Top 10 bài văn cảm xúc sâu sắc và ý nghĩa nhất về người thân trong gia đình dành cho học sinh lớp 7
Nội dung bài viết
1. Bài văn cảm nhận về tình cha đầy xúc động
Bài văn cảm nhận sâu sắc về người cha
Người ta thường ví tấm lòng của người cha như một tuyệt tác kỳ diệu của tạo hóa, là biểu tượng của tình yêu thương thiêng liêng và cao quý. Tôi luôn trân trọng và biết ơn khi có một người cha đáng kính, một người hùng thầm lặng trong cuộc đời mình.
Cha tôi, dù tuổi đời đã ngoài bốn mươi nhưng gánh nặng cuộc sống dường như đã làm cha già hơn, với mái đầu bạc phơ và làn da rám nắng vững chãi. Dáng cha hơi đậm nhưng nhanh nhẹn, bờ vai rắn chắc là điểm tựa vững vàng mà tôi luôn tin tưởng. Đôi mắt cha dịu dàng chứa đựng biết bao yêu thương, khuôn mặt phúc hậu với vầng trán cao thể hiện trí tuệ và sự thông minh.
Dù không phải người trí thức hay giàu có, cha tôi – một công nhân lao động bình dị – luôn lo lắng cho tôi từng bữa ăn, trang phục, học hành mà không để tôi phải thiếu thốn điều gì. Tôi thầm cảm động khi biết rằng cha ít khi mua cho mình những bộ quần áo mới, nhưng luôn ưu tiên dành điều tốt nhất cho con cái. Những sự hy sinh thầm lặng ấy khiến tôi ngày càng thêm kính trọng và yêu thương cha.
Tuổi thơ tôi lớn lên trong vòng tay ân cần của cha, những món quà nhỏ bé, những lời khuyên sâu sắc và sự lắng nghe chân thành luôn là điểm tựa vững chắc để tôi vượt qua mọi khó khăn. Cha không chỉ là người cha mà còn là người thầy đầu tiên dạy tôi về đạo đức, cách sống, cách đối nhân xử thế bằng chính những hành động, cách sống mẫu mực của mình.
Gia đình tôi giàu có về tình cảm, đó chính là món quà quý giá nhất mà cha đã góp phần vun đắp. Cha luôn sẵn sàng chia sẻ, giúp đỡ mẹ và giữ gìn tổ ấm với lòng hi sinh vô bờ bến. Dù có những lúc mệt mỏi, lo toan, cha vẫn giữ nụ cười trên môi để mang lại niềm vui và sự bình yên cho mọi người.
Cha là người hiền hòa, dễ gần, được mọi người trong xóm quý mến vì tính cách thân thiện và tấm lòng rộng mở. Sự kiên nhẫn, hòa nhã trong cách cư xử của cha là bài học quý giá mà tôi luôn khâm phục và ghi nhớ.
Tôi nguyện sẽ dùng cả cuộc đời mình để đền đáp tình yêu thương ấy bằng việc học tập chăm chỉ, rèn luyện đạo đức và trở thành người con hiếu thảo, một công dân có ích cho xã hội. Trong mắt tôi, cha chính là người hùng vĩ đại, là thần tượng trọn đời không gì có thể thay thế.


2. Bài văn cảm nhận về người mẹ thân thương
Bài văn cảm nghĩ về mẹ của em số 1
“Công cha như núi Thái Sơn,
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra,
Một lòng thờ mẹ kính cha,
Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con.”
Cha mẹ là người quan trọng nhất trong cuộc đời mỗi con người. Vì thế, tôi luôn dành trọn yêu thương và lòng biết ơn sâu sắc cho mẹ.
Bố tôi là bộ đội, thường xuyên xa nhà công tác, nên mẹ chính là người đồng hành gần gũi và chăm sóc tôi nhiều nhất. Mẹ năm nay bốn mươi tuổi, khuôn mặt hiền hậu, làn da trắng hồng hào và đôi bàn tay nhỏ nhắn chai sạn bởi công việc. Giọng nói mẹ nhẹ nhàng, ấm áp, mái tóc dài đen mượt càng làm mẹ thêm duyên dáng.
Mẹ là giáo viên, dù bận rộn nhưng luôn dành thời gian chăm sóc và quan tâm đến hai chị em tôi. Mọi việc trong gia đình đều do mẹ đảm đương, từ nấu nướng đến dọn dẹp. Khi bố về, cả gia đình quây quần bên mâm cơm mẹ nấu, cảm giác ấm áp và hạnh phúc tràn ngập trong tim.
Tôi đã có nhiều kỷ niệm đẹp bên mẹ: những buổi chiều cuối tuần cùng vào bếp, vừa làm vừa trò chuyện vui vẻ; những chuyến đi chơi xa mẹ chuẩn bị tỉ mỉ; những lúc tôi ốm đau mẹ chăm sóc từng li từng tí, thức trắng đêm bên giường tôi. Tất cả đã giúp tôi hiểu hơn về tình yêu và sự hy sinh lớn lao của mẹ.
Tình mẹ rộng lớn như biển cả mênh mông. Từ sâu thẳm trái tim, tôi gửi đến mẹ lời tri ân và yêu thương chân thành nhất, mong mẹ luôn khỏe mạnh, hạnh phúc bên gia đình.


3. Bài văn cảm nhận sâu sắc về tình cảm dành cho chị gái
Gia đình là tổ ấm ấm áp nhất trên thế gian này, nơi chúng ta luôn có những người thân yêu chia sẻ niềm vui và khó khăn. Người mà em quý mến nhất chính là chị gái – người bạn đồng hành suốt tuổi thơ và cả tương lai. Mỗi lần nghĩ về chị, lòng em lại tràn ngập niềm vui dịu dàng, sâu lắng.
Chị gái em hiện đang học lớp 9, tuổi mười lăm trăng tròn, chững chạc và dịu dàng. Khuôn mặt trái xoan với đôi mắt sáng long lanh, dáng người cao mảnh mai khỏe khoắn. Mẹ em thường nói chị Hai là tấm gương sáng về chiều cao và sức khỏe, nhờ niềm đam mê bơi lội và lối sống lành mạnh. Chị ít nói nhưng luôn suy nghĩ thấu đáo trước khi phát ngôn, điều này khiến chị được ông bà, ba mẹ rất yêu quý. Những lúc chị cười nhìn em với ánh mắt trìu mến, em cảm nhận được tình cảm sâu sắc chị dành cho em. Chị luôn nhường nhịn, bao dung với em bởi chị hiểu rằng em còn nhỏ và cần sự che chở.
Những ký ức tuổi thơ của hai chị em thật ngọt ngào. Em vẫn nhớ lần bị lạc chợ, giữa đám đông xa lạ, em hoảng sợ khóc nức nở, thì chị Hai như thiên thần xuất hiện, gọi em bằng giọng thiết tha, đem lại sự bình yên và vững chãi. Chị không chỉ là người chị mà còn là người bạn, người bảo vệ, luôn chăm sóc và ru em vào giấc ngủ bằng những câu hát ngô nghê, trong trẻo. Tình cảm chị dành cho em lớn lao biết bao khi chị che mưa nắng, chia sẻ niềm vui nhỏ bé, kể chuyện cổ tích hay nhẹ nhàng nhắc nhở em học tập.
Chị gái em không chỉ hiền dịu mà còn rất chăm chỉ học tập, luôn dẫn đầu lớp và đạt thành tích cao, đặc biệt trong môn ngoại ngữ. Chị say mê tự học tiếng Anh qua phim ảnh, mạng internet và giao tiếp với người nước ngoài, khiến em vô cùng ngưỡng mộ. Giải Ba học sinh giỏi Văn cấp thành phố vừa qua là minh chứng cho sự cố gắng và tài năng của chị. Em luôn lấy chị làm tấm gương sáng để phấn đấu, biết rằng mình may mắn có một người chị vừa giỏi giang lại tận tâm bên cạnh.
Em mong chị Hai mãi thành công và hạnh phúc. Sự cần cù, khiêm nhường và tâm huyết trong học tập của chị sẽ giúp chị tiến xa hơn trong cuộc sống. Tình cảm chị em sẽ mãi bền chặt, là ngọn nguồn ấm áp trong mái nhà thân thương mà em trân quý vô cùng.

4. Bài văn cảm nhận sâu sắc về tình cảm dành cho anh trai
Bài làm 1
“Dân gian có câu ca dao:
Anh em như thể tay chân,
Rách lành đùm bọc, đỡ đần có nhau.”
Với một cô em gái như em, tình cảm dành cho người anh trai càng trở nên thiêng liêng và sâu sắc hơn bao giờ hết. Hôm nay, em xin gửi gắm những tình cảm chân thành nhất về người anh trai em vô cùng yêu quý.
Anh trai em năm nay đã mười chín tuổi, lớn hơn em bảy tuổi. Anh hiện là sinh viên đại học nhưng vẫn luôn dành trọn tình thương quan tâm đến em. Anh có vóc dáng cao ráo, tính cách hiền hòa và rất chiều chuộng em gái nhỏ. Mẹ em từng lo lắng rằng sự cưng chiều quá mức của anh sẽ làm em sinh hư, nhưng anh chỉ mỉm cười rồi nhẹ nhàng vuốt mái tóc em. Mẹ biết dù có nói thế nào, tình cảm ấy cũng khó mà thay đổi được.
Dù anh đã đi học xa nhà được hai năm, em vẫn nhớ anh từng ngày và thường xuyên gọi điện trò chuyện cùng anh. Có những lúc nghe giọng anh mệt mỏi, em vẫn cảm nhận được sự kiên nhẫn và yêu thương vô bờ bến từ anh. Khi còn ở nhà, em đã quen với sự quan tâm đó nên xem như điều tất yếu, nhưng giờ đây, mỗi kỷ niệm bên anh đều trở nên quý giá. Anh chính là người thầy tận tâm giúp em vượt qua những bài tập khó khăn.
Khi cả nhà vắng nhà, anh kiên nhẫn cùng em xem những bộ phim hoạt hình mà anh chẳng thích chút nào chỉ để tạo niềm vui cho em. Mỗi lần em nghịch ngợm bị mẹ mắng hay gặp khó khăn trong học tập, anh lại là người an ủi, vỗ về, dỗ dành em bằng những món quà nhỏ và lời nói dịu dàng. Song bên cạnh đó, anh cũng rất nghiêm khắc. Khi em phạm lỗi, anh không bao giờ bao che mà dạy bảo em phải biết phân biệt điều đúng sai. Với anh, em vẫn luôn là cô bé nhỏ nhắn, cần được yêu thương nhưng không được phép nuông chiều quá đà. Anh vừa mạnh mẽ nghiêm nghị như cha, lại vừa dịu dàng hiền hậu như mẹ, nên đối với em, anh là người thân yêu nhất trong gia đình.
Anh luôn ở bên cạnh em mỗi lúc em đau ốm. Có lần, khi cả gia đình vắng nhà và em bị sốt cao, anh đã cõng em chạy bộ đến trạm y tế. Nhìn lưng anh ướt đẫm mồ hôi cùng gương mặt đầy lo lắng, em càng cảm thấy yêu thương và biết ơn anh hơn bao giờ hết. Nếu không có anh, chắc chắn em khó có thể khỏe lại nhanh chóng.
Dù anh học xa nhà, tình cảm anh em vẫn bền chặt như thuở nào. Em mong rằng khi lớn lên, anh vẫn luôn là điểm tựa để em nương tựa mỗi khi khó khăn. Và trước mắt, em chỉ mong anh học thật giỏi để trở thành người có ích cho đất nước trong tương lai.

5. Bài văn cảm nhận về tình cảm em gái
Hầu hết mỗi người đều có anh chị em, và tôi thật may mắn khi có một người em gái mà tôi luôn yêu thương nhất trên đời.
Người ta thường nghĩ chị em gái sẽ rất thân thiết, nhưng chị em tôi lại khác biệt. Chúng tôi thường xuyên tị nạnh, tranh luận về đủ chuyện nhỏ nhặt như ai rửa bát, ai quét nhà, ai nấu cơm. Có những lúc tôi giận em và mong em không phải là em gái mình. Nhưng rồi, tôi nhận ra em gái rất quan trọng đối với tôi. Mỗi khi xa nhà, tôi nhớ em da diết — nhớ những lần cãi vã, những câu nói, cử chỉ của em. Thiếu em, cuộc sống trở nên trống trải.
Yêu thương em nhiều hơn, tôi chưa bao giờ thốt lên lời “Mi ơi, chị yêu em” vì sự ngại ngùng như một bức tường vô hình giữa chúng tôi. Tôi nhớ lần bị tai nạn, phải nằm viện một mình trong cô đơn thì chính em là người mang đến niềm vui, xua tan nỗi buồn. Có lẽ từ đó, chị em tôi thấu hiểu nhau hơn. Dù vậy, mỗi lần gặp, chúng tôi vẫn không ngừng cãi cọ như một quy luật của tự nhiên.
Khi tôi buồn, em luôn là người an ủi và động viên. Ít có người em gái nào tâm lý như em. Tôi từng hỏi em có quý chị không, em e thẹn trả lời “có”. Ngay lúc đó, tôi cũng thầm nói rằng rất quý em. Từ đó, khoảng cách giữa chị em chúng tôi gần lại, thấu hiểu và yêu thương nhau nhiều hơn, không còn tranh cãi hay ganh ghét.
Tôi tự hào có được một người em gái như vậy. Dù có đi xa, tôi sẽ luôn giữ trong tim hình bóng em yêu dấu.

6. Bài văn cảm nhận về em trai
Gia đình là nơi chứa đựng sự ấm áp và hạnh phúc nhất trên đời, nơi chúng ta sẻ chia yêu thương cùng những người thân yêu. Trong đó, người em trai thân thiết nhất của em chính là niềm vui và tự hào lớn lao.
Em trai em tên Bi, một cậu bé năng động và thông minh, kém em năm tuổi và vừa bước vào lớp Một. Với chiều cao khoảng mét bốn, dáng người thanh mảnh và làn da bánh mật khỏe khoắn, em Bi gây ấn tượng bởi đôi mắt to đen lanh lợi và đôi lông mày đậm nét, cùng mái tóc cắt gọn để lộ trán cao thông minh.
Dù nghịch ngợm và hiếu động đến mức khiến bố mẹ nhiều khi phải đau đầu, thậm chí tự làm mình bị thương, em Bi vẫn rất ngoan ngoãn, biết nghe lời khi cần thiết. Những lúc chỉ có hai chị em ở nhà, em chưa bao giờ phải lo lắng hay phiền lòng vì cậu ấy. Bạn bè đến chơi cũng khen em có một người em trai lễ phép, hiểu chuyện và hài hước.
Bước vào năm học lớp Một, dù thích chơi nhưng em Bi luôn cố gắng hoàn thành bài tập trước khi vui chơi. Khi gặp khó khăn, em Bi chăm chú nghe em giải thích và tư duy rất nhanh trong môn toán, môn học em vẫn chưa giỏi bằng.
Hai chị em có mối quan hệ khăng khít, mỗi lần ôm em Bi, lòng em ngập tràn sự ấm áp. Nhớ lại lần lớp em đi tham quan hai ngày, ngay khi về đến nhà, em Bi chạy đến ôm cổ em đầy yêu thương khiến em vừa vui vừa xúc động. Em tin rằng khi lớn lên, em Bi sẽ trở thành người tài đức vẹn toàn, góp phần xây dựng xã hội tốt đẹp hơn.

7. Bài văn cảm nhận sâu sắc về nụ cười dịu dàng của mẹ
Bài văn cảm nghĩ về nụ cười của mẹ số 1
Người mẹ giữ vị trí thiêng liêng trong cuộc đời mỗi chúng ta. Không chỉ là người đã mang nặng đẻ đau, mẹ còn là người dìu dắt, nuôi dưỡng và là điểm tựa vững chắc về tinh thần. Nụ cười của mẹ chứa đựng bao điều ý nghĩa, làm ấm lòng mỗi bước đường đời.
Mẹ em đã ngoài bốn mươi tuổi nhưng vẫn toát lên vẻ tươi trẻ và duyên dáng. Dáng mẹ thon thả, mái tóc đen óng ả dài mềm mại, làn da rám nắng nhưng tràn đầy sức sống. Khuôn mặt phúc hậu của mẹ luôn khiến người đối diện cảm thấy thương mến, và điều làm mẹ thu hút nhất chính là nụ cười – nhẹ nhàng, duyên dáng nhưng mang dấu ấn thời gian.
Trong những chặng đường gian khó, mẹ luôn sát cánh bên con, và nụ cười ấy là nguồn động lực to lớn giúp con vững bước. Nụ cười tự hào khi con gặt hái thành công, nụ cười hạnh phúc khi con phụ giúp gia đình. Nhớ ngày đầu tiên đến trường, trước cửa lớp, mẹ mỉm cười động viên con, tiếp thêm niềm tin để con mạnh dạn bước vào thế giới mới.
Dù có những lúc con phạm sai lầm làm mẹ buồn, mẹ vẫn mỉm cười ôm con vào lòng, bao dung và tha thứ. Khi con ốm, bàn tay ấm áp của mẹ níu lấy tay con, ánh mắt rạng rỡ đầy yêu thương cùng lời động viên dịu dàng khiến con thấy bình yên. Lớn lên, con càng thấu hiểu những vất vả mẹ trải qua và nỗ lực học tập, giúp mẹ làm việc nhà. Hai mẹ con cùng trò chuyện vui vẻ, nụ cười mẹ và con hòa quyện làm ấm áp cả gia đình.
Tình mẫu tử bao la như biển rộng, chỉ một nụ cười của mẹ thôi cũng đủ chứa chan yêu thương sâu sắc, khiến con biết ơn người mẹ vĩ đại ấy đến nhường nào.
Bài văn cảm nghĩ về nụ cười của mẹ số 2
“Trên đời chỉ có một mặt trời
Và mẹ em cũng chỉ có một thôi”
Mẹ – người duy nhất yêu thương chúng ta vô điều kiện. Đôi mắt mẹ luôn dịu dàng, bàn tay ôm lấy con chặt ấm, nhưng nụ cười của mẹ mới là điều con yêu nhất.
Nụ cười ấy đẹp nhất, mang đến cho con bao cảm giác kỳ diệu để con thêm yêu mẹ. Có lần con mắc lỗi bị cô giáo mắng, có lúc không ngoan, mẹ buồn nhưng không trách lâu. Khi con khóc, mẹ nở nụ cười bao dung, xua tan mọi ưu phiền như tia nắng ấm áp giữa ngày lạnh giá. Nụ cười đó thôi thúc con hứa sẽ ngoan hơn để mẹ luôn vui, luôn tươi cười.
Mỗi thành tích nhỏ, mỗi điểm cao, điều con muốn chia sẻ ngay là với mẹ. Nụ cười rạng rỡ ấy như tiếp thêm sức mạnh, thắp sáng tâm hồn con. Đó là món quà vô giá, là niềm tin, là sức mạnh cho con vững bước trong đời. Nụ cười ấy theo con từ khi sinh ra, là nụ cười đầu tiên mẹ dành cho con – một tình yêu thiêng liêng không thể nào quên.
Dù con còn nhút nhát, sợ hãi, nụ cười của mẹ đã giúp con mạnh mẽ vượt qua thử thách. Con biết cuộc đời sẽ cô đơn nếu không có nụ cười ấy bên cạnh. Mỗi khi mẹ ốm, con thương mẹ vô hạn, nhưng mẹ vẫn mỉm cười động viên con, khiến con hiểu rằng mẹ thật vĩ đại. Con cảm ơn mẹ đã trao tặng con món quà tuyệt vời ấy.
Con sẽ luôn trân trọng nụ cười của mẹ trong trái tim mình, dù mai này xa cách, chỉ cần mẹ mỉm cười đón con về nhà cũng đủ ấm lòng con cả cuộc đời.
Bài văn cảm nghĩ về nụ cười của mẹ số 3
Mỗi khi yếu lòng, vấp ngã hay lầm lỗi, ta đều cần một điểm tựa vững chắc để đứng dậy bước tiếp. Với tôi, nụ cười của mẹ chính là điểm tựa tinh thần ấy – vừa mát lành như dòng suối, vừa ấm áp như ánh nắng ban mai.
Mẹ tôi ngoài 30 tuổi, mang vẻ đẹp mộc mạc, đằm thắm nhưng kiên cường của người phụ nữ Việt Nam. Suốt những năm tháng lam lũ nuôi con khôn lớn, dù có lúc mệt mỏi, khó khăn mẹ chưa bao giờ để con nhìn thấy nụ cười nhạt nhòa trên môi mẹ. Mẹ luôn rạng rỡ để truyền cho con niềm tin và yêu đời.
Những lúc tôi đạt điểm cao hay làm việc tốt, mẹ nở nụ cười mãn nguyện như đóa hồng đầu xuân. Còn khi tôi buồn, sai lầm hay thất bại, mẹ lại mỉm cười dịu dàng như liều thuốc thần chữa lành vết thương lòng, giúp tôi bình yên, tin tưởng và vững bước. Nụ cười mẹ là món quà tinh thần vô giá, là sức mạnh nâng đỡ tôi trên mọi nẻo đường.
Tôi tin rằng hạnh phúc giản dị nhất là được nhìn thấy nụ cười của mẹ – một niềm tin, một tình yêu bất diệt, là sợi dây vô hình gắn kết con người trong dòng chảy cuộc đời. Nụ cười ấy mang dấu ấn của những giọt mồ hôi, niềm tự hào, và cả những lo âu trăn trở mà mẹ trải qua. Mẹ ơi, xin hãy luôn giữ nụ cười ấy mãi bên con.
Bài văn cảm nghĩ về nụ cười của mẹ số 4
Mẹ – người vĩ đại, nhân hậu và vị tha nhất trong cuộc đời. Mỗi người đều có những ký ức riêng về mẹ, nhưng có lẽ nụ cười rạng rỡ của mẹ dù trong hoàn cảnh nào cũng là hình ảnh khó quên nhất.
Mẹ là kho tàng tình yêu thương thiêng liêng, dù con lớn đến đâu vẫn mãi là con của mẹ. Mẹ đi cùng con từ lúc mới lọt lòng với những lời ru ngọt ngào, đến khi trưởng thành đối mặt với bao thử thách đời thường. Dù mỗi người có cách cảm nhận hạnh phúc riêng, thì được ở bên mẹ và nhìn thấy nụ cười của mẹ luôn là điều tuyệt vời nhất.
Nụ cười của mẹ từ ánh mắt đến cử chỉ đều rạng ngời niềm vui, xua tan những phiền muộn, làn da mẹ in hằn dấu vết thời gian nhưng nụ cười vẫn tỏa sáng duyên dáng với má lúm đồng tiền duyên dáng. Nụ cười ấy là nguồn động lực lớn lao trong cuộc sống tôi, như tia nắng ấm mùa đông, cơn gió mát mùa hạ, hay giọt mưa xuân dịu dàng vương vấn trong lòng.
Mỗi người phụ nữ đều có vẻ đẹp riêng, nhưng với tôi, hình ảnh mẹ cười luôn là đẹp nhất – thanh thản, an nhiên giữa những bộn bề của cuộc sống. Cảm ơn mẹ đã cho con tình yêu, ý nghĩa của cuộc sống và một dấu ấn khắc sâu trong lòng về nụ cười tỏa nắng của mẹ.
Một nụ cười có thể là liều thuốc bổ quý giá, vì thế các bạn hãy cố gắng để luôn khiến bố mẹ, ông bà mình được vui cười, đừng làm họ buồn phiền nhé.
Bài văn cảm nghĩ về nụ cười của mẹ số 5
Trưa hè oi ả, nắng gay gắt phủ xuống cánh đồng làng. Giữa những bóng người miệt mài làm cỏ lúa, có mẹ em – dáng người nhỏ nhắn nhưng đầy sức sống. Chiếc nón cũ che phần mái đầu, lưng áo đẫm mồ hôi phơi dưới nắng. Em gọi mẹ: “Mẹ ơi! Con mang cơm đây, mẹ nghỉ tay nhé!”. Mẹ mỉm cười đáp lại rồi vác cào cỏ, nhẹ nhàng bước đi, khoan khoái rửa mặt với dòng nước mát bên mương. Nụ cười hiền hậu làm sáng bừng gương mặt rám nắng của mẹ.
Mẹ đã gần bốn mươi tuổi, dáng người khỏe khoắn, đảm đang một mình lo toan mọi việc khi bố là bộ đội đóng quân xa. Quanh năm mẹ vất vả ngoài đồng, được làng xóm khen ngợi tính hiền hòa, tháo vát. Em thương mẹ nhiều lắm! Ngoài giờ học, em luôn cố gắng giúp mẹ việc nhà nhỏ để giảm bớt gánh nặng. Mẹ khen em ngoan, luôn động viên con gái phải chăm chỉ và cần cù.
Vào mùa gặt, cánh đồng làng em vàng rực sắc lúa chín, thơm nồng hương hoa cau, hoa bưởi. Niềm vui hiện rõ trong ánh mắt và nụ cười rạng rỡ của mẹ. Dù còn nhỏ, em hiểu mọi vật chất em có đều đổi bằng mồ hôi mẹ. Đêm đến, mẹ thức cùng em cho đến khi em học xong mới đi ngủ. Bố vắng nhà, mẹ vừa là mẹ vừa là cha, lời nói động viên và nụ cười đôn hậu của mẹ luôn làm lòng em ấm áp, vững tin.
Em nhớ lần làm vỡ chiếc bình thủy tinh bố mua dịp Tết, vì sợ nên đổ lỗi cho mèo. Tối đó, mẹ gọi em ra sân, dưới ánh trăng sáng, mẹ nhẹ nhàng nói: “Con gái à, mẹ biết con nói dối. Nếu con thành thật nhận lỗi, mọi người sẽ không trách con đâu. Nhưng dối trá làm mọi người buồn. Lần sau đừng làm thế nữa nhé!”. Em khóc, xin lỗi mẹ, mẹ dịu dàng vuốt tóc, an ủi: “Đừng khóc, mẹ tin con sẽ không dối trá nữa. Ngẩng đầu lên nào!”.
Em nắm chặt tay mẹ, dưới ánh trăng, nụ cười bao dung của mẹ rạng rỡ hơn bao giờ hết. Trái tim em vang vọng tiếng gọi thiết tha: “Mẹ kính yêu, con sẽ cố gắng trở thành đứa con ngoan, làm mẹ tự hào!”.


8. Bài văn cảm nghĩ sâu sắc về người ông kính yêu
Bài văn cảm nghĩ về người ông kính yêu
Hai tiếng “Ông nội” luôn vang vọng trong trái tim tôi như một khúc ca ngọt ngào và thiêng liêng. Tuổi thơ của tôi được thêu dệt bằng những kỷ niệm ấm áp bên người ông yêu quý – người đã vun đắp và gieo mầm tình thương sâu sắc trong tâm hồn tôi. Dù ông giờ đã yên giấc ngàn thu, hình ảnh ông vẫn luôn cháy sáng như ngọn lửa không bao giờ tắt trong trái tim tôi.
Ngày nhỏ, tôi sống cùng bố mẹ và ông. Mẹ kể rằng mỗi khi bố mẹ đi làm khuya, tôi khóc không ngừng, chỉ có ông thức khuya dỗ dành. Mùi trầu thơm thoảng nhẹ từ ông vẫn vương vấn trong ký ức tôi. Người đầu tiên chứng kiến những bước đi chập chững, những tiếng nói bập bẹ của tôi chính là ông – người kiên nhẫn cầm tay dạy tôi từng bước, chỉnh sửa từng câu chữ. Khi tôi gọi tiếng đầu tiên là “Ông”, ông vui mừng khôn xiết vì trẻ con hiếm khi nói được từ khó như vậy. Ông không chỉ dạy tôi biết yêu thương, biết giúp đỡ bạn bè lúc vấp ngã mà còn mở ra cả thế giới rộng lớn cho tôi khám phá. Ông là điểm tựa, là ngọn hải đăng dẫn đường cho tôi trong những ngày đầu bỡ ngỡ.
Lớn lên, tôi từng hờn dỗi: “Con không chơi với ông vì ông không mua gấu cho con.” Ông ôm tôi vào lòng, dịu dàng bảo: “Con hãy ngoan và học thật giỏi, ông sẽ mua gấu thật to cho con.” Lời hứa ấy vẫn vang vọng trong tôi như một động lực không ngừng thúc giục tôi vươn lên. Những đêm hè, dưới mái ngói, ông kể cho tôi nghe những câu chuyện cổ tích như Tấm Cám, Thạch Sanh, truyền cho tôi những bài học về đức tính tốt đẹp và lòng nhân hậu. Trong vòng tay ông, tôi tìm thấy sự ấm áp diệu kỳ, ông như một ông tiên hiền hậu với bao phép màu kỳ bí, khiến tôi tự hào mỗi khi khoe về ông với bạn bè.
Tuổi thơ với biết bao cảm xúc đã qua, tôi bước vào đời với thử thách đầu tiên – ngày vào lớp 1. Tôi hồi hộp, bồn chồn, ông luôn bên cạnh động viên: “Ông tin con sẽ làm được.” Những nét chữ đầu tiên được ông dạy từng li từng tí, ông không bao giờ mắng mà chỉ im lặng nhìn tôi bằng ánh mắt chứa đựng bao nhiêu hy vọng. Thành quả là những điểm mười rực rỡ mà tôi từng khoe ông. Ông là người đã giúp tôi bước vững chắc trên con đường học tập và cuộc sống.
Càng lớn, tôi vô tình xa cách, ít quan tâm đến ông khi gia đình tôi có điều kiện hơn, bố mẹ đưa tôi về nhà riêng. Tôi không nhận ra ông yếu đi, tóc bạc trắng. Khi ông nằm viện, tôi mới hiểu sự trân quý những khoảnh khắc bên ông. Tôi bật khóc, ôm chầm lấy ông và nói: “Con yêu ông nhiều lắm, đừng đi nhé!” Dù có đến muộn, tình yêu với ông vẫn mãi là điều thiêng liêng nhất trong tôi. Ông ra đi trong sự tha thứ, bao dung, để lại trong lòng tôi một tình cảm sâu sắc không thể nào phai.
Mong ông ở nơi xa sẽ luôn bình an, hạnh phúc như những điều ông đã mang đến cho tôi. Mỗi ngày, tôi đều nhớ và cầu nguyện cho ông mãi vui khỏe, yên lòng nơi chín suối.


9. Bài viết cảm nhận sâu sắc về người bà thân yêu
Bài văn cảm nghĩ về bà nội số 1
Bà nội luôn là người mang trong tim tôi một tình yêu sâu sắc và thiêng liêng. Từ thuở ấu thơ, tôi đã nhận được sự chăm sóc dịu dàng, sự dạy dỗ tận tình từ bà.
Bà tôi đã gần bảy mươi tuổi, mái tóc bạc trắng, lưng hơi còng và làn da phủ đầy nếp nhăn cùng những đốm đồi mồi. Dẫu vậy, vẻ đẹp hiền hậu, nụ cười nhân từ của bà vẫn luôn in đậm trong lòng tôi.
Ông nội tôi đã anh dũng hy sinh trong kháng chiến, để lại bà một mình gồng gánh bao khó nhọc. Bà thức khuya dậy sớm, làm đậu bán ngoài chợ, cày cấy đồng ruộng, chăm sóc tằm, mò cua bắt ốc – cuộc sống bận rộn không phút nghỉ ngơi. Tất cả vì bốn đứa con đang tuổi lớn cần được nuôi dưỡng và chăm sóc.
Dù vất vả, bà kiên quyết không để các con thất học, với tư tưởng tiến bộ vượt thời đại, bà đã tạo điều kiện để bố tôi cùng các bác, các cô được ăn học đầy đủ, có công việc ổn định – đó là sự hy sinh thầm lặng và to lớn của bà. Bà cũng rất yêu bếp núc, thường nấu những món ngon giàu dinh dưỡng dành cho tôi.
Thời thơ ấu, khi bố mẹ bận công tác, tôi luôn được bà thay ba mẹ chăm sóc tỉ mỉ. Tối nào bà cũng kể những câu chuyện cổ tích êm đềm, sáng sớm bà dịu dàng gọi tôi dậy, chuẩn bị bữa sáng ngon lành và luôn bên tôi trên mỗi bước đường đến trường. Bà dạy tôi biết sống tốt, ghi nhớ những giá trị đạo đức, biết sẻ chia và lắng nghe mọi người xung quanh. Tình yêu thương của bà là nguồn động lực lớn lao với tôi.
Tôi đã hứa với lòng sẽ cố gắng học hành chăm chỉ, sống ngoan ngoãn để không phụ lòng bà.
Bài văn cảm nghĩ về bà nội số 2
Nếu ai hỏi tôi về người mà tôi yêu thương nhất, câu trả lời chắc chắn sẽ là bà nội – người đầy nhân hậu và hiền từ.
Dù cuộc đời bà trải qua nhiều khó khăn và bệnh tật, tôi vẫn thương yêu bà vô cùng. Tôi thương mái tóc bạc xoăn, dáng đi chậm chạp và đôi chân khập khiễng của bà – hình ảnh già nua nhưng đầy ắp tình thương.
Bố tôi từng kể bà là người chăm chỉ, chất phác, tần tảo nuôi hai con trai khôn lớn khi ông tôi lên đường nhập ngũ. Khi có cháu, bà lại vất vả chăm sóc nhưng luôn coi đó là niềm vui lớn trong cuộc đời.
Trước khi bệnh, bà còn làm lao công nhỏ để kiếm thêm thu nhập giúp đỡ gia đình. Bà luôn dành cho chúng tôi những món quà nhỏ ý nghĩa – cái đồng hồ báo thức cho tôi đi học, những gói bánh kẹo đơn sơ nhưng chan chứa tình cảm. Tấm lòng yêu thương ấy khiến tôi cảm nhận sâu sắc sự quan tâm của bà.
Bà còn có tấm lòng rộng mở, sẵn sàng giúp đỡ người nghèo khó ngay cả khi chính mình không dư dả. Tôi ngưỡng mộ trái tim nhân hậu ấy vô cùng.
Bà yêu thiên nhiên, trước nhà luôn có những chậu hoa nhài thơm ngát và cây ớt chín đỏ. Bà bảo thiên nhiên giúp thanh lọc tâm hồn và mang lại niềm vui tinh thần.
Mỗi lần về thăm, tôi thường tựa đầu vào vai bà, kể hết mọi chuyện, khóc khi buồn, và luôn nhận được sự an ủi, động viên từ bà – đó là sức mạnh để tôi vượt qua mọi thử thách trong cuộc sống.
Bà là điểm tựa vững chắc trong trái tim tôi, và tôi nguyện sẽ học tập, sống thật tốt để bà luôn tự hào.
Bài văn cảm nghĩ về bà nội số 3
“Ngó lên nuộc lạt mái nhà, bao nhiêu nuộc lạt nhớ ông bà bấy nhiêu.”
Gia đình là nơi chốn bình yên nhất, và tôi thật hạnh phúc khi lớn lên trong vòng tay yêu thương của bà nội đã khuất – người đã dành cho tôi tình yêu thương vô bờ bến từ thuở nhỏ.
Bà hiện lên trong kí ức tôi với gương mặt phúc hậu, mái tóc bạc búi gọn, đôi mắt sâu và những nếp nhăn khắc khoải theo thời gian. Nụ cười của bà như ánh sáng ấm áp giữa đời thường, dù đã ngoài tám mươi tuổi, làn da nhăn nheo nhưng vẫn toát lên nét đẹp lão hiền từ.
Tôi nhớ những buổi sáng đi trên con đường làng bên bà, ánh nắng dịu dàng bao phủ hai bà cháu, tiếng chim hót vang vọng. Tôi vui mừng trong vòng tay bà, từng bước chân đến trường mẫu giáo, hạnh phúc khi được nhận những chiếc kẹo, bánh nhỏ xinh – món quà ngọt ngào của bà dành cho tôi.
Đêm trăng sáng, bà thường kể những câu chuyện cổ tích dịu dàng dưới ánh trăng và tiếng gió vi vu. Bàn tay bà vuốt tóc tôi nhẹ nhàng, đem đến sự ấm áp, an yên giữa thế gian xô bồ.
Bà luôn cười khích lệ khi tôi làm tốt, nhẹ nhàng nhắc nhở khi tôi sai, truyền cho tôi niềm tin và động lực vững vàng.
Trong những lúc khó khăn, hình ảnh nụ cười và ánh mắt đầy yêu thương của bà là nguồn sức mạnh để tôi tiếp tục bước đi, vượt qua thử thách. Tôi tin rằng bà vẫn dõi theo tôi từ thiên đàng, luôn đồng hành và chở che.
Dù thời gian có trôi qua, dù bà đã không còn bên tôi, tình cảm dành cho bà vẫn vẹn nguyên, là ngọn lửa sáng trong tim tôi mãi mãi.


10. Bài văn cảm nhận sâu sắc về bà ngoại
Bài văn cảm nhận về bà ngoại số 1
Bà ngoại là người em trân quý và yêu thương vô cùng. Tình cảm ấm áp của bà luôn làm em cảm thấy bình yên và hạnh phúc mỗi khi bên cạnh.
Bà ngoại năm nay đã 76 tuổi, mái tóc điểm bạc, đôi mắt đã in hằn dấu thời gian với những nếp nhăn nhưng càng làm tăng vẻ dịu dàng, nhân hậu. Em rất yêu ánh mắt ấy, bởi nó luôn chứa chan yêu thương, che chở em như vòng tay ấm áp của tuổi thơ. Dù tuổi cao, bà vẫn nhanh nhẹn, khéo léo trong mọi việc nhà. Mỗi lần về thăm, bà lại chiêu đãi em những món ngon như thịt kho tàu, sườn xào chua ngọt, và còn dạy em nấu ăn, khiến em vui sướng và tự hào vô cùng.
Thuở nhỏ, vì bố mẹ bận việc, bà là người chăm sóc em chu đáo, dạy em biết điều hay lẽ phải và kể cho em nhiều câu chuyện cổ tích kỳ thú: chàng Thạch Sanh dũng cảm, cô Tấm dịu dàng, nàng Bạch Tuyết cùng bảy chú lùn... Những câu chuyện ấy gắn bó mật thiết với tuổi thơ em. Bà cũng là người phụ nữ đảm đang, vừa làm đồng áng, vừa chăm năm đứa con thơ, khéo léo trong những công việc thủ công như bện chổi, đan rổ, làm quạt nan.
Dù tuổi cao, bà vẫn cần mẫn vun trồng vườn tược, trồng rau, chăm sóc cây trái. Bà nói làm việc giúp tâm hồn thêm vui và sức khỏe bền bỉ. Dù em không thường xuyên về thăm, tình cảm dành cho bà vẫn vẹn nguyên, ký ức về tấm lòng nhân hậu ấy luôn khắc sâu trong tim.
Em mong bà mãi khỏe mạnh, sống bên gia đình để chúng em được yêu thương và báo đáp công ơn sâu dày.
Bài văn cảm nhận về bà ngoại số 2
Em may mắn được lớn lên trong một gia đình chan chứa tình thương, nơi bà ngoại là người được yêu quý và kính trọng nhất. Bà như cơn mưa mát lành mùa hè tưới mát tuổi thơ em.
Bà đã ngoài 70 tuổi, theo lời người xưa, đó là tuổi “xưa nay hiếm”. Dù vậy, bà vẫn nhanh nhẹn, khỏe mạnh với khuôn mặt hiền hậu in dấu những nếp nhăn của thời gian và những lo toan cuộc sống. Bà mảnh mai nhưng vững vàng như cây mai già, mái tóc bạc trắng, đôi mắt luôn ánh lên sự nhân từ, đôi bàn tay tuy gầy guộc vẫn đảm đang lo toan mọi việc trong nhà.
Mẹ em thường nói, bà đã chịu nhiều gian khó, lo toan gia đình để ông yên tâm đi chiến đấu, rồi tiếp tục chăm sóc con cháu trưởng thành. Bà cũng là trung tâm hòa giải mọi chuyện trong nhà, luôn dạy rằng “Chuyện lớn thì coi là nhỏ, chuyện nhỏ coi như không có thì gia đình mới hòa thuận”.
Dù tuổi cao, bà vẫn siêng tập thể dục, tham gia tích cực các hoạt động xã hội như Hội Phụ nữ, Hội hòa giải, Hội từ thiện, được mọi người quý mến. Bà giản dị, khiêm nhường và khéo léo trong chăm sóc gia đình, bữa cơm dưới tay bà luôn ấm cúng, ngon miệng với những món bình dị mà đầy tình cảm. Bà còn khuyên mọi người giặt tay trước khi dùng máy giặt để quần áo sạch hơn.
Kỉ niệm sâu sắc nhất là khi em bị sốt nặng phải nhập viện, bà luôn túc trực bên cạnh, ánh mắt lo âu, những lời an ủi nhẹ nhàng như tiếp thêm sức mạnh giúp em vượt qua bệnh tật. Khi em bình phục, em cảm nhận rõ sự hy sinh thầm lặng của bà qua từng ngày, từng mái tóc bạc thêm và nỗi lo toan hiện rõ trên gương mặt bà.
Em yêu quý bà vô cùng, mong bà mãi khỏe mạnh để cùng con cháu sẻ chia yêu thương.
Bài văn cảm nhận về bà ngoại số 3
Gia đình là nơi lưu giữ những ký ức đẹp đẽ nhất của tuổi thơ, và với em, bà ngoại chính là người đồng hành thân thương nhất trong hành trình ấy.
Từ bé, em đã tin rằng mỗi bà đều dịu dàng và ân cần như bà ngoại của mình. Bà luôn chăm sóc, bảo vệ em như người bạn thân thiết, dẫn dắt em bước vào thế giới thần tiên của những câu chuyện cổ tích kỳ diệu. Dáng bà cao gầy, đôi bàn tay nhăn nheo nhưng ấm áp như trao truyền hơi ấm tinh khiết, dìu dắt em trên con đường lớn khôn.
Em vẫn nhớ từng cử chỉ, từng nụ cười nheo mắt, từng lời vuốt ve dịu dàng của bà. Những ký ức đó là hành trang quý giá, giúp em vững vàng trước những thử thách cuộc đời. Bà đã mở ra cho em một thế giới bao la, nơi có tiếng sóng biển rì rào, tiếng chim hót líu lo, và tình yêu quê hương sâu sắc. Bà là ngọn đèn sáng dẫn lối, giữ một vị trí không thể thay thế trong tim em – người bà hiền hậu, người bạn tri kỷ của tuổi thơ và cuộc đời em.


Có thể bạn quan tâm

Những dòng status, stt xin lỗi bố mẹ chân thành và sâu sắc

50+ Ảnh bìa Facebook màu đen dành cho những tâm hồn đang u sầu

Những dòng stt và câu nói truyền cảm hứng về kinh doanh

Khởi đầu một ngày mới tràn đầy năng lượng với các món bánh bột lọc và bánh nậm chuẩn vị Huế từ thương hiệu Sông Hương, mang đến sự hài lòng và no bụng ngay từ bữa sáng.

Khám phá 11 địa chỉ bán bánh sinh nhật ngon và đẹp nhất tại TP. Cao Lãnh, Đồng Tháp
