dạy chúng ta rằng: uy tín được xây bằng hành động chứ không phải lời nói, và phẩm giá con người được đo bằng sự trung thực, tôn trọng lời hứa dù trong hoàn cảnh nào.

8. Tình yêu thương vô bờ Bác dành cho thiếu nhi
Mùa xuân năm 1963, trong chuyến công tác, Bác dừng chân nghỉ tại một ngọn đồi xanh mát. Giữa khung cảnh thiên nhiên yên bình, tiếng cười trẻ thơ bỗng vang lên ríu rít. Hàng chục em nhỏ cầm cào cỏ, xách rổ rau ùa đến vây quanh Bác với ánh mắt háo hức.
Bác ân cần trò chuyện: "Các cháu đều đi học cả chứ? Học có giỏi không?". Những câu trả lời trong trẻo vang lên: "Dạ, chúng cháu ngoan ạ!". Rồi không cần bảo, các em đồng thanh hát vang bài "Ai yêu Bác Hồ Chí Minh". Giữa đất trời bao la, vị lãnh tụ vĩ đại trở thành người nhạc trưởng của dàn đồng ca thiếu nhi.
Trước khi chia tay, Bác căn dặn: "Bác mong các cháu học chăm, vâng lời thầy cô". Khoảnh khắc ấy đã trở thành bài học sâu sắc về tình yêu thương vô điều kiện Bác dành cho thế hệ măng non.
Thông điệp yêu thương:
- Câu chuyện là minh chứng cho tình cảm đặc biệt Bác dành cho thiếu nhi - những chủ nhân tương lai của đất nước. Bác dạy chúng ta rằng: trẻ em cần được yêu thương, quan tâm và giáo dục chu đáo. "Trẻ em như búp trên cành" - cần được chăm sóc để lớn khôn. Tình yêu của Bác với thiếu nhi là bài học về sự quan tâm, trách nhiệm với thế hệ kế tiếp.

9. Trái tim Bác Hồ - Một đời vì nhân dân
Những ngày đoàn anh hùng miền Nam ra thăm miền Bắc, Bác Hồ chăm sóc từng người như người cha lo cho đàn con. Bác dặn tôi - người phụ trách chăm sóc đoàn: "Cô phải chăm sóc thật tốt, đừng để ai ốm đau". Khi đồng chí Huỳnh Văn Đảnh bị sốt rét, Bác gọi tôi lên hỏi thăm tận tình. Bác căn dặn: "Phải chú ý chế độ ăn uống, chọn món ăn hợp khẩu vị quê hương để các anh chị ăn được nhiều".
Bác xót xa khi thấy anh hùng Trần Dưỡng gầy đi, xúc động khi nghe kể về quê hương nghèo khó của anh Vai. Bác nói: "Thống nhất rồi Bác sẽ vào Nam, nhất định sẽ về thăm quê cháu Vai". Tình cảm ấm áp của Bác khiến chị Tạ Thị Kiều thổ lộ: "Càng gần Bác, càng thấy Bác thương dân miền Nam vô hạn".
Tình yêu thương vô bờ:
- Câu chuyện thể hiện tấm lòng bao la của Bác dành cho đồng bào miền Nam - nơi "đi trước về sau" trong cuộc kháng chiến trường kỳ. Như nhà thơ Tố Hữu viết: "Bác nhớ miền Nam nỗi nhớ nhà/Miền Nam mong Bác nỗi mong Cha". Tình cảm thiêng liêng ấy là động lực tinh thần to lớn cho cả dân tộc.

10. Nghĩa tình sâu nặng - Bác Hồ với thương binh, liệt sĩ
Ngày 10/3/1946, trong thư gửi đồng bào Nam Bộ, Chủ tịch Hồ Chí Minh viết: "Tôi xin kính cẩn cúi chào vong linh các anh hùng đã hy sinh vì nước". Tình cảm sâu nặng ấy đã thôi thúc Người đề xuất chọn ngày 27/7 làm Ngày Thương binh Liệt sĩ - ngày kỷ niệm trong nước đầu tiên của nước Việt Nam mới.
Trong thư gửi Ban tổ chức, Bác viết: "Khi Tổ quốc lâm nguy, ai là người xung phong trước hết? Đó là những chiến sĩ nay đã thành thương binh". Bác nhấn mạnh: "Thương binh là những người đã hy sinh xương máu để bảo vệ Tổ quốc, đồng bào phải mãi mãi ghi nhớ công ơn đó".
Không chỉ kêu gọi, Bác tự nguyện hiến tặng áo lụa, một tháng lương và bữa ăn của mình cùng toàn thể nhân viên Phủ Chủ tịch để ủng hộ thương binh. Năm 1948, trong nỗi xót xa vô hạn, Bác viết: "Những người con yêu quý đã dùng xương máu đắp thành bức tường đồng bảo vệ Tổ quốc. Giờ đây, bao gia đình mất đi người thân, bao đứa trẻ trở thành mồ côi".
Triết lý nhân văn:
- Bác dạy chúng ta rằng: "Uống nước nhớ nguồn" không phải là khẩu hiệu suông mà phải bằng hành động thiết thực. Sự hy sinh của thương binh, liệt sĩ là vĩnh viễn, nên sự tri ân của chúng ta cũng phải trường tồn. Đó là đạo lý "Đền ơn đáp nghĩa" sâu sắc nhất, là cốt cách làm người của dân tộc Việt Nam.

11. Bác Hồ với chiến sĩ người dân tộc - Tình đoàn kết keo sơn
Bác Hồ luôn dành tình cảm đặc biệt cho các chiến sĩ người dân tộc - những người vượt qua nhiều khó khăn hơn để tham gia cách mạng. Anh hùng La Văn Cầu (dân tộc Tày) không bao giờ quên bữa cơm đạm bạc với rau cỏ, thịt gà do chính tay Bác nuôi trồng. Bác ân cần hỏi thăm mẹ Cầu, gửi quà và dặn cán bộ tạo điều kiện để anh về thăm nhà.
Năm 1964, khi tiếp đoàn đại biểu Mặt trận Dân tộc Giải phóng miền Nam, Bác đứng đợi sẵn ngoài sân, ôm hôn thắm thiết từng người. Thấy chị Choáng Kring Thêm (dân tộc Cà Tu) mặc trang phục truyền thống, Bác vui mừng: "Cháu đúng là con gái Cà Tu, giữ được bản sắc dân tộc". Trước những giọt nước mắt xúc động của các nữ chiến sĩ, Bác dịu dàng khuyên: "Gặp Bác phải vui chứ".
Triết lý đoàn kết:
- Câu chuyện thể hiện tầm nhìn chiến lược của Bác về đại đoàn kết dân tộc. Bác dạy chúng ta rằng: sức mạnh Việt Nam nằm ở sự gắn bó giữa 54 dân tộc anh em. Tình yêu thương của Bác dành cho đồng bào dân tộc thiểu số là bài học về sự quan tâm, chăm lo đặc biệt đối với những người chịu nhiều thiệt thòi, góp phần xây dựng khối đại đoàn kết toàn dân tộc vững chắc.

12. Nỗi nhớ khôn nguôi - Bác Hồ với thiếu niên dũng sĩ miền Nam
Tháng 12/1968, các dũng sĩ thiếu niên miền Nam đang học tập ở Tả Ngạn bất ngờ được đón về Hà Nội. Khi bước vào Phủ Chủ tịch, các em vỡ òa hạnh phúc khi thấy Bác Hồ và Bác Tôn Đức Thắng đang ngồi chờ. Bữa cơm đạm bạc với rau cỏ nhưng ấm áp tình thương, khi Bác ân cần gắp thức ăn cho em Nết nhỏ nhất. Sau bữa ăn, mỗi em nhận được món quà ý nghĩa: bông hồng, trái cây và sách 'Người tốt việc tốt'. Khi các em thắc mắc về lý do được gặp, Bác trả lời đầy xúc động: 'Hai Bác nhớ các cháu nên gọi về thăm'. Lời nói giản dị ấy khiến những dũng sĩ nhỏ không cầm được nước mắt.
Tình yêu thương vô bờ:
- Câu chuyện khắc họa hình ảnh vị lãnh tụ dù bận trăm công nghìn việc vẫn dành tình cảm đặc biệt cho thế hệ măng non. Như trong thư gửi học sinh năm 1945, Bác từng viết: 'Non sông Việt Nam có trở nên tươi đẹp hay không... chính là nhờ một phần lớn ở công học tập của các em'. Tình yêu đó xuất phát từ tầm nhìn chiến lược: đầu tư cho trẻ em là đầu tư cho tương lai dân tộc.

13. Bài học đoàn kết từ chiếc đồng hồ Bác Hồ
Mùa thu năm 1954, Bác Hồ đã dùng chiếc đồng hồ quả quýt - món quà quốc tế quý giá - để dạy bài học sâu sắc về tinh thần đoàn kết. Tại hội nghị rút kinh nghiệm cải cách ruộng đất ở Hà Bắc, khi thấy cán bộ phân tán vì mong muốn về Hà Nội, Bác giơ chiếc đồng hồ lên hỏi: "Bỏ đi một bộ phận có được không?". Khi mọi người đồng thanh "Không được", Bác giảng giải: "Mỗi bộ phận như một nhiệm vụ cách mạng, đều quan trọng như nhau".
Câu chuyện tưởng chừng đơn giản ấy được Bác nhắc lại nhiều lần: khi thăm đơn vị pháo binh chuẩn bị duyệt binh chiến thắng Điện Biên, khi nói chuyện với sinh viên Đại học Nông Lâm. Bác dạy rằng dù là kim đồng hồ chạy nhanh hay bánh răng âm thầm bên trong, mỗi bộ phận đều có vai trò không thể thay thế. "Xã hội cũng vậy, không nghề nào cao sang hơn nghề nào", Bác ân cần khuyên các kỹ sư tương lai.
Triết lý đoàn kết:
- Bài học từ chiếc đồng hồ của Bác vẫn vẹn nguyên giá trị: Một tập thể mạnh là khi mỗi thành viên ý thức được vị trí, trách nhiệm của mình, cùng phối hợp nhịp nhàng như các bộ phận trong cỗ máy. Sự đoàn kết ấy chính là nền tảng cho mọi thành công, như Bác từng nói: "Đoàn kết, đoàn kết, đại đoàn kết; Thành công, thành công, đại thành công".

14. Chiếc áo ấm - Hơi ấm tình thương của Người
Đêm đông năm 1951 tại bản Ty, giữa cơn mưa lạnh giá, Bác Hồ bất chợt xuất hiện bên người chiến sĩ đang đứng gác. Nhìn thấy anh lính ướt át trong manh áo mỏng, Bác ân cần hỏi: "Chú không có áo mưa sao?". Một tuần sau, 12 chiếc áo dạ ấm áp - chiến lợi phẩm quý giá - được chuyển tới tay các chiến sĩ theo lệnh của Bác.
Khi thấy người lính mặc chiếc áo mới, Bác mỉm cười hài lòng: "Hôm nay chú có áo mới rồi". Nhưng đau đáu trong lòng người chiến sĩ là hình ảnh Bác vẫn khoác chiếc áo bông cũ mỏng manh. "Hơi ấm từ chiếc áo Bác cho đã truyền thêm sức mạnh cho chúng tôi", anh xúc động nhớ lại.
Triết lý yêu thương:
- Câu chuyện giản dị mà thấm thía về tấm lòng người cha già dân tộc. Bác dạy chúng ta bài học về sự quan tâm, chăm lo từ những điều nhỏ nhất. Một chiếc áo ấm không chỉ sưởi ấm cơ thể người lính, mà còn là ngọn lửa thắp lên tình yêu thương vô bờ bến trong trái tim mỗi người dân Việt.

15. Triết lý sống tiết kiệm từ những điều nhỏ nhất
Những năm cuối đời, dù sức khỏe giảm sút, Bác Hồ vẫn giữ nguyên nếp sống tiết kiệm. Khi Thông tấn xã gửi bản tin in một mặt, Bác phê bình là lãng phí giấy. Dù bản tin in hai mặt khó đọc, Bác vẫn kiên trì xem. Đến năm 1969, khi mắt yếu đi, được nhận bản tin in một mặt, Bác luôn giữ lại phần giấy trắng để tái sử dụng - chính trên mặt sau tờ tin này, Người đã viết lại đoạn mở đầu bản Di chúc lịch sử.
Tháng 7/1969, Bộ Chính trị đề xuất tổ chức 4 ngày lễ lớn, trong đó có sinh nhật Bác. Đọc báo xong, Bác thẳng thắn phản đối: "Nên dùng giấy mực, tiền bạc đó in sách giáo khoa cho học sinh, khỏi lãng phí". Lời dạy ấy thể hiện triết lý sống sâu sắc: tiết kiệm không phải là keo kiệt mà là biết ưu tiên điều thiết thực cho tương lai đất nước.
Bài học đạo đức:
- Câu chuyện nhỏ mà lớn này dạy chúng ta bài học về lối sống tiết kiệm từ những việc nhỏ nhất: tắt đèn khi không dùng, tận dụng từng tờ giấy,... như Bác từng làm. Đó không chỉ là tiết kiệm vật chất mà còn là văn hóa ứng xử với tài nguyên quốc gia, là biểu hiện của tinh thần "cần, kiệm, liêm, chính" mà mỗi người cần học tập và làm theo.

Có thể bạn quan tâm

Cùng Tripi khám phá những dòng dao cạo râu Gillette đỉnh cao, mang đến trải nghiệm cạo râu vượt trội và sự thoải mái cho phái mạnh.

Quả táo chứa một bộ phận nguy hiểm mà không phải ai cũng biết, và cần phải loại bỏ để tránh nguy cơ.

Những cách trang trí dĩa cơm giúp bé hào hứng và ăn ngon miệng hơn

Top 3 trung tâm Anh ngữ cho trẻ em chất lượng và uy tín hàng đầu tại Quận 8, TP.HCM

Gia vị nêm sẵn Thiên Thành sẽ mang đến hương vị thơm ngon, đậm đà, chuẩn vị truyền thống cho mọi món ăn của bạn.
