Top 15 Bài văn kể chuyện vui sinh hoạt ấn tượng nhất dành cho học sinh lớp 7
Nội dung bài viết
1. Bài văn mẫu kể chuyện vui sinh hoạt - mẫu số 4 đặc sắc
"Mỗi ngày đến trường là một trang mới của niềm vui". Nơi mái trường thân yêu không chỉ mang đến tri thức quý báu, những tình bạn đẹp mà còn là nơi chúng tôi được tham gia bao hoạt động bổ ích. Với tôi, tiết sinh hoạt lớp cuối tuần luôn là khoảnh khắc được chờ đợi nhất, bởi đó là lúc những kỷ niệm đáng nhớ nhất được viết nên.
Hôm ấy là thứ Bảy - ngày sinh hoạt lớp đặc biệt khi cô giáo sẽ trao phần thưởng cho những học sinh xuất sắc. Suốt bốn tiết học đầu, tôi háo hức mong từng phút trôi qua nhanh hơn. Khi tiếng trống vang lên báo hiệu giờ sinh hoạt, cả lớp nhanh chóng sắp xếp lại bàn ghế thành hình chữ U ấm cúng, tạo không gian gần gũi để cùng nhau chia sẻ.
Cô giáo bước vào trong tà áo dài xanh dịu dàng, nụ cười rạng rỡ như mang theo cả nắng vào lớp. Sau phần nhận xét ngắn gọn về thành tích học tập xuất sắc của lớp, khoảnh khắc mong đợi nhất đã đến - lễ trao thưởng. Từng cái tên được xướng lên, trái tim tôi như ngừng đập khi chờ đợi. Và rồi... tên tôi cũng vang lên! Trên bục nhận phần thưởng, tôi cảm nhận rõ niềm tự hào, hạnh phúc và quyết tâm cháy bỏng trong tim.
Không khí trang trọng nhường chỗ cho những tràng cười giòn tan khi cả lớp cùng tham gia các tiết mục văn nghệ và trò chơi tập thể sôi động. Giọng hát trong trẻo của Tường Vy như chim hót đầu xuân, những trận cười nghiêng ngả trong trò chơi cướp cờ khiến không khí tràn ngập niềm vui. Tiếng trống kết thúc buổi sinh hoạt vang lên trong sự luyến tiếc của cả lớp, để lại trong lòng mỗi người nguồn năng lượng dồi dào cho tuần học mới.

2. Bài văn mẫu kể chuyện vui sinh hoạt - mẫu số 5 đặc sắc
Giờ sinh hoạt cuối tuần luôn là khoảnh khắc đặc biệt, nơi chúng ta cùng nhìn lại một tuần học tập với đủ cung bậc cảm xúc. Giữa những bộn bề lo toan, những câu chuyện vui như làn gió mát lành xua tan mệt mỏi, mang lại nụ cười rạng rỡ trên mỗi gương mặt học trò.
Hôm ấy, cô giáo bước vào lớp với vẻ mặt khác lạ, đôi mày hơi nhíu lại như chất chứa điều gì. Cô nhẹ nhàng đặt chiếc cặp lên bàn, giọng nói dịu dàng nhưng đầy trách nhiệm: "Tuần này lớp mình có gì cần nhắc nhở không lớp trưởng?"
Những lỗi vi phạm từ chuyện đồng phục đến việc truy bài đầu giờ, thậm chí cả chuyện mấy cậu trai tinh nghịch trốn học đi chơi điện tử. Thế nhưng, điều làm chúng tôi cảm động nhất là cách cô giáo nhẹ nhàng chỉ bảo, không quát mắng mà luôn tin tưởng vào sự tiến bộ của học trò. Phải chăng, đó chính là nghệ thuật giáo dục từ trái tim?
Tuổi học trò với những "nhất quỷ nhì ma" ấy lại chính là khoảnh khắc đáng nhớ nhất đời người. Những lỗi lầm hôm nay sẽ trở thành kỷ niệm ngày mai, thành bài học quý giá cho chặng đường trưởng thành.
Giữa không khí lớp học, câu chuyện dân gian về chàng trai nghèo đi hỏi vợ được kể lại với tất cả sự hóm hỉnh. Từ chuyện dẫn voi đến chuyện dẫn củ khoai, tiếng cười vang lên như xua tan mọi mệt mỏi. Nhưng ẩn sau đó là bài học sâu sắc về cuộc sống lam lũ của người xưa, về những hủ tục cần thay đổi.
Những giờ sinh hoạt như thế không chỉ là nơi giải tỏa căng thẳng mà còn là khoảnh khắc gắn kết yêu thương. Mỗi nụ cười hôm nay sẽ trở thành kỷ niệm ngọt ngào mai sau, bởi tuổi thanh xuân qua đi không trở lại, chỉ còn lại những trang ký ức đẹp đẽ nhất.

3. Bài văn mẫu kể chuyện vui sinh hoạt - mẫu số 6 ý nghĩa
Tuần học vừa qua đã trở thành một thử thách lớn với lớp chúng tôi khi bất ngờ tụt hạng từ vị trí dẫn đầu xuống thứ 15 trong bảng thi đua. Không khí lớp trở nên ngột ngạt khi giờ sinh hoạt đến gần, ai nấy đều chuẩn bị tinh thần đón nhận những lời phê bình nghiêm khắc từ cô chủ nhiệm.
Tiếng trống điểm giờ vang lên, cô giáo bước vào với ánh mắt đầy suy tư. Bản báo cáo ngắn gọn nhưng đầy đủ của lớp trưởng Huyền Trang khiến cả lớp chùng xuống. Điều đáng ngạc nhiên là thay vì những lời trách mắng, cô lại mở ra một cuộc đối thoại chân thành. "Cô muốn nghe chính các em phân tích nguyên nhân", lời cô nhẹ nhàng nhưng chất chứa niềm tin.
Những giọt nước mắt hối lỗi của Huyền Trang, những phân tích sắc sảo của Trà Mi về tình trạng sa đà vào trò chơi điện tử, thói quen ăn vặt gây mất trật tự đã vẽ nên bức tranh chân thực về một tập thể đang đánh mất kỷ luật. Cách cô giáo lắng nghe và định hướng bằng niềm tin thay vì trừng phạt đã trở thành bài học về nghệ thuật giáo dục.
Buổi sinh hoạt khép lại trong sự nhẹ nhõm nhưng cũng đầy quyết tâm. Mỗi học sinh ra về với ý thức được đánh thức: sự tự giác không phải vì sợ phạt, mà vì lòng tự trọng của chính mình và tập thể.

4. Bài văn mẫu kể chuyện vui sinh hoạt - mẫu số 7 đặc sắc
Tuần vừa qua, lớp chúng tôi đã có một buổi sinh hoạt đặc biệt khi được giao lưu với thầy Mike - một giáo viên nước ngoài đến từ Mỹ. Buổi gặp gỡ bất ngờ này không chỉ mang lại những tràng cười giòn tan mà còn khơi dậy trong chúng tôi niềm đam mê học tiếng Anh.
Ánh nắng vàng nhẹ buổi trưa hôm ấy như hòa cùng không khí háo hức khi thầy Mike xuất hiện. Với dáng người cao lớn, mái tóc vàng óng cùng nụ cười thân thiện, thầy đã chinh phục cả lớp ngay từ khoảnh khắc đầu tiên bằng câu chào đơn giản: "Hello everyone!". Cả lớp đồng thanh đáp lại trong sự ngạc nhiên thích thú.
Điều làm chúng tôi bất ngờ nhất là cách thầy Mike khéo léo tạo ra bầu không khí cởi mở. Những câu hỏi ngây ngô về tuổi tác, quê hương, sở thích dần nhường chỗ cho những trao đổi sôi nổi về văn hóa hai nước. Thầy còn khiến cả lớp cười nghiêng ngả khi tiết lộ sắp làm đám cưới với một cô gái Việt Nam.
Buổi giao lưu khép lại bằng lời tạm biệt bằng tiếng Việt đáng yêu của thầy. Chúng tôi ra về với tâm trạng lâng lâng, những từ tiếng Anh bỗng trở nên gần gũi lạ thường. Buổi sinh hoạt ấy đã trở thành kỷ niệm khó quên, nhắc nhở chúng tôi rằng học ngoại ngữ không chỉ là bài tập khô khan mà còn là cầu nối đến với thế giới rộng lớn.

5. Bài văn mẫu kể chuyện vui sinh hoạt - mẫu số 8 ý nghĩa
Thứ Bảy tuần ấy, lớp tôi rộn ràng chuẩn bị buổi liên hoan chúc mừng bạn Lan - cô học trò nhỏ đã mang vinh quang về cho lớp bằng giải Nhất môn Văn toàn thành phố. Không khí lớp học bỗng trở nên khác lạ khi những dãy bàn ghế thẳng tắp được xếp lại thành vòng tròn ấm cúng, những đóa hoa tươi thắm cùng đĩa bánh kẹo đủ màu sắc được bày biện cẩn thận.
Khi cô giáo và Lan xuất hiện trong chiếc váy đỏ rực rỡ, cả lớp vỡ òa trong tràng pháo tay chúc mừng. Giây phút xúc động nhất là khi Lan nghẹn ngào cảm ơn cô và các bạn - những người đã đồng hành cùng em trên chặng đường chinh phục tri thức.
Buổi liên hoan trở nên sôi động với những tiết mục văn nghệ bất ngờ. Từ Dung - cô bé nhút nhát thường ngày bỗng trở nên mạnh dạn với bài hát vui nhộn, đến Hùng - chàng trai nghịch ngợm lại khiến cả lớp ngỡ ngàng với giọng ca truyền cảm. Đặc biệt nhất là màn trình diễn đa tài của Lan, không chỉ hát hay mà còn đọc bài thơ tự sáng tác khiến ai nấy đều thán phục.
Kết thúc buổi liên hoan, chúng tôi ra về với trái tim ấm áp tình bạn. Có lẽ đây sẽ là kỷ niệm đẹp nhất về những tháng ngày học chung dưới mái trường thân yêu này.

6. Bài văn mẫu kể chuyện vui sinh hoạt - mẫu số 9 đặc sắc
Tôi vốn là đứa nhát gan nhất nhì lớp, những câu chuyện ma quái luôn khiến tôi sợ run người. Nhưng vì sĩ diện, tôi chẳng bao giờ dám thừa nhận điều đó. Cho đến một buổi tối mùa hè đáng nhớ...
Dưới ánh trăng vàng dịu, bọn trẻ chúng tôi tụ tập chơi đùa trong khu tập thể. Bỗng Lan - đứa nghịch ngợm nhất đám - đề xuất: "Hay mình thử vào ngôi nhà hoang cuối ngõ xem sao!". Trước sự hưởng ứng nhiệt tình của cả nhóm, tôi đành bị cuốn theo dù lòng đầy e sợ.
Khi đứng trước căn nhà đen kịt, tiếng cười nói của cả bọn bỗng chốc biến mất. Tôi bị đẩy lên phía trước vì danh tiếng "dũng cảm" giả tạo. Bỗng nhiên, tiếng động lạ vang lên cùng ánh đèn bật sáng khiến cả đám hét thất thanh rồi ba chân bốn cẳng bỏ chạy.
Về đến nhà, khi nghe bố mẹ giải thích đó chỉ là chú Thanh - chủ nhân mới của ngôi nhà - tôi mới vỡ lẽ. Trận cười của cả nhà cùng sự trêu chọc của bạn bè khiến tôi đỏ mặt. Nhưng từ đó, tôi học được bài học quý giá: Đôi khi thừa nhận sợ hãi còn can đảm hơn việc giả vờ dũng cảm.

7. Bài văn mẫu kể về kỷ niệm vui trong sinh hoạt lớp - Mẫu số 10
Lớp học của chúng tôi là bức tranh rực rỡ của tình đoàn kết, nơi những trái tim trẻ thơ hòa chung nhịp đập. Bài ca "Lớp chúng mình" như được viết riêng cho tập thể đặc biệt này - một gia đình nhỏ ấm áp yêu thương, cùng nhau thi đua học tập và gìn giữ tình bạn đẹp. Hôm nay, tôi xin kể về kỷ niệm đáng nhớ nhất trong những buổi sinh hoạt lớp đầy ắp tiếng cười.
Danh tiếng về tinh thần tập thể của lớp tôi lan tỏa khắp trường. Dưới con mắt ngưỡng mộ của thầy cô, chúng tôi là tập thể năng động, sáng tạo nhưng cũng không kém phần tinh nghịch. Điều đặc biệt là dù mỗi cá nhân một tính cách, khi hòa vào tập thể đều trở nên hài hòa kỳ lạ.
Trò chơi "bịt mắt bắt dê" vào giờ ra chơi buổi chiều đã trở thành thói quen khó bỏ. Ba mươi phút giải lao là khoảng thời gian quý giá để cả lớp cùng tham gia trò chơi đầy hứng khởi. Nhưng chẳng ai ngờ, niềm vui ấy lại dẫn đến sự cố bất ngờ...
Trong lúc cao hứng, người bạn bị mắt bịt khăn đã dùng chiến thuật khéo léo dồn cả lớp vào góc. Tiếng cười giòn tan bỗng chốc hóa thành tiếng rầm đầy giật mình khi chiếc bàn cũ - nơi chứa đồ dùng lớp - bị va đập mạnh đến gãy góc. Không khí lập tức trở nên căng thẳng.
Trước mặt cô chủ nhiệm, cả lớp đồng lòng nhận lỗi với thái độ chân thành. Nụ cười hiểu biết của cô khiến chúng tôi bớt đi phần nào lo lắng. Cô phân tích rõ ràng về việc lựa chọn không gian vui chơi phù hợp, đồng thời ghi nhận tinh thần trách nhiệm của tập thể.
Bài học ngày hôm ấy trở thành hành trang quý giá, dạy chúng tôi cách cân bằng giữa niềm vui và ý thức bảo vệ tài sản chung. Kỷ niệm này mãi là chương đẹp trong cuốn sổ tuổi học trò của lớp tôi.

8. Bài văn mẫu kể về buổi sinh hoạt lớp đáng nhớ - Mẫu 11
Những ngày đầu cấp hai, tôi như chú chim non rụt rè giữa bầu trời rộng lớn. Cả tuần học đầu tiên trôi qua với bao nỗi bỡ ngỡ, mệt mỏi. Thế nhưng, chỉ một buổi sinh hoạt lớp ngắn ngủi đã xóa tan tất cả, mang đến cho tôi cảm giác ấm áp khó tả.
Buổi sáng thứ bảy cuối tuần, không khí lớp học căng thẳng lạ thường. Trong tôi hiện lên vô vàn câu hỏi: Liệu buổi sinh hoạt này có gì khác biệt? Có còn những trò chơi vui nhộn như thời tiểu học?
Bước vào lớp, nụ cười rạng rỡ của cô chủ nhiệm như tia nắng xua tan mây mù. Buổi bầu cử ban cán sự lớp diễn ra sôi nổi bất ngờ. Những màn tự giới thiệu ngượng ngùng dần nhường chỗ cho tiếng cười giòn tan. Đặc biệt nhất là phần giao lưu văn nghệ - nơi tôi khám phá ra lớp mình có biết bao tài năng âm nhạc cùng những tính cách đáng yêu, hòa đồng.
Kết thúc buổi sinh hoạt, cô giáo ân cần nhắc nhở về nội quy trường lớp. Cả tập thể chúng tôi cùng nhau hứa quyết tâm xây dựng lớp học đoàn kết, tiên tiến. Chỉ vỏn vẹn 45 phút ngắn ngủi, nhưng đủ để những người xa lạ trở thành tri kỷ, để căn phòng học kia hóa thành ngôi nhà thứ hai ấm áp trong trái tim tôi.

9. Bài văn mẫu kể về kỷ niệm vui đáng nhớ - Mẫu 12
Cuộc sống quanh ta luôn ẩn chứa những câu chuyện thú vị. Trong ký ức tôi vẫn còn nguyên kỷ niệm về lần 'đi bắt ma' ngây ngô nhưng đáng nhớ nhất tuổi thơ.
Chuyện bắt đầu từ lời đồn đại trong xóm về ngôi nhà hoang cuối ngõ. Thằng em họ tôi - cu Tôm - kể lại với vẻ mặt đầy hồi hộp:
- Con Nhi lớp em thấy bóng trắng cầm đèn đi lại trong nhà đấy! Em thề là có ma thật!
Với bản tính hiếu kỳ, tôi quyết định dẫn hai đứa nhỏ đi thám hiểm vào một đêm trăng sáng. Không khí yên tĩnh lạ thường khiến bước chân chúng tôi trở nên rón rén. Hai đứa nhỏ đứng run rẩy ngoài cổng, còn tôi - kẻ tự nhận dũng cảm - một mình bước vào căn nhà âm u.
Bỗng nhiên, một bóng người hiện ra cùng tiếng quát giận dữ khiến tôi hét lên thất thanh: 'Ma! Có ma!'. Hóa ra đó là bác Hoàng - chủ nhân ngôi nhà - đang kiểm tra mái nhà trước mùa mưa bão. Cảnh tượng tôi run rẩy, mặt tái mét khiến bác bật cười.
Về nhà, hai đứa nhỏ cười ngặt nghẽo trước 'chiến tích' của tôi. Kỷ niệm ấy giờ đây trở thành câu chuyện cười được kể lại mỗi dịp gia đình sum họp, nhắc tôi nhớ về tuổi thơ hồn nhiên đầy ắp tiếng cười.

10. Bài văn mẫu kể về kỷ niệm sinh hoạt đáng yêu - Mẫu 13
Hôm ấy, thằng Nam - vốn là đứa lắm mồm nhất lớp - bỗng dưng im thin thít. Tôi tò mò quan sát thì phát hiện nó đang ôm má rên rỉ: 'Trời ơi! Đau răng quá!'. Cảnh tượng ấy chợt khiến tôi nhớ về kỷ niệm khó quên với những chiếc răng của chính mình.
Từ thuở lớp hai, tôi có thói quen kỳ lạ là sưu tập những chiếc răng đã rụng, nâng niu chúng như báu vật trong một chiếc lọ nhỏ. Một ngày nọ, tôi đem 'bộ sưu tập' ấy đến lớp khoe với bạn bè. Những ánh mắt ngạc nhiên xen lẫn chế giễu: 'Ai lại giữ răng rụng bao giờ?'. Nhưng tôi mặc kệ, vẫn kiêu hãnh với sở thích khác người của mình.
Thảm kịch xảy ra khi tôi phát hiện chiếc lọ biến mất. Tôi lục tung ngăn bàn, chui rúc dưới gầm ghế, bất chấp những cái nhìn kỳ quặc từ bạn bè. Lũ bạn thì không giúp mà còn trêu chọc: 'Đây! Duy ơi!' khiến tôi hụt hẫng. Đỉnh điểm là khi cô giáo bắt gặp tôi đang mải mê tìm kiếm trong giờ học.
Sau cùng, chiếc lọ vẫn nằm yên trong túi quần tôi. Cả lớp cười nghiêng ngả khi biết 'bảo vật' tôi tìm kiếm suốt buổi chỉ là mấy chiếc răng. Kỷ niệm ấy dạy tôi bài học về sự cẩn trọng và cách bảo vệ những điều riêng tư. Giờ đây, 'bộ sưu tập' ấy vẫn là kỷ vật tuổi thơ tôi trân quý nhất.

11. Bài văn mẫu kể về kỷ niệm sinh hoạt đáng nhớ - Mẫu 14
Lớp học chúng tôi bỗng rộn ràng bởi một bí ẩn ngọt ngào. Tất cả bắt đầu từ thằng Tí - đứa lười biếng nhất lớp - bỗng dưng chăm chỉ đến sớm mỗi ngày. Sau nhiều lần rình rập, tôi phát hiện nó nhặt một viên kẹo trên bàn giáo viên rồi cười khúc khích. Bí mật ấy nhanh chóng lan truyền khiến cả lớp háo hức đi tìm 'người lạ mặt' bí ẩn.
Chúng tôi tổ chức những phi vụ mai phục, viết thư hỏi han, nhưng 'người lạ mặt' vẫn giữ kín danh tính. Thế rồi một ngày, tôi nảy ra ý tưởng: Tại sao không trở thành 'người lạ mặt'? Tôi bí mật đặt một quả ổi trên bàn với dòng chữ: 'Món quà từ người lạ mặt'. Thật bất ngờ, ngày hôm sau xuất hiện thêm nhiều món quà khác từ những 'người lạ mặt' mới.
Dần dà, cả lớp chúng tôi đều trở thành 'người lạ mặt' của nhau. Những món quà nhỏ kèm câu đố vui khiến mỗi buổi sáng trở nên thú vị. Câu hỏi 'Ai là người lạ mặt đầu tiên?' vẫn còn đó, nhưng giờ đây chúng tôi hiểu rằng điều quan trọng không phải là danh tính, mà là tình cảm ấm áp đằng sau những món quà bất ngờ.
Bài học về sự chia sẻ và yêu thương từ trò chơi 'người lạ mặt' đã trở thành kỷ niệm đẹp nhất thời học sinh của tôi. Giờ đây, tôi luôn tin rằng xung quanh ta luôn có những 'người lạ mặt' tốt bụng, sẵn sàng trao đi yêu thương mà không cần đền đáp.

12. Bài văn mẫu kể về kỷ niệm sinh hoạt đáng nhớ - Mẫu 15
Sau nhiều năm xa cách, chuyến về thăm quê hè năm nay như mở ra trước mắt tôi một bức tranh đổi thay kỳ diệu. Con đường làng ngày xưa lầy lội ổ gà giờ đã khoác lên mình tấm áo nhựa đen bóng. Hai bên đường, những ngôi nhà ngói đủ màu mọc lên san sát, thay thế cho những mái lá đơn sơ ngày nào. Tôi ngỡ ngàng nhìn những sân xi-măng phơi lúa vàng óng thay cho sân đất đầy sạn ngày trước.
Nhà bác tôi giờ là ngôi nhà hai tầng khang trang. Buổi tối, tiếng cười nói rộn rã quanh chiếc tivi thay cho cảnh im lìm chong đèn dầu ngày cũ. Các bạn cùng trang lứa với tôi giờ đều được đến trường, không còn cảnh bỏ học giữa chừng đi chăn trâu. Trong ánh mắt các bạn, tôi thấy lấp lánh ước mơ về giảng đường đại học.
Chiều xuống, khung cảnh quê hương hiện lên như bức tranh thủy mặc: Đàn trâu no cỏ lững thững về chuồng, những gánh lúa trĩu nặng nhấp nhô trên con đường làng, đàn cò trắng chao liệng trong ánh hoàng hôn. Tất cả đang kể câu chuyện về một miền quê đang thay da đổi thịt từng ngày.
Chuyến về thăm quê đã thắp lên trong tôi ngọn lửa quyết tâm: Phải học thật giỏi để góp phần xây dựng quê hương ngày càng giàu đẹp hơn.

13. Bài văn mẫu kể về kỷ niệm sinh hoạt đáng nhớ - Mẫu 16
Vết sẹo nhỏ trên đầu gối là kỷ vật vô giá từ tuổi thơ nghịch ngợm của tôi. Đó là dấu tích còn lại sau trò chơi dại dột với chú chó Đức hung dữ nhà bác Năm.
Thuở ấy, trêu chó xích là thú vui khoái khẩu của lũ trẻ chúng tôi. Một buổi trưa hè oi ả, tôi phát hiện chú chó to lớn đang ngủ say. Không ngờ rằng chiếc xích vô hình của lòng can đảm đã bị phá vỡ - chú chó hoàn toàn tự do! Khi những viên sỏi của tôi đánh thức, nó lao về phía tôi như một cơn lốc. Cú ngã đau điếng khiến đầu gối rớm máu, nhưng nỗi xấu hổ khi phát hiện ra mình đã hoảng loạn vô cớ trước chiếc cổng chắn còn đau đớn hơn gấp bội.
Bác Năm tốt bụng không những băng bó vết thương mà còn dạy tôi bài học về sự tôn trọng muôn loài. Từ đó, vết sẹo trở thành lời nhắc nhở dịu dàng về một thời ngây ngô và những bài học trưởng thành đầu đời.

14. Bài văn mẫu kể về kỷ niệm sinh hoạt đáng nhớ - Mẫu 17
Chiều thứ bảy ấy, lớp tôi rộn ràng chuẩn bị buổi liên hoan đặc biệt - chúc mừng Lan, cô bạn nhỏ đạt giải nhất môn Văn toàn thành phố. Không gian lớp học nhanh chóng biến thành bữa tiệc nhỏ với những dải hoa tươi, khăn trải bàn trắng muốt cùng vô số đĩa bánh kẹo sặc sỡ.
Khi Lan xuất hiện trong chiếc váy đỏ rực rỡ, cả lớp vỡ òa trong tràng pháo tay nồng nhiệt. Giây phút xúc động nhất là khi Lan nghẹn ngào cảm ơn cô giáo và các bạn - những người đã đồng hành cùng em trên chặng đường học tập.
Buổi liên hoan trở nên sôi động với những tiết mục văn nghệ bất ngờ. Dung - cô bạn nhút nhát nhất lớp bỗng trở nên rạng rỡ khi cất cao giọng hát. Hùng - chàng trai nghịch ngợm lại khiến mọi người ngỡ ngàng với chất giọng truyền cảm. Đặc biệt nhất là màn trình diễn của Lan, không chỉ hát hay mà còn đọc bài thơ tự sáng tác khiến cả lớp say mê.
Kết thúc buổi chiều ấy, chúng tôi nhận ra mình đã có thêm những kỷ niệm đẹp về tình bạn, tình thầy trò. Đó không chỉ là bữa tiệc mừng thành tích, mà còn là khoảnh khắc gắn kết tuyệt vời của tập thể lớp.

15. Bài văn mẫu kể về kỷ niệm sinh hoạt đáng nhớ - Mẫu 18
Tuổi thơ là khoảng trời diệu kỳ với những cuộc phiêu lưu bình dị mà đong đầy niềm vui. Tôi muốn kể lại kỷ niệm đáng nhớ mùa hè năm ấy - khi lũ trẻ chúng tôi khám phá thế giới thủy sinh bằng chiếc bè chuối tự chế.
Khi ba mẹ quyết định cho chúng tôi về quê ngoại ở Long An, nơi có dòng Vàm Cỏ Đông hiền hòa và những cánh đồng lúa mênh mông, lòng tôi rộn rã niềm vui. Nhà ông bà có cái ao cá rộng - vương quốc thủy sinh kỳ thú trong mắt lũ trẻ chúng tôi.
Bằng sự ngây ngô của tuổi nhỏ, chúng tôi dùng ba thân chuối ghép thành bè, mơ mộng chuyến thám hiểm như Robinson Crusoe. Nhưng chiếc bè nhỏ bé đã không thể chịu nổi trọng lượng của bất kỳ ai trong chúng tôi, kết thúc bằng màn 'hạ thủy' thất bại cùng cú rơi ùm xuống nước.
Sau sự cố, bài học quý giá nhất không đến từ thất bại của chiếc bè chuối, mà từ lời dạy ân cần của ông ngoại: 'Muốn làm điều mới lạ, phải biết hỏi người lớn trước'. Chiều hôm ấy, ông đích thân chở chúng tôi đi thăm ao bằng chiếc xuồng thật, biến thất bại buổi sáng thành bài học về sự chia sẻ thế hệ.
Kỷ niệm ấy cùng lời dạy giản dị của ông đã khắc sâu vào tâm trí tôi - không chỉ là câu chuyện tuổi thơ, mà còn là bài học đầu đời về sự khiêm tốn học hỏi và tình cảm gia đình ấm áp.

Có thể bạn quan tâm

Hướng dẫn cách chọn dây chuyền phong thủy phù hợp cho nam giới

Danh sách những ứng dụng thực tế ảo hấp dẫn và đáng trải nghiệm nhất

Khám phá cách nhận diện 8 loại thịt heo chuẩn để bữa ăn thêm phần hấp dẫn

Khám phá 10 quán bún thịt nướng ngon nổi bật tại quận 4, nơi thực khách không thể bỏ lỡ những hương vị đậm đà và hấp dẫn.

Khám phá 20 món bánh canh hấp dẫn, dễ làm ngay tại nhà, từ đơn giản đến phong phú.
