Top 8 bài văn sâu sắc về cái kết của truyện 'Cô bé bán diêm' (Ngữ văn 6 - SGK Cánh diều) xuất sắc nhất
Nội dung bài viết
1. Bài văn cảm nhận về kết thúc của truyện 'Cô bé bán diêm' - mẫu 4
Câu chuyện 'Cô bé bán diêm' khiến người đọc không thể quên được cái kết đau lòng và đầy cảm động. Cô bé chết trong giá rét của đêm giao thừa, nhưng những gì em trải qua trong những phút cuối cùng lại là ánh sáng tuyệt vời của sự cứu rỗi. Cảnh tượng cô bé cùng bà bay lên trời giữa những bao diêm bỏ lại sau lưng tất cả đau khổ và tủi nhục là một hình ảnh vô cùng xúc động, mở ra một thế giới đầy tình yêu thương và ánh sáng.
Cô bé vĩnh viễn thoát khỏi những cực khổ nơi trần gian, từ giã nỗi cô đơn, đói rét và sự lạnh lùng của xã hội, để đến với một không gian của sự che chở, bình yên bên người bà. Hình ảnh đó, dù là cuối cùng, lại là một dấu ấn sâu sắc trong lòng độc giả, mở ra nhiều suy nghĩ về sự sống và cái chết, về tình thương và sự bao dung.
Điều đặc biệt trong cái kết này là mặc dù thoát khỏi thế gian đầy đau đớn, cô bé lại không ra đi trong sự phẫn uất hay oán hận mà ngược lại, em từ giã cuộc đời với một nụ cười thanh thản, tràn đầy yêu thương và tha thứ. An-đéc-xen đã khéo léo dùng hình ảnh thiên thần để khắc họa sự chuyển mình của một đứa trẻ bất hạnh thành một biểu tượng của sự giải thoát và tình yêu vô điều kiện.
Tuy nhiên, cái kết này cũng khiến người đọc không thể nào quên được nỗi đau về một cuộc đời ngắn ngủi, không có cơ hội hưởng thụ những niềm vui của cuộc sống. Em chết trong sự tàn nhẫn của con người, trong cái lạnh vô cảm và sự thờ ơ của xã hội. Cái chết của cô bé là lời nhắc nhở sâu sắc về những bất công trong cuộc sống mà mỗi người chúng ta đều phải nhìn nhận.
Truyện của An-đéc-xen không chỉ dừng lại ở một câu chuyện về một đứa trẻ mà còn là một lời cảnh tỉnh về tình người, tình thương và trách nhiệm với những mảnh đời khó khăn xung quanh ta.

2. Bài văn sâu sắc cảm nhận về cái kết của truyện 'Cô bé bán diêm' - mẫu 5
Có những câu chuyện sau khi đọc xong, cảm giác như chúng ta chẳng còn nhớ gì về nó. Thế nhưng, có những câu chuyện cứ luôn vương vấn trong lòng người đọc, khiến ta phải suy nghĩ và day dứt mãi. 'Cô bé bán diêm' của An-đéc-xen chính là một câu chuyện như vậy. Với cái kết mở đầy cảm động, người đọc không thể ngừng thương cảm cho số phận của cô bé bán diêm, mặc dù kết thúc ấy là một cái chết đầy đau đớn trong đêm giao thừa.
An-đéc-xen, nhà văn nổi tiếng với những câu chuyện cổ tích hiện đại, đã viết nên một tác phẩm đầy nhân văn và tình yêu thương. Truyện của ông không chỉ là những câu chuyện dành cho trẻ em mà còn chứa đựng những thông điệp sâu sắc về tình yêu thương, sự nhân đạo và niềm tin vào cái thiện cuối cùng chiến thắng tất cả.
'Cô bé bán diêm' được viết năm 1845, khi An-đéc-xen đã có trên hai mươi năm cầm bút. Truyện mang trong mình sự kết hợp giữa hiện thực và ảo tưởng, vừa mang chất cổ tích vừa nhuốm màu sắc trữ tình, tạo nên một không gian đầy tình yêu thương và những ước mơ thánh thiện.
Trong khi một số người cho rằng truyện chỉ nên kết thúc khi em bé cùng bà bay về thiên đường, thoát khỏi sự đau khổ, An-đéc-xen lại để cái kết mở, với hình ảnh em bé chết trong cái lạnh cắt da, nhưng vẫn nở một nụ cười mãn nguyện. Cái chết của cô bé là bi thương, nhưng chính nụ cười của em đã làm giảm bớt sự bi thảm, tạo cho người đọc những suy nghĩ sâu sắc về cuộc đời, về cái chết và tình yêu thương.
Cái kết không chỉ cho thấy sự đối lập giữa một em bé ngây thơ, đẹp đẽ với cái lạnh của ngày đầu năm, mà còn cho thấy sự thờ ơ, lạnh lùng của xã hội đối với em. Những người qua đường không hề cảm thấy thương xót, mà chỉ xem em như một người vô hình. Chính từ sự lạnh lùng ấy, An-đéc-xen lên án xã hội thiếu tình thương, nơi mà ngay cả một đứa trẻ bất hạnh cũng không được ai quan tâm.
Đoạn kết này cũng là một lời kêu gọi, một thông điệp nhân văn sâu sắc về sự bao dung và tình yêu thương. An-đéc-xen đã không để cô bé ra đi trong tuyệt vọng mà cho em được nhìn thấy những điều kỳ diệu, những niềm vui mà em đáng lẽ phải được hưởng.
Cái kết của truyện không chỉ mở ra những suy ngẫm về xã hội, mà còn là một sự nhắc nhở về trách nhiệm của chúng ta đối với những mảnh đời khó khăn, với những đứa trẻ không may mắn.

3. Bài văn cảm nhận về cái kết của truyện 'Cô bé bán diêm' - mẫu 6
Truyện “Cô bé bán diêm” của nhà văn An-đéc-xen là một trong những tác phẩm sâu sắc và đầy nhân văn, đặc biệt là cái kết khiến người đọc không thể nào quên. Câu chuyện khắc họa hình ảnh một cô bé nghèo, trong đêm giao thừa lạnh giá, không chỉ chịu đựng đói khát mà còn phải đối mặt với sự tàn nhẫn của người cha. Mồ côi mẹ và không dám về nhà vì sợ bị đánh, em bé phải lang thang trong đêm lạnh lẽo, chỉ biết quẹt những que diêm để tìm chút hơi ấm. Mỗi que diêm là một giấc mơ, từ lò sưởi ấm áp đến những bữa ăn thịnh soạn và một cây thông Noel rực rỡ. Nhưng những ảo ảnh đó tan biến khi que diêm vụt tắt, em tiếp tục quẹt hết bao diêm trong tuyệt vọng để níu giữ người bà đã mất.
Cái kết bi thảm của cô bé bán diêm là sự phản ánh những vấn đề sâu sắc trong xã hội. Sáng hôm sau, người ta tìm thấy cô bé trong góc tường lạnh giá, đôi má em hồng lên, đôi môi mỉm cười nhưng em đã chết vì giá rét. Sự thờ ơ của người cha và sự lạnh lùng của xã hội đã đẩy cô bé vào cái chết đó. Nếu có một ai đó mua diêm cho cô, có lẽ em đã không phải chết trong cô đơn, lạnh lẽo. Cái chết của cô bé không chỉ là bi kịch cá nhân mà còn là lời tố cáo sự vô cảm trong xã hội đương thời.
Tuy nhiên, An-đéc-xen đã khéo léo tạo ra một cái kết mở, với hình ảnh cô bé chết nhưng vẫn mỉm cười, như một thông điệp về sự đoàn tụ với bà và những người yêu thương ở thiên đàng. Đây là một ước mơ về một cuộc sống tốt đẹp hơn, nơi con người được sống trong tình yêu thương và sự bao dung. Cái kết này không chỉ phản ánh sự tàn nhẫn của xã hội mà còn thể hiện lòng nhân ái của tác giả.
Nhìn chung, cái kết của “Cô bé bán diêm” là một thông điệp đầy nhân văn mà An-đéc-xen muốn gửi đến người đọc, mời gọi họ suy ngẫm về tình người và trách nhiệm xã hội đối với những mảnh đời bất hạnh.

4. Bài văn cảm nhận về cái kết của truyện 'Cô bé bán diêm' - mẫu 7
Truyện “Cô bé bán diêm” của An-đéc-xen là một tác phẩm đầy tính nhân văn, khắc họa sâu sắc những bất hạnh của con người qua số phận cô bé nghèo. Với kết thúc đầy đau thương, câu chuyện đã lên tiếng phê phán xã hội vô cảm, lạnh lùng và thiếu tình thương. Cô bé bán diêm, mồ côi mẹ, sống trong hoàn cảnh đáng thương, phải bán diêm trong đêm giao thừa lạnh giá, không có lấy một người thân bên cạnh để giúp đỡ.
Kết thúc của câu chuyện thật bi thương: “Sáng hôm sau, tuyết vẫn phủ kín mặt đất, nhưng mặt trời lên, trong sáng, chói chang trên bầu trời xanh nhợt. Mọi người vui vẻ ra khỏi nhà. Trong buổi sáng lạnh lẽo ấy, ở một xó tường, người ta thấy một em gái có đôi má hồng và đôi môi đang mỉm cười. Em đã chết vì giá rét trong đêm giao thừa.” Cái chết của cô bé bán diêm là hệ quả của sự vô tâm và lạnh lùng từ gia đình đến xã hội. Dù em đã mơ về những điều kỳ diệu, nhưng tất cả chỉ là ảo tưởng khi đối mặt với cái chết vì lạnh.
Với kết thúc đầy tính nhân văn, An-đéc-xen đã không chỉ khắc họa một cái chết bi thương, mà còn thể hiện niềm tin vào sự sống sau cái chết. Cô bé ra đi trong nụ cười mãn nguyện, như một thiên thần được đoàn tụ với bà ở thiên đường, thoát khỏi những khổ đau, đòn roi, và cái lạnh tê tái của trần gian. Đoạn kết không chỉ là sự tiếc thương, mà còn là niềm hy vọng về một cuộc sống đầy yêu thương và sự che chở, nơi không còn sự tàn nhẫn của thế giới này.
“Cô bé bán diêm” là một câu chuyện đầy ý nghĩa về tình thương và khát khao được yêu thương, hạnh phúc của con người, mở ra những suy ngẫm sâu sắc về tình người trong cuộc sống.

5. Bài văn cảm nhận về cái kết của truyện 'Cô bé bán diêm' - mẫu 8
Truyện “Cô bé bán diêm” của An-đéc-xen là một tác phẩm đầy cảm xúc và ý nghĩa nhân văn sâu sắc. Hình ảnh cô bé bán diêm ngồi trong đêm giao thừa lạnh giá với những ánh lửa diêm yếu ớt le lói đã để lại ấn tượng mạnh mẽ trong lòng người đọc. Câu chuyện không chỉ là một bi kịch về số phận của cô bé mà còn là sự lên án sự vô cảm trong xã hội. Cái chết của cô bé, một sinh mệnh nhỏ bé bị thế giới vô tình bỏ rơi, đã làm cho ta không thể quên được nỗi đau và sự hoài niệm về một cuộc sống chưa từng được sống trọn vẹn.
Câu chuyện kết thúc khi cô bé, sau những giây phút mơ mộng về một thế giới ấm áp hơn, đã chết trong giá lạnh. Tuyết vẫn rơi, mọi người hân hoan chào đón năm mới, nhưng không ai biết rằng ở một góc tối, cô bé bán diêm đã ra đi mãi mãi. Hình ảnh cô bé ngồi giữa những bao diêm, đôi má hồng và đôi môi mỉm cười, là một kết thúc đầy xót xa nhưng cũng đầy tính nhân văn. Mặc dù em đã chết, nhưng nụ cười mãn nguyện ấy như một dấu hiệu của sự giải thoát khỏi những đau khổ trần gian.
Cái tài của An-đéc-xen chính là cách ông viết về cái bi nhưng không làm cho nó trở nên thê lương. Em bé chết, nhưng trong lòng vẫn giữ một niềm vui bất diệt, bởi em được đoàn tụ với bà và được sống trong tình yêu thương, sự che chở. Cái chết của em là một sự giải thoát khỏi những đọa đày trần gian, mở ra một thế giới tươi đẹp hơn cho em, một thế giới không còn sự đau đớn và giá lạnh. Đó chính là giá trị nhân văn sâu sắc mà tác phẩm muốn gửi gắm đến người đọc.
Truyện không chỉ làm nổi bật sự bất hạnh của cô bé bán diêm mà còn lên án sự vô cảm của xã hội, khi mà những người xung quanh đều lướt qua em mà không một chút thương cảm. Đó là một xã hội lạnh lùng, thiếu tình yêu thương, nơi mà sự sống của một con người nhỏ bé như cô bé bán diêm không hề được coi trọng. Tuy nhiên, cái kết không hẳn là bi thảm mà vẫn mang trong mình một ánh sáng hy vọng, đó là thông điệp An-đéc-xen muốn truyền tải qua câu chuyện này.

6. Bài văn cảm nhận về cái kết của truyện 'Cô bé bán diêm' - mẫu 1
Chắc hẳn ai đã từng đọc “Cô bé bán diêm” của An-đéc-xen đều không thể nào quên được những ánh lửa diêm le lói trong đêm giao thừa lạnh giá, gắn liền với một thế giới mộng mơ tuyệt đẹp mà cô bé nghèo khổ dệt nên trong tưởng tượng. Dù câu chuyện đã khép lại, nhưng những giấc mơ của cô bé và cái chết bi thảm của em vẫn ám ảnh trong lòng người đọc, truyền tải nỗi xót xa và sự cảm thông sâu sắc.
Kết thúc của câu chuyện là một bi kịch đầy đau xót: cô bé, sau bao nhiêu nỗi cơ cực, đã chết trong giá lạnh của đêm giao thừa. Trong khi mọi người vui vẻ chào đón năm mới, thì em lại chết một mình ở một góc tường, giữa những bao diêm, que diêm đã cháy dở. Hình ảnh cô bé với đôi má hồng và đôi môi mỉm cười trở thành biểu tượng cho sự bất hạnh, nhưng cũng là niềm hy vọng về một cuộc sống tốt đẹp hơn ở thế giới khác. Đây là một kết thúc vô cùng đặc biệt, khác xa với những câu chuyện cổ tích thông thường, nơi mà những nhân vật luôn tìm thấy hạnh phúc trong cuộc sống thực tại.
Điều đặc biệt là An-đéc-xen đã khéo léo miêu tả bi kịch mà không làm cho câu chuyện trở nên thê lương. Cô bé không chết trong đau khổ mà ra đi trong niềm vui, hạnh phúc khi được đoàn tụ với bà, nơi không còn sự đau đớn, khổ sở. Đôi má vẫn hồng, đôi môi vẫn mỉm cười, cho thấy em đã không chết, chỉ là rời bỏ thế giới trần gian để bước vào một thế giới tốt đẹp hơn, nơi mà em được yêu thương và chăm sóc. Cái chết của em là sự giải thoát cho những nỗi đau, và chỉ khi em chết đi, hạnh phúc mới đến với em.
Sự vô cảm của xã hội đối với số phận của cô bé càng làm tăng thêm sự thương cảm cho người đọc. Khi em bé chết đi, những người qua đường chỉ nhìn cô mà không mảy may cảm thấy xót thương, họ chỉ đơn giản nghĩ rằng em muốn sưởi ấm. Cái chết của cô bé là tiếng nói lên án sự thờ ơ, thiếu tình thương trong xã hội. An-đéc-xen đã viết câu chuyện này để lên án sự lạnh lùng của con người, đồng thời khơi dậy lòng cảm thông đối với những số phận bất hạnh.
Thông qua hình ảnh những que diêm, An-đéc-xen muốn truyền tải ước mơ của trẻ thơ về một gia đình ấm áp, về sự no đủ và tình yêu thương. Đây là thông điệp nhân văn sâu sắc mà tác phẩm muốn gửi đến người đọc. Hình ảnh cô bé cầu xin Thượng đế được ở bên bà càng khiến chúng ta nhận ra tầm quan trọng của tình yêu thương gia đình và sự chăm sóc đối với trẻ em.

7. Bài văn cảm nhận về cái kết của truyện 'Cô bé bán diêm' - mẫu 2
Tác phẩm “Cô bé bán diêm” của An-đéc-xen mãi mãi khắc sâu trong lòng người đọc với hình ảnh cô bé bán diêm bé nhỏ giữa đêm giao thừa giá lạnh, khi những ánh lửa diêm le lói trở thành những giấc mơ ngọt ngào và hạnh phúc của một tâm hồn nghèo khổ. Dù câu chuyện đã kết thúc, nhưng hình ảnh của cô bé cùng cái chết đầy ám ảnh của em vẫn vương vấn trong tâm trí, là lời nhắc nhở về những khát khao và ước mơ chưa trọn vẹn của tuổi thơ.
Trong khi không khí năm mới vui tươi bao trùm, cô bé lại kết thúc cuộc đời mình trong một xó tường lạnh lẽo. Sự đối lập giữa niềm vui của mọi người và cái chết bi thảm của em càng làm nổi bật sự bất công của cuộc đời. Đó là một cái kết bi kịch đầy thương cảm, khi em ra đi trong cô đơn và sự thờ ơ của xã hội. Tuy nhiên, An-đéc-xen đã khéo léo miêu tả bi kịch này mà không làm giảm đi vẻ đẹp của tình yêu thương. Cái chết của cô bé không chỉ là sự giải thoát khỏi cuộc sống khổ cực, mà còn là sự khởi đầu cho một thế giới tươi đẹp hơn, nơi em sẽ được đoàn tụ với bà trong hạnh phúc vô bờ.
Sự vô cảm của xã hội đối với cô bé càng làm tăng thêm nỗi xót xa. Những người qua đường chỉ thờ ơ nhìn em mà không đoái hoài, chỉ coi em như một người lạ lướt qua cuộc đời. Thông qua hình ảnh này, nhà văn muốn lên án sự thiếu quan tâm và tình yêu thương giữa con người với nhau. Câu chuyện này không chỉ là sự chia sẻ niềm tiếc thương với cô bé bán diêm mà còn là lời kêu gọi mọi người hãy trân trọng và chia sẻ tình cảm với những người xung quanh.

8. Bài văn cảm nhận về cái kết của truyện "Cô bé bán diêm" - mẫu 3
“Cô bé bán diêm” là một câu chuyện đầy xúc cảm của An-đéc-xen, thể hiện sự nghèo khổ của một đứa trẻ trong xã hội tàn nhẫn. Tuy nhiên, đằng sau cái chết bi thảm của em, lại là sự thanh thản và niềm hạnh phúc khi em được đoàn tụ với bà. Cái chết của em không chỉ là kết thúc của cuộc đời trần gian mà còn là sự mở ra một thế giới tươi đẹp hơn, nơi không còn đói lạnh, đau khổ. Đôi má hồng và nụ cười trên môi em là minh chứng cho một cái chết đầy thanh thản, không phải là bi kịch mà là sự chuyển mình từ thế giới đau thương này sang một thế giới thiên đường, nơi em sẽ mãi được yêu thương.
Cái chết của cô bé bán diêm tuy tội nghiệp, nhưng lại là một thông điệp về tình yêu thương, sự đồng cảm giữa con người với con người. Truyện lên án sự thờ ơ, vô cảm của xã hội đối với những người nghèo khổ, nhất là trẻ em. Nó khắc sâu trong lòng người đọc nỗi xót xa, đồng thời cũng là lời kêu gọi mọi người hãy chia sẻ yêu thương, hãy để mỗi đứa trẻ được sống trong tình yêu và sự chăm sóc của gia đình và xã hội.
Chính nhờ ngòi bút đầy nhân ái của An-đéc-xen mà câu chuyện trở thành một tác phẩm để đời, vẫn còn vẹn nguyên giá trị nhân văn cho đến tận hôm nay.

Có thể bạn quan tâm

Cách để Đối mặt với bạn bè khi bị họ lãng quên

7 Địa chỉ mua sắm thiết bị nhà bếp uy tín nhất Nha Trang không thể bỏ qua

Cách động viên bạn bè đang đối mặt với trầm cảm qua tin nhắn

Cách Động Viên Một Người Bạn

6 Bí Quyết Vàng Giúp Trẻ Tự Lập Trong Bữa Ăn Một Cách Hiệu Quả
