Top 10 Bài văn đóng vai Xi-mông tái hiện câu chuyện xúc động 'Bố của Xi-mông' dành cho học sinh lớp 10
Nội dung bài viết
1. Bài văn nhập vai Xi-mông kể lại hành trình tìm cha đầy cảm xúc - Mẫu số 4
Là Xi-mông, tôi mang trong mình nỗi đau của đứa trẻ sinh ra không biết mặt cha. Dù được mẹ yêu thương hết mực, nỗi trống trải ấy vẫn không nguôi ngoai. Mỗi bước đến trường là mỗi bước run rẩy trước những lời chế nhạo cay độc của bạn bè.
Tôi nhớ như in những ngày tháng đen tối nhất khi mới bảy tuổi. Tan học, tiếng xì xào của lũ trẻ như dao cứa vào tim. Chúng bám theo, trêu chọc không thương tiếc. Tôi cam chịu, không dám phản kháng, cho đến một ngày không kìm nén được, tôi xông vào đánh lại. Kết cục, tôi nhận trận đòn tơi tả cùng câu nói nhức nhối: 'Về mách bố mày đi!'.
Bỏ học lang thang bên bờ sông, tôi muốn gieo mình xuống dòng nước cuồn cuộn. Nằm vật trên bãi cỏ, nước mắt hòa cùng nỗi nhớ mẹ. Bỗng một bàn tay ấm áp đặt lên vai, giọng nói trầm ấm vang lên: 'Cháu ơi, sao khóc?'. Người thợ râu đen nhìn tôi đầy trìu mến. Khi biết tôi không có cha, ông dịu dàng hứa: 'Chú sẽ là bố cháu'.
Về nhà, tôi hét lên trong nước mắt: 'Con muốn chú Phi-líp làm bố!'. Sáng hôm sau đến lớp, khi bị trêu chọc, tôi kiêu hãnh đáp: 'Bố tao là Phi-líp!'. Ánh mắt tôi giờ đây đầy thách thức, không còn sợ hãi.

2. Bài văn nhập vai Xi-mông tái hiện hành trình cảm động trong 'Bố của Xi-mông' - Mẫu số 5
Tôi là Xi-mông - đứa trẻ không cha, lớn lên trong vòng tay mẹ nhưng luôn mang nỗi đau bị bạn bè chế giễu. Một buổi chiều nắng ấm, tôi lang thang bên bờ sông, lòng trĩu nặng nỗi buồn. Những giọt nước mắt rơi xuống cỏ khi tôi cố đọc lời cầu nguyện. Bỗng một bàn tay ấm áp đặt lên vai, giọng nói trầm ấm vang lên hỏi han.
Người thợ râu đen nhìn tôi bằng ánh mắt trìu mến. Khi biết tôi không có cha, bác dịu dàng nói: 'Về nhà với bác, cháu sẽ có bố'. Trên đường về, bác nắm tay tôi thật chặt. Khi gặp mẹ, tôi không kìm được mà òa khóc: 'Con muốn bác Phi-líp làm bố!'. Khoảnh khắc bác đồng ý, tôi cảm nhận được hạnh phúc tràn ngập.
Ngày hôm sau đến trường, trước những lời trêu chọc, tôi kiêu hãnh tuyên bố: 'Bố tôi là Phi-líp!'. Ánh mắt tôi giờ đầy thách thức, không còn sợ hãi. Tôi đã tìm thấy điều quý giá nhất - một người cha thực sự.

3. Bài văn đóng vai Xi-mông kể lại câu chuyện cảm động 'Bố của Xi-mông' - Mẫu số 6
"Con đi học đây, bố Xi-mông ơi!"
"Ừ, con đi cẩn thận nhé!" - Tôi dịu dàng hôn lên trán cô con gái bé bỏng, lòng tràn ngập hạnh phúc. Khoảnh khắc này khiến tôi nhớ lại chính mình thuở ấu thơ - cậu bé Xi-mông bất hạnh trong truyện ngắn 'Bố của Xi-mông'. Mỗi sáng tiễn con đi học, tôi lại thầm cảm ơn bố Phi-lip - người đã thay đổi cuộc đời tôi, xua tan bóng đen tuổi thơ khi tôi còn là đứa trẻ không cha, thường xuyên bị bạn bè bắt nạt.
Ký ức ùa về như thước phim quay chậm. Tôi nhớ như in ngày định mệnh ấy - khi bị lũ bạn vây đánh vì không trả lời được câu hỏi về cha mình. Đau đớn và tủi nhục, tôi chạy ra bờ sông với ý định kết liễu cuộc đời. Nhưng số phận đã đưa bố Phi-lip đến bên tôi, với lời hứa sẽ cho tôi một người cha. Khi về nhà, tôi đã khóc lóc van nài bác làm bố mình, thậm chí đe dọa sẽ nhảy sông nếu bác từ chối.
Ngày hôm sau, tôi đã kiêu hãnh tuyên bố với lũ bạn: "Bố tao là Phi-lip!". Ánh mắt thách thức ấy xuất phát từ niềm tin mãnh liệt rằng tôi cũng có quyền được yêu thương như bao đứa trẻ khác. Giờ đây, khi đã trưởng thành và có gia đình riêng, tôi vẫn luôn biết ơn bố Phi-lip - người đã cứu rỗi tâm hồn non nớt của tôi, dạy tôi bài học về lòng bao dung và sức mạnh của tình yêu thương.

4. Bài văn nhập vai Xi-mông tái hiện câu chuyện cảm động 'Bố của Xi-mông' - Mẫu số 7
Tuổi thơ tôi là chuỗi ngày dài tủi thân vì thiếu vắng bóng hình người cha. Dù được mẹ yêu thương hết mực, nỗi trống trải ấy vẫn cứa sâu vào tim mỗi khi bị bạn bè chế giễu. Một ngày nọ, sau trận đòn của lũ trẻ, tôi bỏ chạy ra bờ sông với ý định kết liễu cuộc đời. Nằm vật trên bãi cỏ, tôi thẫn thờ nhìn những đám mây trắng giống hình ảnh gia đình hạnh phúc mà mình không có.
Bỗng bàn tay ấm áp của bác Phi-lip đặt lên vai. Nghe tôi kể lể, bác dịu dàng hứa sẽ cho tôi một người cha. Về nhà, tôi ngây thơ hỏi bác có muốn làm bố mình không. Khi bác đồng ý, tôi sung sướng ôm chầm lấy bác, cảm nhận hơi ấm từ vòng tay vạm vỡ ấy. Ngày hôm sau, tôi đã kiêu hãnh tuyên bố với lũ bạn: 'Bố tớ là Phi-lip!'.
Điều kỳ diệu đã xảy ra khi bác Phi-lip thực sự trở thành bố tôi. Từ đó, mỗi chiều được ngồi trên vai bố dạo bờ sông - nơi tôi từng muốn chết - trở thành khoảnh khắc hạnh phúc nhất đời. Tôi hiểu rằng, tình yêu thương đã cứu rỗi một tâm hồn non nớt, biến nỗi đau thành niềm hạnh phúc vô bờ.

5. Bài văn nhập vai Xi-mông tái hiện hành trình cảm động trong 'Bố của Xi-mông' - Mẫu số 8
Tôi là Xi-mông - đứa trẻ không cha, lớn lên trong nỗi tủi hổ khi bị bạn bè chế giễu. Mỗi ngày đến trường là một cực hình khi lũ bạn vây quanh hét lên: "Ê! Thằng không cha!" Cho đến một ngày định mệnh, khi bị đánh đau quá, tôi chạy ra bờ sông với ý định kết liễu cuộc đời.
Giữa lúc tuyệt vọng nhất, bàn tay ấm áp của bác Phi-lip đặt lên vai tôi. Nghe tôi thổ lộ nỗi lòng, bác dịu dàng hứa: "Cháu sẽ có một ông bố". Về nhà, tôi đã nài nỉ bác làm bố mình, thậm chí đe dọa sẽ nhảy sông nếu bác từ chối. Khi bác đồng ý, tôi sung sướng ôm chầm lấy bác, cảm nhận hơi ấm từ vòng tay vạm vỡ ấy.
Ngày hôm sau, tôi kiêu hãnh tuyên bố với lũ bạn: "Bố tôi là Phi-lip!". Ánh mắt thách thức ấy xuất phát từ niềm tin mãnh liệt rằng tôi cũng xứng đáng được yêu thương. Bác Phi-lip không chỉ cho tôi một danh xưng, mà còn mang đến cho mẹ con tôi mái ấm thực sự. Giờ đây, mỗi chiều được ngồi trên vai bố dạo bờ sông - nơi tôi từng muốn chết - trở thành khoảnh khắc hạnh phúc nhất đời tôi.

6. Bài văn nhập vai Xi-mông tái hiện hành trình tìm cha cảm động - Mẫu số 10
Tuổi thơ tôi là chuỗi ngày dài trong nỗi đau không cha, khi những lời chế giễu 'thằng con hoang' của bạn bè cứa sâu vào trái tim non nớt. Cho đến ngày định mệnh ấy, khi tuyệt vọng muốn gieo mình xuống dòng sông, tôi gặp bố Phi-lip - người thợ rèn vạm vỡ đã thay đổi cuộc đời tôi.
Với lời hứa 'cháu sẽ có một ông bố', bố Phi-lip đã dắt tôi về nhà. Tôi nhớ mãi khoảnh khắc ngây thơ nài nỉ: 'Bác làm bố cháu nhé?'. Khi bố đồng ý, cả thế giới như bừng sáng. Ngày hôm sau, tôi kiêu hãnh tuyên bố với lũ bạn: 'Bố tôi là Phi-lip!' - câu nói chứa đựng niềm tự hào của đứa trẻ lần đầu được gọi tiếng 'bố'.
Điều kỳ diệu nhất xảy đến khi bố Phi-lip chính thức trở thành người cha thực sự, không chỉ cho tôi mà còn cho cả mẹ tôi. Giờ đây, mỗi lần nhìn lại, tôi vẫn thấy ấm lòng vì tình yêu thương vô điều kiện bố dành cho hai mẹ con tôi.

7. Bài văn đóng vai Xi-mông kể lại hành trình tìm cha đầy xúc động - Mẫu số 9
Tiếng gọi 'bố' thiêng liêng ấy đã bao lần vang lên trong giấc mơ tuổi thơ tôi. Và rồi ngày định mệnh ấy đã đến, khi bác Phi-lip - người thợ rèn nhân hậu trở thành cha tôi.
Là đứa trẻ không cha, mỗi ngày đến trường với tôi là chuỗi ngày dài tủi hổ khi bị bạn bè chế giễu. Cho đến một ngày, đau đớn quá, tôi bỏ chạy ra bờ sông với ý định kết liễu cuộc đời. Giữa lúc tuyệt vọng ấy, bàn tay ấm áp của bác Phi-lip đặt lên vai tôi. Nghe tôi thổ lộ nỗi lòng, bác dịu dàng hứa: 'Cháu sẽ có một ông bố'.
Về đến nhà, tôi ngây thơ nài nỉ: 'Bác làm bố cháu nhé?'. Khi bác đồng ý, cả thế giới như bừng sáng. Ngày hôm sau, tôi kiêu hãnh tuyên bố với lũ bạn: 'Bố tôi là Phi-lip!' - câu nói chứa đựng niềm tự hào của đứa trẻ lần đầu được gọi tiếng 'bố'.
Giờ đây, khi đã trưởng thành, tôi vẫn luôn biết ơn bố Phi-lip - người đã cho tôi không chỉ danh xưng 'bố', mà còn cả tình yêu thương vô điều kiện, giúp tôi vượt qua những tủi nhục tuổi thơ.

8. Bài văn nhập vai Xi-mông tái hiện câu chuyện cảm động 'Bố của Xi-mông' - Mẫu số 1
Tôi là Xi-mông - đứa trẻ không cha, lớn lên trong nỗi tủi hổ khi bị bạn bè chế giễu. Mỗi ngày đến trường là một cực hình với những tiếng hét 'Thằng không cha!' vang lên. Cho đến ngày định mệnh ấy, khi tuyệt vọng muốn gieo mình xuống dòng sông, tôi gặp bác Phi-lip - người thợ rèn nhân hậu.
Giữa lúc tôi khóc nức nở bên bờ sông, bàn tay ấm áp của bác đặt lên vai. Nghe tôi thổ lộ nỗi lòng, bác dịu dàng hứa: 'Chú sẽ cho cháu một ông bố'. Về nhà, tôi ngây thơ nài nỉ: 'Bác làm bố cháu nhé?'. Khi bác đồng ý, cả thế giới như bừng sáng.
Ngày hôm sau, tôi kiêu hãnh tuyên bố với lũ bạn: 'Bố tôi là Phi-lip!'. Ánh mắt thách thức ấy xuất phát từ niềm tin mãnh liệt rằng tôi cũng xứng đáng được yêu thương. Điều kỳ diệu nhất xảy đến khi bác Phi-lip chính thức trở thành cha tôi, không chỉ bằng danh xưng mà còn bằng cả tấm lòng.
Giờ đây, mỗi chiều được ngồi trên vai bố dạo bờ sông - nơi tôi từng muốn chết - trở thành khoảnh khắc hạnh phúc nhất. Tôi hiểu rằng, tình yêu thương đủ sức hàn gắn mọi vết thương lòng, biến nỗi đau thành niềm hạnh phúc vô bờ.

9. Bài văn nhập vai Xi-mông tái hiện câu chuyện cảm động 'Bố của Xi-mông' - Mẫu số 2
Ngày đầu tiên đi học đáng lẽ phải là kỷ niệm đẹp nhất tuổi thơ tôi, nhưng lại trở thành nỗi ám ảnh khi bị bạn bè chế giễu vì không có cha. Tôi bỏ chạy ra bờ sông với ý định kết liễu cuộc đời, nhưng số phận đã dẫn lối tôi gặp bác Phi-lip - người thợ rèn nhân hậu.
Giữa dòng nước mắt, bác đã hứa cho tôi một người cha. Về nhà, tôi ngây thơ nài nỉ: 'Bác làm bố cháu nhé?'. Khi bác đồng ý, cả thế giới như bừng sáng. Ngày hôm sau, tôi kiêu hãnh tuyên bố với lũ bạn: 'Bố tôi là Phi-lip!' - câu nói chứa đựng niềm tự hào của đứa trẻ lần đầu được gọi tiếng 'bố'.
Điều kỳ diệu nhất xảy đến khi bác Phi-lip không chỉ trở thành cha tôi bằng danh xưng, mà còn bằng cả tấm lòng. Giờ đây, mỗi chiều được ngồi trên vai bố dạo bờ sông - nơi tôi từng muốn chết - trở thành khoảnh khắc hạnh phúc nhất. Tôi hiểu rằng, tình yêu thương đủ sức hàn gắn mọi vết thương lòng, biến nỗi đau thành niềm hạnh phúc vô bờ.

10. Bài văn nhập vai Xi-mông tái hiện hành trình tìm cha cảm động - Mẫu số 3
Tuổi thơ tôi là chuỗi ngày dài tủi hổ vì thiếu vắng bóng hình người cha. Mỗi lần bị bạn bè chế giễu 'đồ con hoang', lòng tôi như bị dao cứa. Cho đến ngày định mệnh ấy, khi tuyệt vọng muốn gieo mình xuống dòng sông, tôi gặp bác Phi-lip - người thợ rèn nhân hậu.
Giữa dòng nước mắt, bác đã hứa cho tôi một người cha. Về nhà, tôi ngây thơ nài nỉ: 'Bác làm bố cháu nhé?'. Khi bác đồng ý, cả thế giới như bừng sáng. Ngày hôm sau, tôi kiêu hãnh tuyên bố với lũ bạn: 'Bố tôi là Phi-lip!' - câu nói chứa đựng niềm tự hào của đứa trẻ lần đầu được gọi tiếng 'bố'.
Điều kỳ diệu nhất xảy đến khi bác Phi-lip không chỉ trở thành cha tôi bằng danh xưng, mà còn chính thức trở thành chồng của mẹ. Giờ đây, mỗi chiều được ngồi trên vai bố dạo bờ sông - nơi tôi từng muốn chết - trở thành khoảnh khắc hạnh phúc nhất. Tôi hiểu rằng, tình yêu thương đủ sức hàn gắn mọi vết thương lòng.

Có thể bạn quan tâm

Cây ngâu: Vẻ đẹp thanh thoát, ý nghĩa phong thủy sâu sắc, cùng với những bí quyết trồng và chăm sóc để cây ngâu luôn tươi tốt ngay tại nhà bạn.

Top 5 Đại lý cung cấp sơn chính hãng giá tốt tại huyện Gia Lâm, Hà Nội

Khám phá tất cả các loại bàn chải, nếu bạn đang tìm kiếm một sản phẩm giúp làm trắng răng hiệu quả, bài viết này chính là nơi bạn cần ghé.

Khám phá cách nấu cá lóc kho sả ớt không tanh, dễ thực hiện và đầy hấp dẫn

10 Nhà hàng ẩm thực đáng trải nghiệm nhất tại Vincom Center Metropolis, Hà Nội
